“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2701
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chỉ thấy Gia Linh tiếp tục nói với Lâm Dương: “Kỳ Lân, thánh nữ là người chí cao vô thượng trong Hồng Nhan Cốc chúng tôi, là người đàn ông không được phép nhìn thẳng! Sao anh dám khinh nhờn thánh nữ? Còn không mau quỳ xuống cầu xin thánh nữ tha tội cho?”“Tha tội? Tôi có tội gì cơ chứ?”“Làm sao? Anh còn ngụy biện à?”“Tôi không ngụy biện, tôi chỉ làm phản ứng một người đàn ông bình thường nên có thôi! Người khuynh quốc khuynh thành giống như thánh nữ, nếu tôi tiến vào mà không thèm nhìn một cái, vậy mới gọi là không bình thường! Tôi không cố ý khinh nhờn thánh nữ, tôi chỉ không thể điều khiển được, làm một số phản ứng bình thường mà thôi! Tôi tin bất cứ người đàn ông nào đứng ở đây, đều sẽ không nhịn được đi thưởng thức chiêm ngưỡng tư thế khuynh quốc của thánh nữ, nếu các cô cảm thấy tôi mạo phạm, tôi không còn lời nào để nói!” Lâm Dương lạnh nhạt trả lời.“Chuyện này… Gia Linh câm miệng.Mọi người cũng không biết nói gì.“Thật sự không ngờ tới, vậy mà vệ sĩ của Lâm Nhã Nam lại khéo ăn khéo nói như thế”Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Lâm Dương nói: “Nhưng mà bản thánh nữ không gọi anh tới cãi vã! Hai ngày gần đây, Hồng Nhan Cốc tôi đã xảy ra rất nhiêu chuyện, bản thánh nữ không muốn lãng phí thời gian với anh! Lần này gọi anh tới, là muốn hỏi anh mấy câu hỏi!”“Thánh nữ cứ nói đừng ngại, Kỳ Lân nhất định hễ biết thì sẽ nói!”Lâm Dương nói.“Rất tốt! Câu hỏi đầu tiên, tối hôm qua các anh tiến vào cấm địa hái thuốc, sao anh gặp được quái nhân kia mà không chết, trái lại còn thoát khỏi tay ông ta?”Đôi mắt thánh nữ nghiêm túc hỏi.“Thánh nữ, tôi là một vệ sĩ, tôi có cảm nhận mãnh liệt đối với nguy hiểm, lúc tôi nhìn thấy quái nhân kia liên biết không đúng, cho nên chạy trước, nhưng mà vẫn bị quái nhân kia phát hiện ra, may mà tốc độ của tôi không chậm, cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết” Lâm Dương bày ra bộ dạng trong lòng vẫn còn sợ hãi, đồng thời vén áo lên, lộ ra vết thương trêu người cho mọi người xem, lấy chuyện này chứng minh mình không nói dối.Thấy vết thương dữ tợn trêu người Lâm Dương, rất nhiều người đã tin tưởng không nghỉ ngờ.Thánh nữ liếc nhìn vài lần, tiếp tục nói: “Câu hỏi thứ hai, vì sao… Đám người Trịnh Mai Anh lại cứu anh trở về? Anh có thể nói cho tôi biết không?”Vẻ mặt Lâm Dương mờ mịt.“Thánh nữ, cô đang nói gì thế? Tôi và đám cô Trịnh Mai Anh cùng tiến vào trong cấm địa hái thuốc, bọn họ là đồng bạn của tôi, bọn họ cứu tôi trở về, chẳng lẽ không phải là chuyện rất bình thường sao?”Lâm Dương cảm thấy kỳ lạ nói.Thánh nữ mỉm cười, vẫy tay: “Dẫn tới đây!”Sau đó chỉ thấy hai đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở trong sảnh bên cạnh kéo một người toàn thân là máu hai chân đã gấy đi tới.Đôi mắt Lâm Dương lập tức mở to không ít.Người được kéo vào kia… Đúng là Trịnh Mai Anh Cô ta đã mất đi ý thức, hôn mê bất tỉnh, nhìn bộ dạng, rõ ràng là cô ta đã trải qua tra tấn… “Tôi nói cho anh biết, Kỳ Lân, trong ba mươi năm nay, không ai có thể chạy trốn từ trong tay quái nhân kia! Anh, là người đầu tiên”“Kế tiếp, Trịnh Mai Anh rất trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc tôi, cho dù anh có thể chạy thoát từ tay quái nhân kia, cô ta cũng nhất định sẽ giết anh, nếu không thì cô ta không thể phục mệnh với tôi.Nhưng mà cô ta không làm như vậy, còn đưa anh trở về chữa trị! Chuyện này, anh nói xem nên giải thích thế nào đây?”Thánh nữ hỏi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Chỉ thấy Gia Linh tiếp tục nói với Lâm Dương: “Kỳ Lân, thánh nữ là người chí cao vô thượng trong Hồng Nhan Cốc chúng tôi, là người đàn ông không được phép nhìn thẳng! Sao anh dám khinh nhờn thánh nữ? Còn không mau quỳ xuống cầu xin thánh nữ tha tội cho?”
“Tha tội? Tôi có tội gì cơ chứ?”
“Làm sao? Anh còn ngụy biện à?”
“Tôi không ngụy biện, tôi chỉ làm phản ứng một người đàn ông bình thường nên có thôi! Người khuynh quốc khuynh thành giống như thánh nữ, nếu tôi tiến vào mà không thèm nhìn một cái, vậy mới gọi là không bình thường! Tôi không cố ý khinh nhờn thánh nữ, tôi chỉ không thể điều khiển được, làm một số phản ứng bình thường mà thôi! Tôi tin bất cứ người đàn ông nào đứng ở đây, đều sẽ không nhịn được đi thưởng thức chiêm ngưỡng tư thế khuynh quốc của thánh nữ, nếu các cô cảm thấy tôi mạo phạm, tôi không còn lời nào để nói!” Lâm Dương lạnh nhạt trả lời.
“Chuyện này… Gia Linh câm miệng.
Mọi người cũng không biết nói gì.
“Thật sự không ngờ tới, vậy mà vệ sĩ của Lâm Nhã Nam lại khéo ăn khéo nói như thế”
Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Lâm Dương nói: “Nhưng mà bản thánh nữ không gọi anh tới cãi vã! Hai ngày gần đây, Hồng Nhan Cốc tôi đã xảy ra rất nhiêu chuyện, bản thánh nữ không muốn lãng phí thời gian với anh! Lần này gọi anh tới, là muốn hỏi anh mấy câu hỏi!”
“Thánh nữ cứ nói đừng ngại, Kỳ Lân nhất định hễ biết thì sẽ nói!”
Lâm Dương nói.
“Rất tốt! Câu hỏi đầu tiên, tối hôm qua các anh tiến vào cấm địa hái thuốc, sao anh gặp được quái nhân kia mà không chết, trái lại còn thoát khỏi tay ông ta?”
Đôi mắt thánh nữ nghiêm túc hỏi.
“Thánh nữ, tôi là một vệ sĩ, tôi có cảm nhận mãnh liệt đối với nguy hiểm, lúc tôi nhìn thấy quái nhân kia liên biết không đúng, cho nên chạy trước, nhưng mà vẫn bị quái nhân kia phát hiện ra, may mà tốc độ của tôi không chậm, cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết” Lâm Dương bày ra bộ dạng trong lòng vẫn còn sợ hãi, đồng thời vén áo lên, lộ ra vết thương trêu người cho mọi người xem, lấy chuyện này chứng minh mình không nói dối.
Thấy vết thương dữ tợn trêu người Lâm Dương, rất nhiều người đã tin tưởng không nghỉ ngờ.
Thánh nữ liếc nhìn vài lần, tiếp tục nói: “Câu hỏi thứ hai, vì sao… Đám người Trịnh Mai Anh lại cứu anh trở về? Anh có thể nói cho tôi biết không?”
Vẻ mặt Lâm Dương mờ mịt.
“Thánh nữ, cô đang nói gì thế? Tôi và đám cô Trịnh Mai Anh cùng tiến vào trong cấm địa hái thuốc, bọn họ là đồng bạn của tôi, bọn họ cứu tôi trở về, chẳng lẽ không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Lâm Dương cảm thấy kỳ lạ nói.
Thánh nữ mỉm cười, vẫy tay: “Dẫn tới đây!”
Sau đó chỉ thấy hai đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở trong sảnh bên cạnh kéo một người toàn thân là máu hai chân đã gấy đi tới.
Đôi mắt Lâm Dương lập tức mở to không ít.
Người được kéo vào kia… Đúng là Trịnh Mai Anh Cô ta đã mất đi ý thức, hôn mê bất tỉnh, nhìn bộ dạng, rõ ràng là cô ta đã trải qua tra tấn… “Tôi nói cho anh biết, Kỳ Lân, trong ba mươi năm nay, không ai có thể chạy trốn từ trong tay quái nhân kia! Anh, là người đầu tiên”
“Kế tiếp, Trịnh Mai Anh rất trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc tôi, cho dù anh có thể chạy thoát từ tay quái nhân kia, cô ta cũng nhất định sẽ giết anh, nếu không thì cô ta không thể phục mệnh với tôi.
Nhưng mà cô ta không làm như vậy, còn đưa anh trở về chữa trị! Chuyện này, anh nói xem nên giải thích thế nào đây?”
Thánh nữ hỏi.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chỉ thấy Gia Linh tiếp tục nói với Lâm Dương: “Kỳ Lân, thánh nữ là người chí cao vô thượng trong Hồng Nhan Cốc chúng tôi, là người đàn ông không được phép nhìn thẳng! Sao anh dám khinh nhờn thánh nữ? Còn không mau quỳ xuống cầu xin thánh nữ tha tội cho?”“Tha tội? Tôi có tội gì cơ chứ?”“Làm sao? Anh còn ngụy biện à?”“Tôi không ngụy biện, tôi chỉ làm phản ứng một người đàn ông bình thường nên có thôi! Người khuynh quốc khuynh thành giống như thánh nữ, nếu tôi tiến vào mà không thèm nhìn một cái, vậy mới gọi là không bình thường! Tôi không cố ý khinh nhờn thánh nữ, tôi chỉ không thể điều khiển được, làm một số phản ứng bình thường mà thôi! Tôi tin bất cứ người đàn ông nào đứng ở đây, đều sẽ không nhịn được đi thưởng thức chiêm ngưỡng tư thế khuynh quốc của thánh nữ, nếu các cô cảm thấy tôi mạo phạm, tôi không còn lời nào để nói!” Lâm Dương lạnh nhạt trả lời.“Chuyện này… Gia Linh câm miệng.Mọi người cũng không biết nói gì.“Thật sự không ngờ tới, vậy mà vệ sĩ của Lâm Nhã Nam lại khéo ăn khéo nói như thế”Thánh nữ lạnh nhạt nhìn Lâm Dương nói: “Nhưng mà bản thánh nữ không gọi anh tới cãi vã! Hai ngày gần đây, Hồng Nhan Cốc tôi đã xảy ra rất nhiêu chuyện, bản thánh nữ không muốn lãng phí thời gian với anh! Lần này gọi anh tới, là muốn hỏi anh mấy câu hỏi!”“Thánh nữ cứ nói đừng ngại, Kỳ Lân nhất định hễ biết thì sẽ nói!”Lâm Dương nói.“Rất tốt! Câu hỏi đầu tiên, tối hôm qua các anh tiến vào cấm địa hái thuốc, sao anh gặp được quái nhân kia mà không chết, trái lại còn thoát khỏi tay ông ta?”Đôi mắt thánh nữ nghiêm túc hỏi.“Thánh nữ, tôi là một vệ sĩ, tôi có cảm nhận mãnh liệt đối với nguy hiểm, lúc tôi nhìn thấy quái nhân kia liên biết không đúng, cho nên chạy trước, nhưng mà vẫn bị quái nhân kia phát hiện ra, may mà tốc độ của tôi không chậm, cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết” Lâm Dương bày ra bộ dạng trong lòng vẫn còn sợ hãi, đồng thời vén áo lên, lộ ra vết thương trêu người cho mọi người xem, lấy chuyện này chứng minh mình không nói dối.Thấy vết thương dữ tợn trêu người Lâm Dương, rất nhiều người đã tin tưởng không nghỉ ngờ.Thánh nữ liếc nhìn vài lần, tiếp tục nói: “Câu hỏi thứ hai, vì sao… Đám người Trịnh Mai Anh lại cứu anh trở về? Anh có thể nói cho tôi biết không?”Vẻ mặt Lâm Dương mờ mịt.“Thánh nữ, cô đang nói gì thế? Tôi và đám cô Trịnh Mai Anh cùng tiến vào trong cấm địa hái thuốc, bọn họ là đồng bạn của tôi, bọn họ cứu tôi trở về, chẳng lẽ không phải là chuyện rất bình thường sao?”Lâm Dương cảm thấy kỳ lạ nói.Thánh nữ mỉm cười, vẫy tay: “Dẫn tới đây!”Sau đó chỉ thấy hai đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở trong sảnh bên cạnh kéo một người toàn thân là máu hai chân đã gấy đi tới.Đôi mắt Lâm Dương lập tức mở to không ít.Người được kéo vào kia… Đúng là Trịnh Mai Anh Cô ta đã mất đi ý thức, hôn mê bất tỉnh, nhìn bộ dạng, rõ ràng là cô ta đã trải qua tra tấn… “Tôi nói cho anh biết, Kỳ Lân, trong ba mươi năm nay, không ai có thể chạy trốn từ trong tay quái nhân kia! Anh, là người đầu tiên”“Kế tiếp, Trịnh Mai Anh rất trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc tôi, cho dù anh có thể chạy thoát từ tay quái nhân kia, cô ta cũng nhất định sẽ giết anh, nếu không thì cô ta không thể phục mệnh với tôi.Nhưng mà cô ta không làm như vậy, còn đưa anh trở về chữa trị! Chuyện này, anh nói xem nên giải thích thế nào đây?”Thánh nữ hỏi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên