“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 5939: "Hạ Lương Nhân!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phù Dung lâu nằm ngay bên trong thành Phù Dung.Trên thực tế, thành Phù Dung này cũng bởi vì Phù Dung lâu phát triển mà dần dần trở thành một trong ba tòa thành nổi tiếng trong toàn bộ Linh Nguyên Châu.Đoàn người tiến vào trong thành, trên con đường rộng rãi là quán rượu, tiệm vải, quán trà, gánh hát, cái gì cần có đều có, khắp nơi đều vô cùng xa hoa khí thế.Trên đường đi, Hồng Phù Dung đều cẩn thận chú ý tới mọi hành động của Tần Ninh.Chỉ là hắn lại không có cảm giác gì với những thứ này.Ngược lại ba người Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo giống như người nhà quê mới lên thành phố vậy, không ngừng nhìn ngó xung quanh, kinh ngạc trầm trồ.Sự nhận biết của ba người đã dần dần được đổi mới.Thế giới Trung Tam Thiên vốn đã cao cấp hơn thế giới Hạ Tam Thiên, võ giả nơi này có thực lực mạnh hơn, cũng toàn diện hơn.Trước đó ở trong quận Linh Tiên Thời Thanh Trúc suốt ngày đòi Tần Ninh đi dạo phố với mình.Vừa mới quen thuộc với quận Linh Tiên, đến khi đi vào bên trong thành Phù Dung, nàng lại càng thêm hiếu kỳ.Hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vì kiêng dè có Tần Ninh ở bên cạnh nên mới không tỏ ra thái quá như thế.Sau khi đi vào trong thành Phù Dung, đi qua một con đường lớn, cuối con đường lại có thêm một bức tường thành đột ngột mọc lên từ mặt đất.Mà xung quanh khu vực cách tường thành khoảng trăm trượng vô cùng vắng vẻ, không có một ai đến gần đây.Dưới cửa thành, có một đội ngũ võ giả mặc áo giáp đỏ đứng vững."Cung nghênh lâu chủ!""Cung nghênh lâu chủ".Từng người đều quỳ một chân xuống đất, cất cao giọng nói.Hồng Phù Dung mở miệng nói: "Phù Dung lâu vốn được xây dựng dựa lưng vào núi, chỉ là về sau phát triển, gia đình của các đệ tử trong lâu cũng ở lại xung quanh, dần dần qua mấy vạn năm liền có thành Phù Dung!"Cánh cửa lớn rộng mở, từng bóng người đứng nghiêm.Hồng Phù Dung dẫn đoàn người Tần Ninh trực tiếp tiến vào.Nơi này mới thật sự là vị trí của Phù Dung lâu.Đập vào mắt là một quảng trường khổng lồ lan ra bốn phía.Mà ở cuối quảng trường có một tòa lầu các lớn cao ba tầng đột ngột mọc lên từ mặt đất, gần như cao trăm trượng.Hai bên lầu các có từng đại điện rộng rãi hùng vĩ.
Phù Dung lâu nằm ngay bên trong thành Phù Dung.
Trên thực tế, thành Phù Dung này cũng bởi vì Phù Dung lâu phát triển mà dần dần trở thành một trong ba tòa thành nổi tiếng trong toàn bộ Linh Nguyên Châu.
Đoàn người tiến vào trong thành, trên con đường rộng rãi là quán rượu, tiệm vải, quán trà, gánh hát, cái gì cần có đều có, khắp nơi đều vô cùng xa hoa khí thế.
Trên đường đi, Hồng Phù Dung đều cẩn thận chú ý tới mọi hành động của Tần Ninh.
Chỉ là hắn lại không có cảm giác gì với những thứ này.
Ngược lại ba người Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo giống như người nhà quê mới lên thành phố vậy, không ngừng nhìn ngó xung quanh, kinh ngạc trầm trồ.
Sự nhận biết của ba người đã dần dần được đổi mới.
Thế giới Trung Tam Thiên vốn đã cao cấp hơn thế giới Hạ Tam Thiên, võ giả nơi này có thực lực mạnh hơn, cũng toàn diện hơn.
Trước đó ở trong quận Linh Tiên Thời Thanh Trúc suốt ngày đòi Tần Ninh đi dạo phố với mình.
Vừa mới quen thuộc với quận Linh Tiên, đến khi đi vào bên trong thành Phù Dung, nàng lại càng thêm hiếu kỳ.
Hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vì kiêng dè có Tần Ninh ở bên cạnh nên mới không tỏ ra thái quá như thế.
Sau khi đi vào trong thành Phù Dung, đi qua một con đường lớn, cuối con đường lại có thêm một bức tường thành đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Mà xung quanh khu vực cách tường thành khoảng trăm trượng vô cùng vắng vẻ, không có một ai đến gần đây.
Dưới cửa thành, có một đội ngũ võ giả mặc áo giáp đỏ đứng vững.
"Cung nghênh lâu chủ!"
"Cung nghênh lâu chủ".
Từng người đều quỳ một chân xuống đất, cất cao giọng nói.
Hồng Phù Dung mở miệng nói: "Phù Dung lâu vốn được xây dựng dựa lưng vào núi, chỉ là về sau phát triển, gia đình của các đệ tử trong lâu cũng ở lại xung quanh, dần dần qua mấy vạn năm liền có thành Phù Dung!"
Cánh cửa lớn rộng mở, từng bóng người đứng nghiêm.
Hồng Phù Dung dẫn đoàn người Tần Ninh trực tiếp tiến vào.
Nơi này mới thật sự là vị trí của Phù Dung lâu.
Đập vào mắt là một quảng trường khổng lồ lan ra bốn phía.
Mà ở cuối quảng trường có một tòa lầu các lớn cao ba tầng đột ngột mọc lên từ mặt đất, gần như cao trăm trượng.
Hai bên lầu các có từng đại điện rộng rãi hùng vĩ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phù Dung lâu nằm ngay bên trong thành Phù Dung.Trên thực tế, thành Phù Dung này cũng bởi vì Phù Dung lâu phát triển mà dần dần trở thành một trong ba tòa thành nổi tiếng trong toàn bộ Linh Nguyên Châu.Đoàn người tiến vào trong thành, trên con đường rộng rãi là quán rượu, tiệm vải, quán trà, gánh hát, cái gì cần có đều có, khắp nơi đều vô cùng xa hoa khí thế.Trên đường đi, Hồng Phù Dung đều cẩn thận chú ý tới mọi hành động của Tần Ninh.Chỉ là hắn lại không có cảm giác gì với những thứ này.Ngược lại ba người Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo giống như người nhà quê mới lên thành phố vậy, không ngừng nhìn ngó xung quanh, kinh ngạc trầm trồ.Sự nhận biết của ba người đã dần dần được đổi mới.Thế giới Trung Tam Thiên vốn đã cao cấp hơn thế giới Hạ Tam Thiên, võ giả nơi này có thực lực mạnh hơn, cũng toàn diện hơn.Trước đó ở trong quận Linh Tiên Thời Thanh Trúc suốt ngày đòi Tần Ninh đi dạo phố với mình.Vừa mới quen thuộc với quận Linh Tiên, đến khi đi vào bên trong thành Phù Dung, nàng lại càng thêm hiếu kỳ.Hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vì kiêng dè có Tần Ninh ở bên cạnh nên mới không tỏ ra thái quá như thế.Sau khi đi vào trong thành Phù Dung, đi qua một con đường lớn, cuối con đường lại có thêm một bức tường thành đột ngột mọc lên từ mặt đất.Mà xung quanh khu vực cách tường thành khoảng trăm trượng vô cùng vắng vẻ, không có một ai đến gần đây.Dưới cửa thành, có một đội ngũ võ giả mặc áo giáp đỏ đứng vững."Cung nghênh lâu chủ!""Cung nghênh lâu chủ".Từng người đều quỳ một chân xuống đất, cất cao giọng nói.Hồng Phù Dung mở miệng nói: "Phù Dung lâu vốn được xây dựng dựa lưng vào núi, chỉ là về sau phát triển, gia đình của các đệ tử trong lâu cũng ở lại xung quanh, dần dần qua mấy vạn năm liền có thành Phù Dung!"Cánh cửa lớn rộng mở, từng bóng người đứng nghiêm.Hồng Phù Dung dẫn đoàn người Tần Ninh trực tiếp tiến vào.Nơi này mới thật sự là vị trí của Phù Dung lâu.Đập vào mắt là một quảng trường khổng lồ lan ra bốn phía.Mà ở cuối quảng trường có một tòa lầu các lớn cao ba tầng đột ngột mọc lên từ mặt đất, gần như cao trăm trượng.Hai bên lầu các có từng đại điện rộng rãi hùng vĩ.