“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2750
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Mọi người ngẩn ra, đưa mắt nhìn.“Nguyên Tinh? Tào Đức Duy?”Gia Linh kinh hãi kêu lên.“Hả? Bé gái, vậy mà nhận ra lão phu?”Nguyên Tinh hơi bất ngờ.“Vậy mà hai người xuất hiện ở đây… Vậy có phải… Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ, đã thân phục bác sĩ Lâm hay không?”Gia Linh nhỏ giọng nói.“Chúng tôi chịu ân của Thần Quân dạy bảo, không có gì báo đáp!”Nguyên Tinh nói.“Hừ, các người sống tới từng này tuổi, vậy mà lại đi làm chó săn cho tên ranh con này, đúng là buồn cười, Nguyên Tinh, Tào Đức Duy! Niệm tình hai người đều là nhân vật đứng đầu, không bằng thế này đi, tôi phá lệ tuyển hai người làm đồ đệ của tôi, thế nào? Hồng Nhan Cốc tôi không nhận đệ tử nam! Nếu hai người gật đầu, tôi sẽ phá lệ cho hai người vào!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc mỉm cười nói.“Hừ, cốc chủ đại nhân đang xem thường người nào thế?” Tào Đức Duy hừ lạnh.“Sao thế? Các ông không muốn tu luyện thiên đạo à? Các ông đã một đống tuổi rồi, không còn nhiều ngày giờ nữa đâu! Nếu như không chịu truy tìm thiên đạo, các ông còn mấy năm sống nữa? Chẳng lẽ… Các ông không muốn sống Vĩnh viễn sao?”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc dụ dỗ.“Bà đừng có mà dùng tà thuyết mê hoặc người khác!” Nguyên Tỉnh la lên, càng tức giận hơn.Tào Đức Duy không nói một lời.Lâm Dương nối hai tay bị rách vào, dùng kim châm cứu che lại, mới có thể cử động cánh tay.Anh nhỏ giọng nói: “Nguyên Tinh, Tào Đức Duy, đừng nhiều lời với bà ta, chúng ta trở về đi!”“Dạ, bác sĩ Lâm!”Hai người lập tức che chở cho bác sĩ Lâm lùi về sau.“Giết cho tôi, không được để bọn họ rời khỏi cốc!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc la lên.“Trái lại tôi muốn xem, ai trong số các người chết ở đây!” Nguyên Tinh đánh chết một đệ tử của Hồng Nhan Cốc, sau khi giết liên tục bảy người, ông ta rống to nói.Không ít đệ tử bị dọa sợ.Nhưng có cốc chủ của Hồng Nhan Cốc ở đây thúc giục, bọn họ đâu dám sợ đầu sợ đuôi? Chỉ có thể kiên trì xông lên.Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ hộ tống Lâm Dương vừa đánh vừa lui, vẫn luôn lùi tới cửa cốc.“Mở cơ quan!”Không biết người nào hét to một tiếng.Lâm Dương lập tức hét lên: “Đi, khống chế cơ quanI!”“Dạt”Tào Đức Duy dẫn theo một đám người xông tới chỗ cơ quan.Chỉ cần khống chế chỗ mở cơ quan, cơ quan ở nơi này sẽ không khởi động được.Thực lực của Tào Đức Duy rất mạnh, ở trong Hồng Nhan Gốc này, ngoại trừ thánh nữ và cốc chủ ra, người nào cũng không ngăn được ông ta.Rất nhanh, cơ quan bị Tào Đức Duy khống chế.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Mọi người ngẩn ra, đưa mắt nhìn.
“Nguyên Tinh? Tào Đức Duy?”
Gia Linh kinh hãi kêu lên.
“Hả? Bé gái, vậy mà nhận ra lão phu?”
Nguyên Tinh hơi bất ngờ.
“Vậy mà hai người xuất hiện ở đây… Vậy có phải… Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ, đã thân phục bác sĩ Lâm hay không?”
Gia Linh nhỏ giọng nói.
“Chúng tôi chịu ân của Thần Quân dạy bảo, không có gì báo đáp!”
Nguyên Tinh nói.
“Hừ, các người sống tới từng này tuổi, vậy mà lại đi làm chó săn cho tên ranh con này, đúng là buồn cười, Nguyên Tinh, Tào Đức Duy! Niệm tình hai người đều là nhân vật đứng đầu, không bằng thế này đi, tôi phá lệ tuyển hai người làm đồ đệ của tôi, thế nào? Hồng Nhan Cốc tôi không nhận đệ tử nam! Nếu hai người gật đầu, tôi sẽ phá lệ cho hai người vào!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc mỉm cười nói.
“Hừ, cốc chủ đại nhân đang xem thường người nào thế?” Tào Đức Duy hừ lạnh.
“Sao thế? Các ông không muốn tu luyện thiên đạo à? Các ông đã một đống tuổi rồi, không còn nhiều ngày giờ nữa đâu! Nếu như không chịu truy tìm thiên đạo, các ông còn mấy năm sống nữa? Chẳng lẽ… Các ông không muốn sống Vĩnh viễn sao?”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc dụ dỗ.
“Bà đừng có mà dùng tà thuyết mê hoặc người khác!” Nguyên Tỉnh la lên, càng tức giận hơn.
Tào Đức Duy không nói một lời.
Lâm Dương nối hai tay bị rách vào, dùng kim châm cứu che lại, mới có thể cử động cánh tay.
Anh nhỏ giọng nói: “Nguyên Tinh, Tào Đức Duy, đừng nhiều lời với bà ta, chúng ta trở về đi!”
“Dạ, bác sĩ Lâm!”
Hai người lập tức che chở cho bác sĩ Lâm lùi về sau.
“Giết cho tôi, không được để bọn họ rời khỏi cốc!”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc la lên.
“Trái lại tôi muốn xem, ai trong số các người chết ở đây!” Nguyên Tinh đánh chết một đệ tử của Hồng Nhan Cốc, sau khi giết liên tục bảy người, ông ta rống to nói.
Không ít đệ tử bị dọa sợ.
Nhưng có cốc chủ của Hồng Nhan Cốc ở đây thúc giục, bọn họ đâu dám sợ đầu sợ đuôi? Chỉ có thể kiên trì xông lên.
Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ hộ tống Lâm Dương vừa đánh vừa lui, vẫn luôn lùi tới cửa cốc.
“Mở cơ quan!”
Không biết người nào hét to một tiếng.
Lâm Dương lập tức hét lên: “Đi, khống chế cơ quanI!”
“Dạt”
Tào Đức Duy dẫn theo một đám người xông tới chỗ cơ quan.
Chỉ cần khống chế chỗ mở cơ quan, cơ quan ở nơi này sẽ không khởi động được.
Thực lực của Tào Đức Duy rất mạnh, ở trong Hồng Nhan Gốc này, ngoại trừ thánh nữ và cốc chủ ra, người nào cũng không ngăn được ông ta.
Rất nhanh, cơ quan bị Tào Đức Duy khống chế.
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Mọi người ngẩn ra, đưa mắt nhìn.“Nguyên Tinh? Tào Đức Duy?”Gia Linh kinh hãi kêu lên.“Hả? Bé gái, vậy mà nhận ra lão phu?”Nguyên Tinh hơi bất ngờ.“Vậy mà hai người xuất hiện ở đây… Vậy có phải… Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ, đã thân phục bác sĩ Lâm hay không?”Gia Linh nhỏ giọng nói.“Chúng tôi chịu ân của Thần Quân dạy bảo, không có gì báo đáp!”Nguyên Tinh nói.“Hừ, các người sống tới từng này tuổi, vậy mà lại đi làm chó săn cho tên ranh con này, đúng là buồn cười, Nguyên Tinh, Tào Đức Duy! Niệm tình hai người đều là nhân vật đứng đầu, không bằng thế này đi, tôi phá lệ tuyển hai người làm đồ đệ của tôi, thế nào? Hồng Nhan Cốc tôi không nhận đệ tử nam! Nếu hai người gật đầu, tôi sẽ phá lệ cho hai người vào!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc mỉm cười nói.“Hừ, cốc chủ đại nhân đang xem thường người nào thế?” Tào Đức Duy hừ lạnh.“Sao thế? Các ông không muốn tu luyện thiên đạo à? Các ông đã một đống tuổi rồi, không còn nhiều ngày giờ nữa đâu! Nếu như không chịu truy tìm thiên đạo, các ông còn mấy năm sống nữa? Chẳng lẽ… Các ông không muốn sống Vĩnh viễn sao?”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc dụ dỗ.“Bà đừng có mà dùng tà thuyết mê hoặc người khác!” Nguyên Tỉnh la lên, càng tức giận hơn.Tào Đức Duy không nói một lời.Lâm Dương nối hai tay bị rách vào, dùng kim châm cứu che lại, mới có thể cử động cánh tay.Anh nhỏ giọng nói: “Nguyên Tinh, Tào Đức Duy, đừng nhiều lời với bà ta, chúng ta trở về đi!”“Dạ, bác sĩ Lâm!”Hai người lập tức che chở cho bác sĩ Lâm lùi về sau.“Giết cho tôi, không được để bọn họ rời khỏi cốc!”Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc la lên.“Trái lại tôi muốn xem, ai trong số các người chết ở đây!” Nguyên Tinh đánh chết một đệ tử của Hồng Nhan Cốc, sau khi giết liên tục bảy người, ông ta rống to nói.Không ít đệ tử bị dọa sợ.Nhưng có cốc chủ của Hồng Nhan Cốc ở đây thúc giục, bọn họ đâu dám sợ đầu sợ đuôi? Chỉ có thể kiên trì xông lên.Đông Hoàng Giáo và Phái Cổ hộ tống Lâm Dương vừa đánh vừa lui, vẫn luôn lùi tới cửa cốc.“Mở cơ quan!”Không biết người nào hét to một tiếng.Lâm Dương lập tức hét lên: “Đi, khống chế cơ quanI!”“Dạt”Tào Đức Duy dẫn theo một đám người xông tới chỗ cơ quan.Chỉ cần khống chế chỗ mở cơ quan, cơ quan ở nơi này sẽ không khởi động được.Thực lực của Tào Đức Duy rất mạnh, ở trong Hồng Nhan Gốc này, ngoại trừ thánh nữ và cốc chủ ra, người nào cũng không ngăn được ông ta.Rất nhanh, cơ quan bị Tào Đức Duy khống chế.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên