“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2749
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Các đệ tử đều biết, kim châm cứu này không có độc! Không có độc nào có thể phát tác nhanh như thế.Nhưng dựa vào một cái kim châm cứu này, căn bản không giết chết được cốc chủ của Hồng Nhan Gốc! Thứ này cùng lắm là cản trở tiết tấu tấn công của bài Trái lại Lâm Dương, lúc này đã vô cùng thê thảm.Hai tay của anh đã bị đứt, người liên tục lùi vê sau, toàn thân đều là vết rách.Đây là khí áp trấn áp ra vết rách.Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc biết mình không thể tùy tiện ra tay nữa, nếu không cơ thể hỗn loạn sẽ lập tức bùng nổ ra.Tuy một châm kia của Lâm Dương không thể giết bà ta, nhưng cũng phế đi chiến lực của bà ta trong thời gian ngắn, không có cách nào ra tay nữa.Nhưng bà ta cũng không nhất định phải tự mình ra tay! Bởi vì nơi này là Hồng Nhan Cốc! Là địa bàn của bà ta! Cao thủ của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh, đã đủ đối phó bác sĩ Lâm mất đi hai tay! “Giết cho tôi!”Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc rống to.“Giết!Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bốn phía lấy lại tinh thân, cùng la lên.Mọi người xung phong liều chết tiến lên.Vẻ mặt Lâm Dương căng thẳng, lập tức vung châm đánh trả.Nhưng mất đi hai tay, dựa vào hai chân, sao anh có thể đối phó được nhiêu người của Hồng Nhan Cốc như thế? Hơn nữa anh còn bị cốc chủ của Hồng Nhan Cốc làm tiêu hao nhiều lực lượng.Ba kim châm cứu vừa rồi đã tiêu hao không ít khí lực của anh! Lúc này lại không đi, e rằng không đi được! Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, trực tiếp dùng miệng căn một cánh †ay của mình, lại dùng một cảng chân kẹp lấy một cánh tay khác, ngoài ra một chân còn lại đạp mạnh, phóng ra ngoài cốc.“Không hay rồi! Cốc chủ, anh ta muốn chạy trốn “Đuổi theo cho tôi, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, cũng phải đuổi theo cho tôi!”“Giếtt”Tiếng kêu la không ngừng vang lên.Vẻ mặt Lâm Dương dữ tợn, gâm nhẹ nói: “Hồng Nhan Cốc! Bà cho rằng chỉ có các bà có người sao?”“Hửm?”Đôi mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc lạnh lùng.“Giết!Chỉ nghe Lâm Dương hét to một tiếng.Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài Hồng Nhan Cốc xuất hiện lượng lớn âm thanh như pháo hoa, sau đó lượng lớn ngọn đèn xông vào trong này, chiếu sáng phần lớn Hồng Nhan Cốc.“Cái gì?”Mọi người ngạc nhiên.Gia Linh vội vàng nhìn vê phía cửa cốc, khi nghe thấy rõ âm thanh xôn xao truyền từ cửa cốc vào, lập tức hiếu rõ gì đó, vội vàng la lên: “Cốc chủ! Nhất định là người của bác sĩ Lâm ra tay rồi!”“Được, được lắm! Người của cậu ta đến đây càng tốt, tôi cũng tính tới Giang Thành giết bọn họ, hôm nay bản cốc chủ muốn giết đám con kiến này!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc gầm nhẹ nói.“Vậy sao? Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc! Nếu bà không có rất nhiều người có thể hi sinh, sao có thể là đối thủ của Thần Quân chúng tôi?”Một giọng nói lạnh lùng mà kiêu ngạo truyền tới.Sau đó trong không trung có mấy bóng người bay tới, trực. tiếp bay đến bên cạnh Lâm Dương, trở tay đánh mấy chiêu, đánh lùi mấy người của Hồng Nhan Cốc đang vây giết Lâm Dương.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Các đệ tử đều biết, kim châm cứu này không có độc! Không có độc nào có thể phát tác nhanh như thế.
Nhưng dựa vào một cái kim châm cứu này, căn bản không giết chết được cốc chủ của Hồng Nhan Gốc! Thứ này cùng lắm là cản trở tiết tấu tấn công của bài Trái lại Lâm Dương, lúc này đã vô cùng thê thảm.
Hai tay của anh đã bị đứt, người liên tục lùi vê sau, toàn thân đều là vết rách.
Đây là khí áp trấn áp ra vết rách.
Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc biết mình không thể tùy tiện ra tay nữa, nếu không cơ thể hỗn loạn sẽ lập tức bùng nổ ra.
Tuy một châm kia của Lâm Dương không thể giết bà ta, nhưng cũng phế đi chiến lực của bà ta trong thời gian ngắn, không có cách nào ra tay nữa.
Nhưng bà ta cũng không nhất định phải tự mình ra tay! Bởi vì nơi này là Hồng Nhan Cốc! Là địa bàn của bà ta! Cao thủ của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh, đã đủ đối phó bác sĩ Lâm mất đi hai tay! “Giết cho tôi!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc rống to.
“Giết!
Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bốn phía lấy lại tinh thân, cùng la lên.
Mọi người xung phong liều chết tiến lên.
Vẻ mặt Lâm Dương căng thẳng, lập tức vung châm đánh trả.
Nhưng mất đi hai tay, dựa vào hai chân, sao anh có thể đối phó được nhiêu người của Hồng Nhan Cốc như thế? Hơn nữa anh còn bị cốc chủ của Hồng Nhan Cốc làm tiêu hao nhiều lực lượng.
Ba kim châm cứu vừa rồi đã tiêu hao không ít khí lực của anh! Lúc này lại không đi, e rằng không đi được! Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, trực tiếp dùng miệng căn một cánh †ay của mình, lại dùng một cảng chân kẹp lấy một cánh tay khác, ngoài ra một chân còn lại đạp mạnh, phóng ra ngoài cốc.
“Không hay rồi! Cốc chủ, anh ta muốn chạy trốn “Đuổi theo cho tôi, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, cũng phải đuổi theo cho tôi!”
“Giếtt”
Tiếng kêu la không ngừng vang lên.
Vẻ mặt Lâm Dương dữ tợn, gâm nhẹ nói: “Hồng Nhan Cốc! Bà cho rằng chỉ có các bà có người sao?”
“Hửm?”
Đôi mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc lạnh lùng.
“Giết!
Chỉ nghe Lâm Dương hét to một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài Hồng Nhan Cốc xuất hiện lượng lớn âm thanh như pháo hoa, sau đó lượng lớn ngọn đèn xông vào trong này, chiếu sáng phần lớn Hồng Nhan Cốc.
“Cái gì?”
Mọi người ngạc nhiên.
Gia Linh vội vàng nhìn vê phía cửa cốc, khi nghe thấy rõ âm thanh xôn xao truyền từ cửa cốc vào, lập tức hiếu rõ gì đó, vội vàng la lên: “Cốc chủ! Nhất định là người của bác sĩ Lâm ra tay rồi!”
“Được, được lắm! Người của cậu ta đến đây càng tốt, tôi cũng tính tới Giang Thành giết bọn họ, hôm nay bản cốc chủ muốn giết đám con kiến này!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc gầm nhẹ nói.
“Vậy sao? Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc! Nếu bà không có rất nhiều người có thể hi sinh, sao có thể là đối thủ của Thần Quân chúng tôi?”
Một giọng nói lạnh lùng mà kiêu ngạo truyền tới.
Sau đó trong không trung có mấy bóng người bay tới, trực. tiếp bay đến bên cạnh Lâm Dương, trở tay đánh mấy chiêu, đánh lùi mấy người của Hồng Nhan Cốc đang vây giết Lâm Dương.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Các đệ tử đều biết, kim châm cứu này không có độc! Không có độc nào có thể phát tác nhanh như thế.Nhưng dựa vào một cái kim châm cứu này, căn bản không giết chết được cốc chủ của Hồng Nhan Gốc! Thứ này cùng lắm là cản trở tiết tấu tấn công của bài Trái lại Lâm Dương, lúc này đã vô cùng thê thảm.Hai tay của anh đã bị đứt, người liên tục lùi vê sau, toàn thân đều là vết rách.Đây là khí áp trấn áp ra vết rách.Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc biết mình không thể tùy tiện ra tay nữa, nếu không cơ thể hỗn loạn sẽ lập tức bùng nổ ra.Tuy một châm kia của Lâm Dương không thể giết bà ta, nhưng cũng phế đi chiến lực của bà ta trong thời gian ngắn, không có cách nào ra tay nữa.Nhưng bà ta cũng không nhất định phải tự mình ra tay! Bởi vì nơi này là Hồng Nhan Cốc! Là địa bàn của bà ta! Cao thủ của Hồng Nhan Cốc ở xung quanh, đã đủ đối phó bác sĩ Lâm mất đi hai tay! “Giết cho tôi!”Cốc chủ của Hồng Nhan Gốc rống to.“Giết!Đệ tử của Hồng Nhan Cốc ở bốn phía lấy lại tinh thân, cùng la lên.Mọi người xung phong liều chết tiến lên.Vẻ mặt Lâm Dương căng thẳng, lập tức vung châm đánh trả.Nhưng mất đi hai tay, dựa vào hai chân, sao anh có thể đối phó được nhiêu người của Hồng Nhan Cốc như thế? Hơn nữa anh còn bị cốc chủ của Hồng Nhan Cốc làm tiêu hao nhiều lực lượng.Ba kim châm cứu vừa rồi đã tiêu hao không ít khí lực của anh! Lúc này lại không đi, e rằng không đi được! Ánh mắt Lâm Dương hung dữ, trực tiếp dùng miệng căn một cánh †ay của mình, lại dùng một cảng chân kẹp lấy một cánh tay khác, ngoài ra một chân còn lại đạp mạnh, phóng ra ngoài cốc.“Không hay rồi! Cốc chủ, anh ta muốn chạy trốn “Đuổi theo cho tôi, cho dù đuổi tới chân trời góc biển, cũng phải đuổi theo cho tôi!”“Giếtt”Tiếng kêu la không ngừng vang lên.Vẻ mặt Lâm Dương dữ tợn, gâm nhẹ nói: “Hồng Nhan Cốc! Bà cho rằng chỉ có các bà có người sao?”“Hửm?”Đôi mắt của cốc chủ Hồng Nhan Cốc lạnh lùng.“Giết!Chỉ nghe Lâm Dương hét to một tiếng.Chỉ trong nháy mắt, bên ngoài Hồng Nhan Cốc xuất hiện lượng lớn âm thanh như pháo hoa, sau đó lượng lớn ngọn đèn xông vào trong này, chiếu sáng phần lớn Hồng Nhan Cốc.“Cái gì?”Mọi người ngạc nhiên.Gia Linh vội vàng nhìn vê phía cửa cốc, khi nghe thấy rõ âm thanh xôn xao truyền từ cửa cốc vào, lập tức hiếu rõ gì đó, vội vàng la lên: “Cốc chủ! Nhất định là người của bác sĩ Lâm ra tay rồi!”“Được, được lắm! Người của cậu ta đến đây càng tốt, tôi cũng tính tới Giang Thành giết bọn họ, hôm nay bản cốc chủ muốn giết đám con kiến này!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc gầm nhẹ nói.“Vậy sao? Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc! Nếu bà không có rất nhiều người có thể hi sinh, sao có thể là đối thủ của Thần Quân chúng tôi?”Một giọng nói lạnh lùng mà kiêu ngạo truyền tới.Sau đó trong không trung có mấy bóng người bay tới, trực. tiếp bay đến bên cạnh Lâm Dương, trở tay đánh mấy chiêu, đánh lùi mấy người của Hồng Nhan Cốc đang vây giết Lâm Dương.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên