“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5930: Đó là một đại điện.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn người đàn ông trắng trẻo yếu đuối trước mắt, không nhịn được hiếu kỳ nói."Đây là tam công tử của tộc trưởng nhà họ Thu Thu Vân Thiên, Thu Tây Phong!"Hồng Phù Dung đáp.Tần Ninh không khỏi hỏi: "Ngươi bắt được hắn ta kiểu gì vậy?"Hồng Phù Dung lại cười nói: "Dù sao Linh Nguyên Châu cũng là chỗ của chúng ta, nếu như người bình thường nhà họ Thu xuất hiện, chúng ta cũng sẽ không để ý, nhưng nếu là tam công tử này thì Phù Dung lâu vẫn sẽ quan tâm".Ngày đó sau khi cuộc đấu võ bảy quận xảy ra trận chiến, Hồng Phù Dung chạy đến, cũng đã sai người bắt tam công tử nhà họ Thu.Tần Ninh lập tức gật đầu nói: "Bắt lấy để hỏi một chút tin tức cũng được, không hỏi ra cái gì thì giết".Nghe thấy hắn nói vậy, Hồng Phù Dung gật đầu.Tiên sinh nói giết, vậy thì giết.Về phần nhà họ Thu sẽ trả thù thế nào... Cô ấy không quan tâm."Ê ê ê...", giờ phút này sắc mặt Thu Tây Phong vô cùng khó coi, nói: "Đừng có mà vừa há mồm đã muốn giết chứ, các ngươi hỏi trước đi, ta biết cái gì sẽ nói cái đấy".Tần Ninh nghe thấy lời này, có chút hứng thú nhìn Thu Tây Phong, không nhịn được cười nói: "Sao lại không có dũng khí như vậy?""Ta không có dũng khí như thế đó!"Thu Tây Phong liền nói ngay: "Chết mất rồi thì có dũng khí để làm gì!"Tần Ninh không nhịn được cười."Được đấy, ta chỉ thích ngươi thẳng thắn như vậy".Tần Ninh tiếp tụcnói: "Vì sao nhà họ Thu lại muốn đối phó với nhà họ Linh ở quận Linh Tiên?Còn xúi giục nhà họ Hứa và nhà họ Thạch, vòng vo tam quốc như thế...", Thu Tây Phong nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra, nói: "Chuyện này ta biết"."Nhà họ Thu chúng ta... Ờm... người nhà họ Thu bọn họ muốn tiêu diệt nhà họ Linh quận Linh Tiên, nhưng dù sao quận Linh Tiên cũng nằm ở Linh Nguyên Châu, nhà họ Thu không tiện trực tiếp ra tay, dù sao sẽ đắc tội các thế lực trong Linh Nguyên Châu!""Lúc đầu chuyện này rất đơn giản, nhà họ Linh yếu ớt, nhà họ Hứa bắt tay với nhà họ Thạch là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng tộc trưởng vẫn không yên lòng, liền phái Thu Minh Anh đến đây, Tiểu Thiên Tôn tầng chín vụng trộm ra tay sẽ càng không có vấn đề, ai biết lại đụng phải các ngươi...", trong lời nói của Thu Tây Phong đã hoàn toàn rũ sạch quan hệ của mình với nhà họ Thu.
Tần Ninh nhìn người đàn ông trắng trẻo yếu đuối trước mắt, không nhịn được hiếu kỳ nói.
"Đây là tam công tử của tộc trưởng nhà họ Thu Thu Vân Thiên, Thu Tây Phong!"
Hồng Phù Dung đáp.
Tần Ninh không khỏi hỏi: "Ngươi bắt được hắn ta kiểu gì vậy?"
Hồng Phù Dung lại cười nói: "Dù sao Linh Nguyên Châu cũng là chỗ của chúng ta, nếu như người bình thường nhà họ Thu xuất hiện, chúng ta cũng sẽ không để ý, nhưng nếu là tam công tử này thì Phù Dung lâu vẫn sẽ quan tâm".
Ngày đó sau khi cuộc đấu võ bảy quận xảy ra trận chiến, Hồng Phù Dung chạy đến, cũng đã sai người bắt tam công tử nhà họ Thu.
Tần Ninh lập tức gật đầu nói: "Bắt lấy để hỏi một chút tin tức cũng được, không hỏi ra cái gì thì giết".
Nghe thấy hắn nói vậy, Hồng Phù Dung gật đầu.
Tiên sinh nói giết, vậy thì giết.
Về phần nhà họ Thu sẽ trả thù thế nào... Cô ấy không quan tâm.
"Ê ê ê...", giờ phút này sắc mặt Thu Tây Phong vô cùng khó coi, nói: "Đừng có mà vừa há mồm đã muốn giết chứ, các ngươi hỏi trước đi, ta biết cái gì sẽ nói cái đấy".
Tần Ninh nghe thấy lời này, có chút hứng thú nhìn Thu Tây Phong, không nhịn được cười nói: "Sao lại không có dũng khí như vậy?"
"Ta không có dũng khí như thế đó!"
Thu Tây Phong liền nói ngay: "Chết mất rồi thì có dũng khí để làm gì!"
Tần Ninh không nhịn được cười.
"Được đấy, ta chỉ thích ngươi thẳng thắn như vậy".
Tần Ninh tiếp tụcnói: "Vì sao nhà họ Thu lại muốn đối phó với nhà họ Linh ở quận Linh Tiên?
Còn xúi giục nhà họ Hứa và nhà họ Thạch, vòng vo tam quốc như thế...", Thu Tây Phong nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra, nói: "Chuyện này ta biết".
"Nhà họ Thu chúng ta... Ờm... người nhà họ Thu bọn họ muốn tiêu diệt nhà họ Linh quận Linh Tiên, nhưng dù sao quận Linh Tiên cũng nằm ở Linh Nguyên Châu, nhà họ Thu không tiện trực tiếp ra tay, dù sao sẽ đắc tội các thế lực trong Linh Nguyên Châu!"
"Lúc đầu chuyện này rất đơn giản, nhà họ Linh yếu ớt, nhà họ Hứa bắt tay với nhà họ Thạch là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng tộc trưởng vẫn không yên lòng, liền phái Thu Minh Anh đến đây, Tiểu Thiên Tôn tầng chín vụng trộm ra tay sẽ càng không có vấn đề, ai biết lại đụng phải các ngươi...", trong lời nói của Thu Tây Phong đã hoàn toàn rũ sạch quan hệ của mình với nhà họ Thu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn người đàn ông trắng trẻo yếu đuối trước mắt, không nhịn được hiếu kỳ nói."Đây là tam công tử của tộc trưởng nhà họ Thu Thu Vân Thiên, Thu Tây Phong!"Hồng Phù Dung đáp.Tần Ninh không khỏi hỏi: "Ngươi bắt được hắn ta kiểu gì vậy?"Hồng Phù Dung lại cười nói: "Dù sao Linh Nguyên Châu cũng là chỗ của chúng ta, nếu như người bình thường nhà họ Thu xuất hiện, chúng ta cũng sẽ không để ý, nhưng nếu là tam công tử này thì Phù Dung lâu vẫn sẽ quan tâm".Ngày đó sau khi cuộc đấu võ bảy quận xảy ra trận chiến, Hồng Phù Dung chạy đến, cũng đã sai người bắt tam công tử nhà họ Thu.Tần Ninh lập tức gật đầu nói: "Bắt lấy để hỏi một chút tin tức cũng được, không hỏi ra cái gì thì giết".Nghe thấy hắn nói vậy, Hồng Phù Dung gật đầu.Tiên sinh nói giết, vậy thì giết.Về phần nhà họ Thu sẽ trả thù thế nào... Cô ấy không quan tâm."Ê ê ê...", giờ phút này sắc mặt Thu Tây Phong vô cùng khó coi, nói: "Đừng có mà vừa há mồm đã muốn giết chứ, các ngươi hỏi trước đi, ta biết cái gì sẽ nói cái đấy".Tần Ninh nghe thấy lời này, có chút hứng thú nhìn Thu Tây Phong, không nhịn được cười nói: "Sao lại không có dũng khí như vậy?""Ta không có dũng khí như thế đó!"Thu Tây Phong liền nói ngay: "Chết mất rồi thì có dũng khí để làm gì!"Tần Ninh không nhịn được cười."Được đấy, ta chỉ thích ngươi thẳng thắn như vậy".Tần Ninh tiếp tụcnói: "Vì sao nhà họ Thu lại muốn đối phó với nhà họ Linh ở quận Linh Tiên?Còn xúi giục nhà họ Hứa và nhà họ Thạch, vòng vo tam quốc như thế...", Thu Tây Phong nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra, nói: "Chuyện này ta biết"."Nhà họ Thu chúng ta... Ờm... người nhà họ Thu bọn họ muốn tiêu diệt nhà họ Linh quận Linh Tiên, nhưng dù sao quận Linh Tiên cũng nằm ở Linh Nguyên Châu, nhà họ Thu không tiện trực tiếp ra tay, dù sao sẽ đắc tội các thế lực trong Linh Nguyên Châu!""Lúc đầu chuyện này rất đơn giản, nhà họ Linh yếu ớt, nhà họ Hứa bắt tay với nhà họ Thạch là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng tộc trưởng vẫn không yên lòng, liền phái Thu Minh Anh đến đây, Tiểu Thiên Tôn tầng chín vụng trộm ra tay sẽ càng không có vấn đề, ai biết lại đụng phải các ngươi...", trong lời nói của Thu Tây Phong đã hoàn toàn rũ sạch quan hệ của mình với nhà họ Thu.