“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2784
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Những lời này đúng là không nế mặt.Nhưng đối với người một nhà Trang Quốc Thiên này, mặt mũi gì đó, đã sớm là thứ xa xỈ rồi.“Đừng nóng vội cút như vậy, Tân Tuấn Minh, nào, tới quỳcùng ba cậu đi, dập đầu v: Trang Tuấn Kiệt cười hì hì nói.“Quỳ sao?”Tân Tuấn Minh nhướng mày, nhìn Trang Quốc Thiên, lại nhìn Trang Tuấn Kiệt một lát, hoang mang nói: “Đang êm đẹp, vì sao tôi phải quỳ với anh?”“À, bảo cậu quỳ thì quỳ đi, nói nhiều lời vô nghĩa như thế làm gì?”Người bên cạnh la lên.Trang Tuấn Kiệt cũng rất kiên nhẫn, lập tức cười nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, anh trai cậu quyết đấu với tôi, nói nếu cậu ta thua, cả nhà cậu phải quỳ với tôi, bây giờ cậu †a thua bởi tôi, cậu cũng quỳ với tôi, không phải rất bình thường sao?”Trang Tuấn Kiệt cười nói.“Nhưng vấn đề là anh ta thua anh, không phải tôi thua anh, anh dựa vào cái gì bảo tôi quỳ?”Tân Tuấn Minh nói.Những lời này vang lên, hiện trường lập tức im lặng không tiếng động.Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tân Tuấn Minh.Trang Tuấn Kiệt cũng nheo mắt lại, đánh giá Tân Tuấn Minh từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Cho nên ý của cậu là… Cậu cũng muốn khiêu chiến tôi?”“Khiêu chiến sao?”Vẻ mặt Tân Tuấn Minh vẫn vô cùng mờ mịt.Anh ta hoang mang đánh giá Trang Tuân Kiệt ở trước mặt, cảm thấy khó hiểu nói: “Đang yên đang lành vì sao tôi phải khiêu chiến anh?”“Cậu không muốn đánh với tôi, thì nhanh quỳ xuống cho tôi! Anh trai cậu bại bởi tôi, ba cậu đã hứa hẹn trước mặt mọi người, nếu cậu ta thua tôi, cả nhà các cậu phải quỳ gối dập đầu với tôi, bây giờ cậu nói một câu dựa vào cái gì đã muốn không quỳ? Cậu coi chúng tôi là gì hả?”Trang Tuấn Kiệt híp mắt nói.“Có chuyện này sao?”Tân Tuân Minh nhíu mày.“Phế vật, con mẹ nó cậu đừng dây dưa lằng nhằng nữa, lại không quỳ, ông đây đánh gãy chân của cậu!”Một người nhà họ Trang mắng to.Hiện giờ Tân Tuấn Minh ở nhà này như mặt trời ban trưa, tất nhiên là đám người này sẽ đứng về phía anh ta nói chuyện. Mọi người nhao nhao chỉ trích Tân Tuấn Minh, tạo áp lực. Tân Tuấn Minh không nói một lời, bộ dạng trầm tư.Một lát sau, anh ta im lặng gật đầu.“Được rồi, nếu chuyện đã đến nước này, vậy tôi thử xem” Tần Tuấn Minh đi lên trước, nhìn Trang Tuấn Kiệt.Trang Tuấn Kiệt thất thân: “Thử cái gì?”“Không phải là anh muốn tôi quỳ xuống sao? Gó thể, đánh bại tôi, tôi sẽ quỳ!”Tân Tuấn Minh nói.Những lời này vang lên, mọi người rộ lên.“Cái gì?”“Tên phế vật này… Là muốn khiêu chiến Tuấn Kiệt sao?” “Ha ha ha ha, quả thực là buồn cười”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Những lời này đúng là không nế mặt.
Nhưng đối với người một nhà Trang Quốc Thiên này, mặt mũi gì đó, đã sớm là thứ xa xỈ rồi.
“Đừng nóng vội cút như vậy, Tân Tuấn Minh, nào, tới quỳ
cùng ba cậu đi, dập đầu v: Trang Tuấn Kiệt cười hì hì nói.
“Quỳ sao?”
Tân Tuấn Minh nhướng mày, nhìn Trang Quốc Thiên, lại nhìn Trang Tuấn Kiệt một lát, hoang mang nói: “Đang êm đẹp, vì sao tôi phải quỳ với anh?”
“À, bảo cậu quỳ thì quỳ đi, nói nhiều lời vô nghĩa như thế làm gì?”
Người bên cạnh la lên.
Trang Tuấn Kiệt cũng rất kiên nhẫn, lập tức cười nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, anh trai cậu quyết đấu với tôi, nói nếu cậu ta thua, cả nhà cậu phải quỳ với tôi, bây giờ cậu †a thua bởi tôi, cậu cũng quỳ với tôi, không phải rất bình thường sao?”
Trang Tuấn Kiệt cười nói.
“Nhưng vấn đề là anh ta thua anh, không phải tôi thua anh, anh dựa vào cái gì bảo tôi quỳ?”
Tân Tuấn Minh nói.
Những lời này vang lên, hiện trường lập tức im lặng không tiếng động.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tân Tuấn Minh.
Trang Tuấn Kiệt cũng nheo mắt lại, đánh giá Tân Tuấn Minh từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Cho nên ý của cậu là… Cậu cũng muốn khiêu chiến tôi?”
“Khiêu chiến sao?”
Vẻ mặt Tân Tuấn Minh vẫn vô cùng mờ mịt.
Anh ta hoang mang đánh giá Trang Tuân Kiệt ở trước mặt, cảm thấy khó hiểu nói: “Đang yên đang lành vì sao tôi phải khiêu chiến anh?”
“Cậu không muốn đánh với tôi, thì nhanh quỳ xuống cho tôi! Anh trai cậu bại bởi tôi, ba cậu đã hứa hẹn trước mặt mọi người, nếu cậu ta thua tôi, cả nhà các cậu phải quỳ gối dập đầu với tôi, bây giờ cậu nói một câu dựa vào cái gì đã muốn không quỳ? Cậu coi chúng tôi là gì hả?”
Trang Tuấn Kiệt híp mắt nói.
“Có chuyện này sao?”
Tân Tuân Minh nhíu mày.
“Phế vật, con mẹ nó cậu đừng dây dưa lằng nhằng nữa, lại không quỳ, ông đây đánh gãy chân của cậu!”
Một người nhà họ Trang mắng to.
Hiện giờ Tân Tuấn Minh ở nhà này như mặt trời ban trưa, tất nhiên là đám người này sẽ đứng về phía anh ta nói chuyện. Mọi người nhao nhao chỉ trích Tân Tuấn Minh, tạo áp lực. Tân Tuấn Minh không nói một lời, bộ dạng trầm tư.
Một lát sau, anh ta im lặng gật đầu.
“Được rồi, nếu chuyện đã đến nước này, vậy tôi thử xem” Tần Tuấn Minh đi lên trước, nhìn Trang Tuấn Kiệt.
Trang Tuấn Kiệt thất thân: “Thử cái gì?”
“Không phải là anh muốn tôi quỳ xuống sao? Gó thể, đánh bại tôi, tôi sẽ quỳ!”
Tân Tuấn Minh nói.
Những lời này vang lên, mọi người rộ lên.
“Cái gì?”
“Tên phế vật này… Là muốn khiêu chiến Tuấn Kiệt sao?” “Ha ha ha ha, quả thực là buồn cười”
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Những lời này đúng là không nế mặt.Nhưng đối với người một nhà Trang Quốc Thiên này, mặt mũi gì đó, đã sớm là thứ xa xỈ rồi.“Đừng nóng vội cút như vậy, Tân Tuấn Minh, nào, tới quỳcùng ba cậu đi, dập đầu v: Trang Tuấn Kiệt cười hì hì nói.“Quỳ sao?”Tân Tuấn Minh nhướng mày, nhìn Trang Quốc Thiên, lại nhìn Trang Tuấn Kiệt một lát, hoang mang nói: “Đang êm đẹp, vì sao tôi phải quỳ với anh?”“À, bảo cậu quỳ thì quỳ đi, nói nhiều lời vô nghĩa như thế làm gì?”Người bên cạnh la lên.Trang Tuấn Kiệt cũng rất kiên nhẫn, lập tức cười nói: “Nguyên nhân rất đơn giản, anh trai cậu quyết đấu với tôi, nói nếu cậu ta thua, cả nhà cậu phải quỳ với tôi, bây giờ cậu †a thua bởi tôi, cậu cũng quỳ với tôi, không phải rất bình thường sao?”Trang Tuấn Kiệt cười nói.“Nhưng vấn đề là anh ta thua anh, không phải tôi thua anh, anh dựa vào cái gì bảo tôi quỳ?”Tân Tuấn Minh nói.Những lời này vang lên, hiện trường lập tức im lặng không tiếng động.Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tân Tuấn Minh.Trang Tuấn Kiệt cũng nheo mắt lại, đánh giá Tân Tuấn Minh từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Cho nên ý của cậu là… Cậu cũng muốn khiêu chiến tôi?”“Khiêu chiến sao?”Vẻ mặt Tân Tuấn Minh vẫn vô cùng mờ mịt.Anh ta hoang mang đánh giá Trang Tuân Kiệt ở trước mặt, cảm thấy khó hiểu nói: “Đang yên đang lành vì sao tôi phải khiêu chiến anh?”“Cậu không muốn đánh với tôi, thì nhanh quỳ xuống cho tôi! Anh trai cậu bại bởi tôi, ba cậu đã hứa hẹn trước mặt mọi người, nếu cậu ta thua tôi, cả nhà các cậu phải quỳ gối dập đầu với tôi, bây giờ cậu nói một câu dựa vào cái gì đã muốn không quỳ? Cậu coi chúng tôi là gì hả?”Trang Tuấn Kiệt híp mắt nói.“Có chuyện này sao?”Tân Tuân Minh nhíu mày.“Phế vật, con mẹ nó cậu đừng dây dưa lằng nhằng nữa, lại không quỳ, ông đây đánh gãy chân của cậu!”Một người nhà họ Trang mắng to.Hiện giờ Tân Tuấn Minh ở nhà này như mặt trời ban trưa, tất nhiên là đám người này sẽ đứng về phía anh ta nói chuyện. Mọi người nhao nhao chỉ trích Tân Tuấn Minh, tạo áp lực. Tân Tuấn Minh không nói một lời, bộ dạng trầm tư.Một lát sau, anh ta im lặng gật đầu.“Được rồi, nếu chuyện đã đến nước này, vậy tôi thử xem” Tần Tuấn Minh đi lên trước, nhìn Trang Tuấn Kiệt.Trang Tuấn Kiệt thất thân: “Thử cái gì?”“Không phải là anh muốn tôi quỳ xuống sao? Gó thể, đánh bại tôi, tôi sẽ quỳ!”Tân Tuấn Minh nói.Những lời này vang lên, mọi người rộ lên.“Cái gì?”“Tên phế vật này… Là muốn khiêu chiến Tuấn Kiệt sao?” “Ha ha ha ha, quả thực là buồn cười”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên