“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2714
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Trịnh Mai Anh quỳ rạp trêu đất, vội vàng la lên: “Chúng tôi vẫn không phối hợp với bác sĩ Lâm, chuyện gì cũng không nói cho anh ta, cho nên chúng tôi mới bị đánh thành ra như thết”“Không chỉ như vậy, chúng tôi còn lừa anh ta vào trong cấm địa, khiến anh ta đi tới chỗ quái nhân kia! Chỉ sợ bây giờ bác sĩ Lâm đang chém giết với quái nhân kia rôi!”“Thánh nữ, chúng tôi trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc, sao có thể phản bội Hồng Nhan Cốc được?”“Mong thánh nữ minh giám!”Đám phụ nữ vội vàng la lên, vẻ mặt càng thêm khẩn trương. “Hả?”Thánh nữ hơi cau mày: “Cho nên ý của cô là nói, bây giờ bác sĩ Lâm đang ở trong cấm địa sao?”“Đúng vậy! Chúng tôi nói với anh ta, trong cấm địa có chí bảo của chúng ta, lúc trước chạy tới cấm địa, đó là vì canh giữ chí bảo! Quả nhiên là anh ta tin, tôi liên nói một địa chỉ giả, bảo anh ta đi tìm bảo vật trước, mà địa chỉ tôi cho anh †a là địa chỉ quái nhân hay tới, bây giờ chắc chắn bác sĩ Lâm đang đánh nhau với quái nhân rồi! Với thực lực của quái nhân, muốn giết bác sĩ Lâm vô cùng dễ dàng! Có lẽ cho dù bác sĩ Lâm may mắn trốn thoát, cũng chắc chăn chịu trọng thương, chúng ta chỉ cân ôm cây đợi thỏ ở cửa cấm địa, cho dù bác sĩ Lâm không chết, cũng nhất định chui đầu vô lưới!”Trịnh Mai Anh vội vàng nói.Thánh nữ vốn có chút hoài nghi, nghe xong những lời này, lập tức đánh giá đám Trịnh Mai Anh.Kiểu tóc và vết thương trêu người bọn họ đều không phải là ngụy trang, mà thật sự đau đớn, lúc này gật đầu.“Được rồi!”Thánh nữ gật đầu, lạnh nhạt nói: “Tuy lúc trước các cô phạm phải sai lầm, nhưng niệm công lao lần này của các côi! Tôi sẽ không truy cứu nữa!”“Cảm ơn thánh nữ!”Đám phụ nữ lại một lân nữa dập đầu.“Thánh nữ, người đã mang tới rồi!”Lúc này, một đệ tử ở ngoài cửa đi tới cung kính nói.“Dẫn cô †a vào!”Thánh nữ nói.Một lát sau, hai đệ tử đẩy Lâm Nhã Nam đi vào trong điện của thánh nữ.“Bái kiến thánh nữ!”Lâm Nhã Nam vội vàng khom người hành lễ, vô cùng cung kính.“Lâm Nhã Nam! Bản thánh nữ hỏi cô, cô không biết thân phận của Kỳ Lân sao?”Thánh nữ lạnh nhạt nói, trong mắt lóe lên sắc bén.“Hồi bẩm thánh nữ, Nhã Nam không biết”Lâm Nhã Nam vội vàng dập đầu nói.“Không biết sao? Hừ, cô nhớ rõ anh ta là Kỳ Lân, nhưng không nhớ được anh ta là bác sĩ Lâm à? Cô đúng là to gan đấy Lâm Nhã Nam, đã đến lúc này rôi, còn dám chết cũng không thừa nhận? Cô cảm thấy bản thánh nữ dễ lừa gạt sao?”Thánh nữ đứng bật dậy la lên.Lâm Nhã Nam bị dọa nhảy dựng lên, toàn thân run rẩy vội vàng nói: “Thánh nữ, cho dù cho Nhã Nam một ngàn lá gan, Nhã Nam cũng không dám lừa ngài! Mong thánh nữ minh xét!”“Lâm Nhã Nam, bản thánh nữ cho cô hai lựa chọn! Ngoan ngoãn nói rõ chuyện bác sĩ Lâm phân phó ra, nếu cô thành thật khai báo rõ, bản thánh nữ sẽ không giết cô, tha cho cô một mạng, nhưng nếu cô kiên trì, cứng miệng như vậy, vậy thì… Đừng trách tôi không nể mặt, chỉ có thể giết cô rồi!” Thánh nữ lạnh lùng nói.“Thánh nữ, tôi… Tôi thật sự không biết chuyện gì!” Lâm Nhã Nam khóc nói.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Trịnh Mai Anh quỳ rạp trêu đất, vội vàng la lên: “Chúng tôi vẫn không phối hợp với bác sĩ Lâm, chuyện gì cũng không nói cho anh ta, cho nên chúng tôi mới bị đánh thành ra như thết”
“Không chỉ như vậy, chúng tôi còn lừa anh ta vào trong cấm địa, khiến anh ta đi tới chỗ quái nhân kia! Chỉ sợ bây giờ bác sĩ Lâm đang chém giết với quái nhân kia rôi!”
“Thánh nữ, chúng tôi trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc, sao có thể phản bội Hồng Nhan Cốc được?”
“Mong thánh nữ minh giám!”
Đám phụ nữ vội vàng la lên, vẻ mặt càng thêm khẩn trương. “Hả?”
Thánh nữ hơi cau mày: “Cho nên ý của cô là nói, bây giờ bác sĩ Lâm đang ở trong cấm địa sao?”
“Đúng vậy! Chúng tôi nói với anh ta, trong cấm địa có chí bảo của chúng ta, lúc trước chạy tới cấm địa, đó là vì canh giữ chí bảo! Quả nhiên là anh ta tin, tôi liên nói một địa chỉ giả, bảo anh ta đi tìm bảo vật trước, mà địa chỉ tôi cho anh †a là địa chỉ quái nhân hay tới, bây giờ chắc chắn bác sĩ Lâm đang đánh nhau với quái nhân rồi! Với thực lực của quái nhân, muốn giết bác sĩ Lâm vô cùng dễ dàng! Có lẽ cho dù bác sĩ Lâm may mắn trốn thoát, cũng chắc chăn chịu trọng thương, chúng ta chỉ cân ôm cây đợi thỏ ở cửa cấm địa, cho dù bác sĩ Lâm không chết, cũng nhất định chui đầu vô lưới!”
Trịnh Mai Anh vội vàng nói.
Thánh nữ vốn có chút hoài nghi, nghe xong những lời này, lập tức đánh giá đám Trịnh Mai Anh.
Kiểu tóc và vết thương trêu người bọn họ đều không phải là ngụy trang, mà thật sự đau đớn, lúc này gật đầu.
“Được rồi!”
Thánh nữ gật đầu, lạnh nhạt nói: “Tuy lúc trước các cô phạm phải sai lầm, nhưng niệm công lao lần này của các côi! Tôi sẽ không truy cứu nữa!”
“Cảm ơn thánh nữ!”
Đám phụ nữ lại một lân nữa dập đầu.
“Thánh nữ, người đã mang tới rồi!”
Lúc này, một đệ tử ở ngoài cửa đi tới cung kính nói.
“Dẫn cô †a vào!”
Thánh nữ nói.
Một lát sau, hai đệ tử đẩy Lâm Nhã Nam đi vào trong điện của thánh nữ.
“Bái kiến thánh nữ!”
Lâm Nhã Nam vội vàng khom người hành lễ, vô cùng cung kính.
“Lâm Nhã Nam! Bản thánh nữ hỏi cô, cô không biết thân phận của Kỳ Lân sao?”
Thánh nữ lạnh nhạt nói, trong mắt lóe lên sắc bén.
“Hồi bẩm thánh nữ, Nhã Nam không biết”
Lâm Nhã Nam vội vàng dập đầu nói.
“Không biết sao? Hừ, cô nhớ rõ anh ta là Kỳ Lân, nhưng không nhớ được anh ta là bác sĩ Lâm à? Cô đúng là to gan đấy Lâm Nhã Nam, đã đến lúc này rôi, còn dám chết cũng không thừa nhận? Cô cảm thấy bản thánh nữ dễ lừa gạt sao?”
Thánh nữ đứng bật dậy la lên.
Lâm Nhã Nam bị dọa nhảy dựng lên, toàn thân run rẩy vội vàng nói: “Thánh nữ, cho dù cho Nhã Nam một ngàn lá gan, Nhã Nam cũng không dám lừa ngài! Mong thánh nữ minh xét!”
“Lâm Nhã Nam, bản thánh nữ cho cô hai lựa chọn! Ngoan ngoãn nói rõ chuyện bác sĩ Lâm phân phó ra, nếu cô thành thật khai báo rõ, bản thánh nữ sẽ không giết cô, tha cho cô một mạng, nhưng nếu cô kiên trì, cứng miệng như vậy, vậy thì… Đừng trách tôi không nể mặt, chỉ có thể giết cô rồi!” Thánh nữ lạnh lùng nói.
“Thánh nữ, tôi… Tôi thật sự không biết chuyện gì!” Lâm Nhã Nam khóc nói.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Trịnh Mai Anh quỳ rạp trêu đất, vội vàng la lên: “Chúng tôi vẫn không phối hợp với bác sĩ Lâm, chuyện gì cũng không nói cho anh ta, cho nên chúng tôi mới bị đánh thành ra như thết”“Không chỉ như vậy, chúng tôi còn lừa anh ta vào trong cấm địa, khiến anh ta đi tới chỗ quái nhân kia! Chỉ sợ bây giờ bác sĩ Lâm đang chém giết với quái nhân kia rôi!”“Thánh nữ, chúng tôi trung thành và tận tâm với Hồng Nhan Cốc, sao có thể phản bội Hồng Nhan Cốc được?”“Mong thánh nữ minh giám!”Đám phụ nữ vội vàng la lên, vẻ mặt càng thêm khẩn trương. “Hả?”Thánh nữ hơi cau mày: “Cho nên ý của cô là nói, bây giờ bác sĩ Lâm đang ở trong cấm địa sao?”“Đúng vậy! Chúng tôi nói với anh ta, trong cấm địa có chí bảo của chúng ta, lúc trước chạy tới cấm địa, đó là vì canh giữ chí bảo! Quả nhiên là anh ta tin, tôi liên nói một địa chỉ giả, bảo anh ta đi tìm bảo vật trước, mà địa chỉ tôi cho anh †a là địa chỉ quái nhân hay tới, bây giờ chắc chắn bác sĩ Lâm đang đánh nhau với quái nhân rồi! Với thực lực của quái nhân, muốn giết bác sĩ Lâm vô cùng dễ dàng! Có lẽ cho dù bác sĩ Lâm may mắn trốn thoát, cũng chắc chăn chịu trọng thương, chúng ta chỉ cân ôm cây đợi thỏ ở cửa cấm địa, cho dù bác sĩ Lâm không chết, cũng nhất định chui đầu vô lưới!”Trịnh Mai Anh vội vàng nói.Thánh nữ vốn có chút hoài nghi, nghe xong những lời này, lập tức đánh giá đám Trịnh Mai Anh.Kiểu tóc và vết thương trêu người bọn họ đều không phải là ngụy trang, mà thật sự đau đớn, lúc này gật đầu.“Được rồi!”Thánh nữ gật đầu, lạnh nhạt nói: “Tuy lúc trước các cô phạm phải sai lầm, nhưng niệm công lao lần này của các côi! Tôi sẽ không truy cứu nữa!”“Cảm ơn thánh nữ!”Đám phụ nữ lại một lân nữa dập đầu.“Thánh nữ, người đã mang tới rồi!”Lúc này, một đệ tử ở ngoài cửa đi tới cung kính nói.“Dẫn cô †a vào!”Thánh nữ nói.Một lát sau, hai đệ tử đẩy Lâm Nhã Nam đi vào trong điện của thánh nữ.“Bái kiến thánh nữ!”Lâm Nhã Nam vội vàng khom người hành lễ, vô cùng cung kính.“Lâm Nhã Nam! Bản thánh nữ hỏi cô, cô không biết thân phận của Kỳ Lân sao?”Thánh nữ lạnh nhạt nói, trong mắt lóe lên sắc bén.“Hồi bẩm thánh nữ, Nhã Nam không biết”Lâm Nhã Nam vội vàng dập đầu nói.“Không biết sao? Hừ, cô nhớ rõ anh ta là Kỳ Lân, nhưng không nhớ được anh ta là bác sĩ Lâm à? Cô đúng là to gan đấy Lâm Nhã Nam, đã đến lúc này rôi, còn dám chết cũng không thừa nhận? Cô cảm thấy bản thánh nữ dễ lừa gạt sao?”Thánh nữ đứng bật dậy la lên.Lâm Nhã Nam bị dọa nhảy dựng lên, toàn thân run rẩy vội vàng nói: “Thánh nữ, cho dù cho Nhã Nam một ngàn lá gan, Nhã Nam cũng không dám lừa ngài! Mong thánh nữ minh xét!”“Lâm Nhã Nam, bản thánh nữ cho cô hai lựa chọn! Ngoan ngoãn nói rõ chuyện bác sĩ Lâm phân phó ra, nếu cô thành thật khai báo rõ, bản thánh nữ sẽ không giết cô, tha cho cô một mạng, nhưng nếu cô kiên trì, cứng miệng như vậy, vậy thì… Đừng trách tôi không nể mặt, chỉ có thể giết cô rồi!” Thánh nữ lạnh lùng nói.“Thánh nữ, tôi… Tôi thật sự không biết chuyện gì!” Lâm Nhã Nam khóc nói.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên