“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5972: Làm cha làm nương.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khi còn bé bị ngã sấp xuống, được nương đỡ dậy, quan tâm hỏi han.Khi bị người khác bắt nạt, cha sẽ hô to gọi nhỏ, nhưng cuối cùng lại không giải quyết được gì, bị nương mắng cho một trận.Mỗi bữa cơm, nương đều tự mình xuống bếp nấu ăn, sợ tay nghề của người hầu không tốt, không làm ra được những món mà con mình thích.Tất cả, phảng phất như mới hôm qua.Tất cả, thoáng qua như mây khói.Bên ngoài nhà thờ tổ, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nghe được động tĩnh bên trong, lập tức muốn đi vào nhưng cuối cùng vẫn trở về ngoài cửa.Hai người đi theo sư tôn nhiều năm, chưa bao giờ nhìn thấy sư tôn như bây giờ, gào khóc không thể kìm nén được.Đối với sư tôn mà nói, mỗi một kiếp, mỗi một thế giới mà người trải qua đều khắc sâu trong lòng, cả đời cũng không thể nào quên! Trong nhà thờ tổ.Dần dần yên tĩnh trở lại.Mặt trời lên cao rồi lại lặn xuống.Ba ngày liên tiếp trôi qua.Cửa lớn mở.Tần Ninh mang sắc mặt tiều tuỵ bước ra.“Sư tôn”.“Sư tôn”.Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vội vàng tiến đến, bọn họ vô cùng đau lòng.Tần Ninh gật gật đầu, khoát tay rồi lập tức bước đi.Hai người đi theo sau, im lặng không nói lời nào.Bên ngoài viện nhà thờ tổ, Linh Thiên Triết cũng xuất hiện ở đây.“Ca…”“Ừm”, Tần Ninh nhìn Linh Thiên Triết trước mặt, hắn không nhịn được mà đi lên phía trước, choàng tay ôm lấy đệ đệ mình, thì thầm nói: “Về sau, ta tuyệt đối sẽ không để cho người khác bắt nạt đệ…”, Linh Thiên Triết nhất thời cảm nhận được nỗi bi thương trong lòng Tần Ninh, lập tức vỗ vỗ lưng hắn.Sau khi sắp xếp tốt đình viện, Tần Ninh tắm rửa, đến khi lần nữa xuất hiện trước mặt Linh Thiên Triết, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì đã khôi phục là dáng vẻ ban đầu.Vẫn là người thanh niên anh tuấn tài giỏi, phong thái oai hùng, bừng bừng khí thế.Thế nhưng, trong đáy mắt không thể che giấu được một nỗi bi thương…"Đại ca thì sao?"Tần Ninh nói với Linh Thiên Triết: "Đi tìm đại ca đã, ta sẽ xem độc trong người huynh ấy thế nào rồi tìm cách giải sau"."Vâng..."Bốn người đi tới Linh phủ.

Khi còn bé bị ngã sấp xuống, được nương đỡ dậy, quan tâm hỏi han.

Khi bị người khác bắt nạt, cha sẽ hô to gọi nhỏ, nhưng cuối cùng lại không giải quyết được gì, bị nương mắng cho một trận.

Mỗi bữa cơm, nương đều tự mình xuống bếp nấu ăn, sợ tay nghề của người hầu không tốt, không làm ra được những món mà con mình thích.

Tất cả, phảng phất như mới hôm qua.

Tất cả, thoáng qua như mây khói.

Bên ngoài nhà thờ tổ, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nghe được động tĩnh bên trong, lập tức muốn đi vào nhưng cuối cùng vẫn trở về ngoài cửa.

Hai người đi theo sư tôn nhiều năm, chưa bao giờ nhìn thấy sư tôn như bây giờ, gào khóc không thể kìm nén được.

Đối với sư tôn mà nói, mỗi một kiếp, mỗi một thế giới mà người trải qua đều khắc sâu trong lòng, cả đời cũng không thể nào quên! Trong nhà thờ tổ.

Dần dần yên tĩnh trở lại.

Mặt trời lên cao rồi lại lặn xuống.

Ba ngày liên tiếp trôi qua.

Cửa lớn mở.

Tần Ninh mang sắc mặt tiều tuỵ bước ra.

“Sư tôn”.

“Sư tôn”.

Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vội vàng tiến đến, bọn họ vô cùng đau lòng.

Tần Ninh gật gật đầu, khoát tay rồi lập tức bước đi.

Hai người đi theo sau, im lặng không nói lời nào.

Bên ngoài viện nhà thờ tổ, Linh Thiên Triết cũng xuất hiện ở đây.

“Ca…”

“Ừm”, Tần Ninh nhìn Linh Thiên Triết trước mặt, hắn không nhịn được mà đi lên phía trước, choàng tay ôm lấy đệ đệ mình, thì thầm nói: “Về sau, ta tuyệt đối sẽ không để cho người khác bắt nạt đệ…”, Linh Thiên Triết nhất thời cảm nhận được nỗi bi thương trong lòng Tần Ninh, lập tức vỗ vỗ lưng hắn.

Sau khi sắp xếp tốt đình viện, Tần Ninh tắm rửa, đến khi lần nữa xuất hiện trước mặt Linh Thiên Triết, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì đã khôi phục là dáng vẻ ban đầu.

Vẫn là người thanh niên anh tuấn tài giỏi, phong thái oai hùng, bừng bừng khí thế.

Thế nhưng, trong đáy mắt không thể che giấu được một nỗi bi thương…

"Đại ca thì sao?"

Tần Ninh nói với Linh Thiên Triết: "Đi tìm đại ca đã, ta sẽ xem độc trong người huynh ấy thế nào rồi tìm cách giải sau".

"Vâng..."

Bốn người đi tới Linh phủ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khi còn bé bị ngã sấp xuống, được nương đỡ dậy, quan tâm hỏi han.Khi bị người khác bắt nạt, cha sẽ hô to gọi nhỏ, nhưng cuối cùng lại không giải quyết được gì, bị nương mắng cho một trận.Mỗi bữa cơm, nương đều tự mình xuống bếp nấu ăn, sợ tay nghề của người hầu không tốt, không làm ra được những món mà con mình thích.Tất cả, phảng phất như mới hôm qua.Tất cả, thoáng qua như mây khói.Bên ngoài nhà thờ tổ, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nghe được động tĩnh bên trong, lập tức muốn đi vào nhưng cuối cùng vẫn trở về ngoài cửa.Hai người đi theo sư tôn nhiều năm, chưa bao giờ nhìn thấy sư tôn như bây giờ, gào khóc không thể kìm nén được.Đối với sư tôn mà nói, mỗi một kiếp, mỗi một thế giới mà người trải qua đều khắc sâu trong lòng, cả đời cũng không thể nào quên! Trong nhà thờ tổ.Dần dần yên tĩnh trở lại.Mặt trời lên cao rồi lại lặn xuống.Ba ngày liên tiếp trôi qua.Cửa lớn mở.Tần Ninh mang sắc mặt tiều tuỵ bước ra.“Sư tôn”.“Sư tôn”.Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vội vàng tiến đến, bọn họ vô cùng đau lòng.Tần Ninh gật gật đầu, khoát tay rồi lập tức bước đi.Hai người đi theo sau, im lặng không nói lời nào.Bên ngoài viện nhà thờ tổ, Linh Thiên Triết cũng xuất hiện ở đây.“Ca…”“Ừm”, Tần Ninh nhìn Linh Thiên Triết trước mặt, hắn không nhịn được mà đi lên phía trước, choàng tay ôm lấy đệ đệ mình, thì thầm nói: “Về sau, ta tuyệt đối sẽ không để cho người khác bắt nạt đệ…”, Linh Thiên Triết nhất thời cảm nhận được nỗi bi thương trong lòng Tần Ninh, lập tức vỗ vỗ lưng hắn.Sau khi sắp xếp tốt đình viện, Tần Ninh tắm rửa, đến khi lần nữa xuất hiện trước mặt Linh Thiên Triết, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên thì đã khôi phục là dáng vẻ ban đầu.Vẫn là người thanh niên anh tuấn tài giỏi, phong thái oai hùng, bừng bừng khí thế.Thế nhưng, trong đáy mắt không thể che giấu được một nỗi bi thương…"Đại ca thì sao?"Tần Ninh nói với Linh Thiên Triết: "Đi tìm đại ca đã, ta sẽ xem độc trong người huynh ấy thế nào rồi tìm cách giải sau"."Vâng..."Bốn người đi tới Linh phủ.

Chương 5972: Làm cha làm nương.