“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6002: Nơi này thật không bình thường.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Về phần bốn người Thời Thanh Trúc, Nguyên Sơ Liễu, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên chuyên chú đi theo Tần Ninh.Cứ như thế, tốc độ của tám người không nhanh không chậm, hướng vào sâu dãy núi Ách Nguyên mà đi…Mà cùng lúc đó.Dãy núi Ách Nguyên.Đi sâu vào mấy trăm dặm.Có một vùng núi cao nguy nga tráng lệ, dường như cao đến cả vạn mét, đâm xuyên qua mây, khí thế cường đại.Mà những ngọn núi cao này xếp xung quanh, tạo thành một dãy núi hình tròn.Bên ngoài dãy núi hình trong, dường như trong không khí đều tràn đầy độc tố, đất trời cũng đều trở nên u ám, thâm trầm.Thế nhưng bay ra dãy núi hình tròn, cảnh tượng trước mắt thay đổi hoàn toàn.Vị trí được dãy núi vây quanh là từng toà núi nhỏ, khe suối, đình các, lầu gác, cùng với cầu gỗ tinh xảo, thảm cỏ thơm ngát.Nơi này giống như tiên cảnh nhân gian giữa chốn địa ngục u tối.Hơn nữa, khung cảnh không hề phù hợp với sự khủng bố của dãy núi Ách Nguyên.Nơi này, là vị trí của Vạn Độc tông Ách Nguyên Châu.Vạn Độc tông nằm giữa bốn phía núi non, một con đường rộng trăm mét được mở ra.Từng bóng người lần lượt tụ tập tại đây.Những người đó hoặc là mặc trang phục màu đen, hoặc là trang phục màu xám hay màu tím trầm, nhìn qua cực kỳ u ám.Mấy chục dặm xung quanh, hai bên có không ít võ giả mang giáp mềm màu đen, xếp thành hàng chỉnh tề, cẩn thận tỉ mỉ.Mà lúc này, đứng ở trên cùng là một người có thân hình cao ráo, nhưng dáng vẻ lại cực kỳ hao mòn, đôi mắt lõm sâu, quầng thâm mắt rất đậm, dường như là bị thận hư lâu ngày.Phía sau người đàn ông trung niên là một gã thanh niên.Người thanh niên có mái tóc dài buộc cao, đầu đội kế quan, hơn nữa là người duy nhất ở đây mặc áo trắng, khuôn mặt của thanh niên và người đàn ông trung niên đứng trước có chút tương tự, thế nhưng lại càng có dáng vẻ của công tử phong nhã hơn.Thanh niên cầm trong tay một chiếc quạt, hắn ta nhẹ nhàng phe phẩy, cả người trông có vẻ vô cùng nhu hoà.Mà phía sau thanh niên là bốn người phụ nữ.
Về phần bốn người Thời Thanh Trúc, Nguyên Sơ Liễu, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên chuyên chú đi theo Tần Ninh.
Cứ như thế, tốc độ của tám người không nhanh không chậm, hướng vào sâu dãy núi Ách Nguyên mà đi…
Mà cùng lúc đó.
Dãy núi Ách Nguyên.
Đi sâu vào mấy trăm dặm.
Có một vùng núi cao nguy nga tráng lệ, dường như cao đến cả vạn mét, đâm xuyên qua mây, khí thế cường đại.
Mà những ngọn núi cao này xếp xung quanh, tạo thành một dãy núi hình tròn.
Bên ngoài dãy núi hình trong, dường như trong không khí đều tràn đầy độc tố, đất trời cũng đều trở nên u ám, thâm trầm.
Thế nhưng bay ra dãy núi hình tròn, cảnh tượng trước mắt thay đổi hoàn toàn.
Vị trí được dãy núi vây quanh là từng toà núi nhỏ, khe suối, đình các, lầu gác, cùng với cầu gỗ tinh xảo, thảm cỏ thơm ngát.
Nơi này giống như tiên cảnh nhân gian giữa chốn địa ngục u tối.
Hơn nữa, khung cảnh không hề phù hợp với sự khủng bố của dãy núi Ách Nguyên.
Nơi này, là vị trí của Vạn Độc tông Ách Nguyên Châu.
Vạn Độc tông nằm giữa bốn phía núi non, một con đường rộng trăm mét được mở ra.
Từng bóng người lần lượt tụ tập tại đây.
Những người đó hoặc là mặc trang phục màu đen, hoặc là trang phục màu xám hay màu tím trầm, nhìn qua cực kỳ u ám.
Mấy chục dặm xung quanh, hai bên có không ít võ giả mang giáp mềm màu đen, xếp thành hàng chỉnh tề, cẩn thận tỉ mỉ.
Mà lúc này, đứng ở trên cùng là một người có thân hình cao ráo, nhưng dáng vẻ lại cực kỳ hao mòn, đôi mắt lõm sâu, quầng thâm mắt rất đậm, dường như là bị thận hư lâu ngày.
Phía sau người đàn ông trung niên là một gã thanh niên.
Người thanh niên có mái tóc dài buộc cao, đầu đội kế quan, hơn nữa là người duy nhất ở đây mặc áo trắng, khuôn mặt của thanh niên và người đàn ông trung niên đứng trước có chút tương tự, thế nhưng lại càng có dáng vẻ của công tử phong nhã hơn.
Thanh niên cầm trong tay một chiếc quạt, hắn ta nhẹ nhàng phe phẩy, cả người trông có vẻ vô cùng nhu hoà.
Mà phía sau thanh niên là bốn người phụ nữ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Về phần bốn người Thời Thanh Trúc, Nguyên Sơ Liễu, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên chuyên chú đi theo Tần Ninh.Cứ như thế, tốc độ của tám người không nhanh không chậm, hướng vào sâu dãy núi Ách Nguyên mà đi…Mà cùng lúc đó.Dãy núi Ách Nguyên.Đi sâu vào mấy trăm dặm.Có một vùng núi cao nguy nga tráng lệ, dường như cao đến cả vạn mét, đâm xuyên qua mây, khí thế cường đại.Mà những ngọn núi cao này xếp xung quanh, tạo thành một dãy núi hình tròn.Bên ngoài dãy núi hình trong, dường như trong không khí đều tràn đầy độc tố, đất trời cũng đều trở nên u ám, thâm trầm.Thế nhưng bay ra dãy núi hình tròn, cảnh tượng trước mắt thay đổi hoàn toàn.Vị trí được dãy núi vây quanh là từng toà núi nhỏ, khe suối, đình các, lầu gác, cùng với cầu gỗ tinh xảo, thảm cỏ thơm ngát.Nơi này giống như tiên cảnh nhân gian giữa chốn địa ngục u tối.Hơn nữa, khung cảnh không hề phù hợp với sự khủng bố của dãy núi Ách Nguyên.Nơi này, là vị trí của Vạn Độc tông Ách Nguyên Châu.Vạn Độc tông nằm giữa bốn phía núi non, một con đường rộng trăm mét được mở ra.Từng bóng người lần lượt tụ tập tại đây.Những người đó hoặc là mặc trang phục màu đen, hoặc là trang phục màu xám hay màu tím trầm, nhìn qua cực kỳ u ám.Mấy chục dặm xung quanh, hai bên có không ít võ giả mang giáp mềm màu đen, xếp thành hàng chỉnh tề, cẩn thận tỉ mỉ.Mà lúc này, đứng ở trên cùng là một người có thân hình cao ráo, nhưng dáng vẻ lại cực kỳ hao mòn, đôi mắt lõm sâu, quầng thâm mắt rất đậm, dường như là bị thận hư lâu ngày.Phía sau người đàn ông trung niên là một gã thanh niên.Người thanh niên có mái tóc dài buộc cao, đầu đội kế quan, hơn nữa là người duy nhất ở đây mặc áo trắng, khuôn mặt của thanh niên và người đàn ông trung niên đứng trước có chút tương tự, thế nhưng lại càng có dáng vẻ của công tử phong nhã hơn.Thanh niên cầm trong tay một chiếc quạt, hắn ta nhẹ nhàng phe phẩy, cả người trông có vẻ vô cùng nhu hoà.Mà phía sau thanh niên là bốn người phụ nữ.