“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2758

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Còn chưa đợi ra tay, mấy bóng người đột nhiên lướt qua bên cạnh anh.Đám vệ sĩ này đều ngã xuống mặt đất, choáng váng ngất lịm.Mọi người ngạc nhiên.Lâm Dương cũng không khỏi ngẩn ra, mới kịp phản ứng, rõ ràng đám người này là Ảnh Ngự! Vì lẻn vào Hồng Nhan Cốc, Lâm Dương để Ảnh Ngự ở lại học viện Phái Nam Y, hiện giờ Lâm Dương trở về, tất nhiên là bọn họ thủ hộ Đông Hoàng Thần Quân của bọn họ rồi! “Những chuyện này là sao đây?”Vẻ mặt người đàn ông kia lạnh nhạt, mở miệng hỏi.“Cậu chủ, không… Không rõ lắm, chẳng lẽ bị cảm nắng?” Đội trưởng của vệ sĩ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, có chút mơ hồ nói.Lâm Dương không quản nhiều như vậy, bước nhanh về phía trước, nhìn chăm chằm Tô Nhan, còn có hoa hồng trong tay cô, trâm giọng nói: “Tô Nhan, em làm gì thế? Người kia là ai?“Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm! Anh ta là…” “Tôi là chồng sắp cưới của Tô Nhan, anh… Là Lâm Dương chồng cũ của Tô Nhan đúng không?”Không đợi Tô Nhan nói hết lời, người đàn ông đột nhiên xen miệng.Anh ta mỉm cười, vươn tay về phía Lâm Dương.“Anh Lâm, xin chào!” “Chồng sắp cưới? Chồng cũ?” Lâm Dương nhíu mày.Bầu không khí vô cùng vi diệu.Bầu không khí giống như ngưng kết lại.Xe sang, hoa tươi, nam nữ tuấn tú.Loại cục diện này có ý nghĩa gì, rất nhiêu người liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được.Nhưng mà… Hình như người phụ nữ trước mặt là vợ mình mà? Hai người còn chưa ly hôn đâu.Cái gì mà chồng cũ chồng sắp cưới? Chẳng hiểu gì cả! “Tô Nhan, chuyện này có ý gì?” Vẻ mặt Lâm Dương hơi âm trâm, nhỏ giọng nói.“Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm, em và người này không có gì!”Vẻ mặt Tô Nhan nghiêm túc, nghiêng đầu nhìn chằm chằmngười đàn ông nói: “Bạn học Minh, mong anh tự trọng, tôi không có quan hệ gì với anh, tôi đã có chồng rồi! Tôi và chông mình rất ân ái, cũng không ly hôn! Anh cũng không phải là chông sắp cưới của tôi.”“Nhưng em đồng ý tối nay đi ăn tối với anh, ở khách sạn Kim Châu.”Người đàn ông không nóng không lạnh, mỉm cười nói. “Tôi chỉ đông ý ăn cơm với anh, mục đích là hi vọng anh đừng quấy rây các nhân viên của học viện Phái Nam Y, không hơn!”Tô Nhan trâm giọng nói, nhét hoa tươi trong tay vào trong tay người đàn ông.Người đàn ông nở nụ cười: “Tô Nhan, tính tình em vẫn ương bướng như thế, vậy em có biết hay không, khách sạn KimChâu đã được anh bao hết, bữa tiệc tối nay, thực tế là tiệc đính hôn của chúng tai” “Cái gì?Tô Nhan ngạc nhiên, sau đó tức giận nói: “Bạn học Minh, nếu là như vậy, vậy bữa tiệc tối nay tôi không tham gia được rồi!”Sau khi nói xong, cô xoay người muốn đi.“Tô Nhan, em định rời đi sao? Nói như vậy, chỉ sợ chuyện này phải tiếp tục kéo dài, mà chồng em cũng đang ở đây, em không sợ anh làm gì anh ta sao?”Người đàn ông híp mắt cười nói.Những lời này vang lên, sắc mặt Tô Nhan lập tức thay đổi, bước chân cũng dừng lại rồi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Còn chưa đợi ra tay, mấy bóng người đột nhiên lướt qua bên cạnh anh.

Đám vệ sĩ này đều ngã xuống mặt đất, choáng váng ngất lịm.

Mọi người ngạc nhiên.

Lâm Dương cũng không khỏi ngẩn ra, mới kịp phản ứng, rõ ràng đám người này là Ảnh Ngự! Vì lẻn vào Hồng Nhan Cốc, Lâm Dương để Ảnh Ngự ở lại học viện Phái Nam Y, hiện giờ Lâm Dương trở về, tất nhiên là bọn họ thủ hộ Đông Hoàng Thần Quân của bọn họ rồi! “Những chuyện này là sao đây?”

Vẻ mặt người đàn ông kia lạnh nhạt, mở miệng hỏi.

“Cậu chủ, không… Không rõ lắm, chẳng lẽ bị cảm nắng?” Đội trưởng của vệ sĩ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, có chút mơ hồ nói.

Lâm Dương không quản nhiều như vậy, bước nhanh về phía trước, nhìn chăm chằm Tô Nhan, còn có hoa hồng trong tay cô, trâm giọng nói: “Tô Nhan, em làm gì thế? Người kia là ai?

“Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm! Anh ta là…” “Tôi là chồng sắp cưới của Tô Nhan, anh… Là Lâm Dương chồng cũ của Tô Nhan đúng không?”

Không đợi Tô Nhan nói hết lời, người đàn ông đột nhiên xen miệng.

Anh ta mỉm cười, vươn tay về phía Lâm Dương.

“Anh Lâm, xin chào!” “Chồng sắp cưới? Chồng cũ?” Lâm Dương nhíu mày.

Bầu không khí vô cùng vi diệu.

Bầu không khí giống như ngưng kết lại.

Xe sang, hoa tươi, nam nữ tuấn tú.

Loại cục diện này có ý nghĩa gì, rất nhiêu người liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được.

Nhưng mà… Hình như người phụ nữ trước mặt là vợ mình mà? Hai người còn chưa ly hôn đâu.

Cái gì mà chồng cũ chồng sắp cưới? Chẳng hiểu gì cả! “Tô Nhan, chuyện này có ý gì?” Vẻ mặt Lâm Dương hơi âm trâm, nhỏ giọng nói.

“Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm, em và người này không có gì!”

Vẻ mặt Tô Nhan nghiêm túc, nghiêng đầu nhìn chằm chằm

người đàn ông nói: “Bạn học Minh, mong anh tự trọng, tôi không có quan hệ gì với anh, tôi đã có chồng rồi! Tôi và chông mình rất ân ái, cũng không ly hôn! Anh cũng không phải là chông sắp cưới của tôi.”

“Nhưng em đồng ý tối nay đi ăn tối với anh, ở khách sạn Kim Châu.”

Người đàn ông không nóng không lạnh, mỉm cười nói. “Tôi chỉ đông ý ăn cơm với anh, mục đích là hi vọng anh đừng quấy rây các nhân viên của học viện Phái Nam Y, không hơn!”

Tô Nhan trâm giọng nói, nhét hoa tươi trong tay vào trong tay người đàn ông.

Người đàn ông nở nụ cười: “Tô Nhan, tính tình em vẫn ương bướng như thế, vậy em có biết hay không, khách sạn Kim

Châu đã được anh bao hết, bữa tiệc tối nay, thực tế là tiệc đính hôn của chúng tai” “Cái gì?

Tô Nhan ngạc nhiên, sau đó tức giận nói: “Bạn học Minh, nếu là như vậy, vậy bữa tiệc tối nay tôi không tham gia được rồi!”

Sau khi nói xong, cô xoay người muốn đi.

“Tô Nhan, em định rời đi sao? Nói như vậy, chỉ sợ chuyện này phải tiếp tục kéo dài, mà chồng em cũng đang ở đây, em không sợ anh làm gì anh ta sao?”

Người đàn ông híp mắt cười nói.

Những lời này vang lên, sắc mặt Tô Nhan lập tức thay đổi, bước chân cũng dừng lại rồi.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Còn chưa đợi ra tay, mấy bóng người đột nhiên lướt qua bên cạnh anh.Đám vệ sĩ này đều ngã xuống mặt đất, choáng váng ngất lịm.Mọi người ngạc nhiên.Lâm Dương cũng không khỏi ngẩn ra, mới kịp phản ứng, rõ ràng đám người này là Ảnh Ngự! Vì lẻn vào Hồng Nhan Cốc, Lâm Dương để Ảnh Ngự ở lại học viện Phái Nam Y, hiện giờ Lâm Dương trở về, tất nhiên là bọn họ thủ hộ Đông Hoàng Thần Quân của bọn họ rồi! “Những chuyện này là sao đây?”Vẻ mặt người đàn ông kia lạnh nhạt, mở miệng hỏi.“Cậu chủ, không… Không rõ lắm, chẳng lẽ bị cảm nắng?” Đội trưởng của vệ sĩ cảm thấy vô cùng kỳ lạ, có chút mơ hồ nói.Lâm Dương không quản nhiều như vậy, bước nhanh về phía trước, nhìn chăm chằm Tô Nhan, còn có hoa hồng trong tay cô, trâm giọng nói: “Tô Nhan, em làm gì thế? Người kia là ai?“Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm! Anh ta là…” “Tôi là chồng sắp cưới của Tô Nhan, anh… Là Lâm Dương chồng cũ của Tô Nhan đúng không?”Không đợi Tô Nhan nói hết lời, người đàn ông đột nhiên xen miệng.Anh ta mỉm cười, vươn tay về phía Lâm Dương.“Anh Lâm, xin chào!” “Chồng sắp cưới? Chồng cũ?” Lâm Dương nhíu mày.Bầu không khí vô cùng vi diệu.Bầu không khí giống như ngưng kết lại.Xe sang, hoa tươi, nam nữ tuấn tú.Loại cục diện này có ý nghĩa gì, rất nhiêu người liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được.Nhưng mà… Hình như người phụ nữ trước mặt là vợ mình mà? Hai người còn chưa ly hôn đâu.Cái gì mà chồng cũ chồng sắp cưới? Chẳng hiểu gì cả! “Tô Nhan, chuyện này có ý gì?” Vẻ mặt Lâm Dương hơi âm trâm, nhỏ giọng nói.“Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm, em và người này không có gì!”Vẻ mặt Tô Nhan nghiêm túc, nghiêng đầu nhìn chằm chằmngười đàn ông nói: “Bạn học Minh, mong anh tự trọng, tôi không có quan hệ gì với anh, tôi đã có chồng rồi! Tôi và chông mình rất ân ái, cũng không ly hôn! Anh cũng không phải là chông sắp cưới của tôi.”“Nhưng em đồng ý tối nay đi ăn tối với anh, ở khách sạn Kim Châu.”Người đàn ông không nóng không lạnh, mỉm cười nói. “Tôi chỉ đông ý ăn cơm với anh, mục đích là hi vọng anh đừng quấy rây các nhân viên của học viện Phái Nam Y, không hơn!”Tô Nhan trâm giọng nói, nhét hoa tươi trong tay vào trong tay người đàn ông.Người đàn ông nở nụ cười: “Tô Nhan, tính tình em vẫn ương bướng như thế, vậy em có biết hay không, khách sạn KimChâu đã được anh bao hết, bữa tiệc tối nay, thực tế là tiệc đính hôn của chúng tai” “Cái gì?Tô Nhan ngạc nhiên, sau đó tức giận nói: “Bạn học Minh, nếu là như vậy, vậy bữa tiệc tối nay tôi không tham gia được rồi!”Sau khi nói xong, cô xoay người muốn đi.“Tô Nhan, em định rời đi sao? Nói như vậy, chỉ sợ chuyện này phải tiếp tục kéo dài, mà chồng em cũng đang ở đây, em không sợ anh làm gì anh ta sao?”Người đàn ông híp mắt cười nói.Những lời này vang lên, sắc mặt Tô Nhan lập tức thay đổi, bước chân cũng dừng lại rồi.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2758