“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6005: “Độc Thiên Tầm!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Kim Ca lập tức nói: “Lần này, có đồ chơi gì mới mẻ không?”“Đi, dẫn ngươi đi xem”.Hai người nói xong thì đi về hướng một bên khác của Vạn Độc tông.Đi vào một vùng sơn cốc.Mảnh sơn cốc này nơi nơi đều là thảm cỏ đầy hoa tươi, hơn nữa, trên mặt đất có rất nhiều ao nước, nước ao trong vắt, phong cảnh vô cùng độc đáo.Không chỉ có như thế.Lúc này, bên trong sơn cốc, hoặc là trong ao, hoặc là trên thảm cỏ, hoặc là trước cửa sổ lầu các, từng cô gái dáng người yểu điệu, nhan sắc tuyệt đẹp, quần áo ít đến đáng thương đang chơi đùa cùng nhau.Ngay khi Khương Kim Ca và Độc Thiên Tầm xuất hiện ở cửa sơn cốc, các cô gái lần lượt ngừng chơi đùa, đi đến trước cửa sơn cốc, xếp thành hai hàng.“Thiên Tầm công tử!”Ngay sau đó, trên trăm vị mỹ nhân chậm rãi hành lễ.Thấy một màn như vậy, Khương Kim Ca không nhịn được cười nói: “Thiên Tầm, tên nhóc nhà ngươi, thân thể có chịu được không?”“Ha ha ha ha…Cho dù có thêm một nghìn, ta cũng chịu được!”Hai người nhanh chóng tiến vào trong sơn cốc, tiếng cười nói vui vẻ, tự do tự tại vang lên…Dãy núi Ách Nguyên.Ở vị trí sâu ba trăm dặm.Cơ Thi Dao cầm trong tay một cây gậy màu tím, đem một con Độc Mãng chém thành hai đoạn, thân hình Độc Mãng bị linh điện ẩn chứa trong cây gậy tím đánh cho cháy khét lẹt.Cơ Thi Dao vẩy vẩy ống tay áo, không kiên nhẫn nói: “Thật phiền phức…”Duẫn Khả Vi thấy vậy thì cười nói: “Trong dãy núi Ách Nguyên này vốn dĩ là tràn đầy độc vật, tiểu sư muội, muội cũng đừng tức giận, chỉ là chút phiền toái này không động được vào ta với muội”.“Huynh nói nghe thoải mái thật đấy!”Cơ Thi Dao hừ một tiếng nói: “Chỉ nói mà không làm, tại sao huynh không ra tay, cả một đoạn đường đều là ta ra tay, mang theo mấy trói buộc đã đủ mệt chết rồi, huynh còn ở đó xem náo nhiệt?”Duẫn Khả Vi nghe được những lời này thì cười đến run rẩy.Ra tay?Ra tay rất phiền phức!“Chúng ta cũng không phải là trói buộc”.
Khương Kim Ca lập tức nói: “Lần này, có đồ chơi gì mới mẻ không?”
“Đi, dẫn ngươi đi xem”.
Hai người nói xong thì đi về hướng một bên khác của Vạn Độc tông.
Đi vào một vùng sơn cốc.
Mảnh sơn cốc này nơi nơi đều là thảm cỏ đầy hoa tươi, hơn nữa, trên mặt đất có rất nhiều ao nước, nước ao trong vắt, phong cảnh vô cùng độc đáo.
Không chỉ có như thế.
Lúc này, bên trong sơn cốc, hoặc là trong ao, hoặc là trên thảm cỏ, hoặc là trước cửa sổ lầu các, từng cô gái dáng người yểu điệu, nhan sắc tuyệt đẹp, quần áo ít đến đáng thương đang chơi đùa cùng nhau.
Ngay khi Khương Kim Ca và Độc Thiên Tầm xuất hiện ở cửa sơn cốc, các cô gái lần lượt ngừng chơi đùa, đi đến trước cửa sơn cốc, xếp thành hai hàng.
“Thiên Tầm công tử!”
Ngay sau đó, trên trăm vị mỹ nhân chậm rãi hành lễ.
Thấy một màn như vậy, Khương Kim Ca không nhịn được cười nói: “Thiên Tầm, tên nhóc nhà ngươi, thân thể có chịu được không?”
“Ha ha ha ha…Cho dù có thêm một nghìn, ta cũng chịu được!”
Hai người nhanh chóng tiến vào trong sơn cốc, tiếng cười nói vui vẻ, tự do tự tại vang lên…
Dãy núi Ách Nguyên.
Ở vị trí sâu ba trăm dặm.
Cơ Thi Dao cầm trong tay một cây gậy màu tím, đem một con Độc Mãng chém thành hai đoạn, thân hình Độc Mãng bị linh điện ẩn chứa trong cây gậy tím đánh cho cháy khét lẹt.
Cơ Thi Dao vẩy vẩy ống tay áo, không kiên nhẫn nói: “Thật phiền phức…”
Duẫn Khả Vi thấy vậy thì cười nói: “Trong dãy núi Ách Nguyên này vốn dĩ là tràn đầy độc vật, tiểu sư muội, muội cũng đừng tức giận, chỉ là chút phiền toái này không động được vào ta với muội”.
“Huynh nói nghe thoải mái thật đấy!”
Cơ Thi Dao hừ một tiếng nói: “Chỉ nói mà không làm, tại sao huynh không ra tay, cả một đoạn đường đều là ta ra tay, mang theo mấy trói buộc đã đủ mệt chết rồi, huynh còn ở đó xem náo nhiệt?”
Duẫn Khả Vi nghe được những lời này thì cười đến run rẩy.
Ra tay?
Ra tay rất phiền phức!
“Chúng ta cũng không phải là trói buộc”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Kim Ca lập tức nói: “Lần này, có đồ chơi gì mới mẻ không?”“Đi, dẫn ngươi đi xem”.Hai người nói xong thì đi về hướng một bên khác của Vạn Độc tông.Đi vào một vùng sơn cốc.Mảnh sơn cốc này nơi nơi đều là thảm cỏ đầy hoa tươi, hơn nữa, trên mặt đất có rất nhiều ao nước, nước ao trong vắt, phong cảnh vô cùng độc đáo.Không chỉ có như thế.Lúc này, bên trong sơn cốc, hoặc là trong ao, hoặc là trên thảm cỏ, hoặc là trước cửa sổ lầu các, từng cô gái dáng người yểu điệu, nhan sắc tuyệt đẹp, quần áo ít đến đáng thương đang chơi đùa cùng nhau.Ngay khi Khương Kim Ca và Độc Thiên Tầm xuất hiện ở cửa sơn cốc, các cô gái lần lượt ngừng chơi đùa, đi đến trước cửa sơn cốc, xếp thành hai hàng.“Thiên Tầm công tử!”Ngay sau đó, trên trăm vị mỹ nhân chậm rãi hành lễ.Thấy một màn như vậy, Khương Kim Ca không nhịn được cười nói: “Thiên Tầm, tên nhóc nhà ngươi, thân thể có chịu được không?”“Ha ha ha ha…Cho dù có thêm một nghìn, ta cũng chịu được!”Hai người nhanh chóng tiến vào trong sơn cốc, tiếng cười nói vui vẻ, tự do tự tại vang lên…Dãy núi Ách Nguyên.Ở vị trí sâu ba trăm dặm.Cơ Thi Dao cầm trong tay một cây gậy màu tím, đem một con Độc Mãng chém thành hai đoạn, thân hình Độc Mãng bị linh điện ẩn chứa trong cây gậy tím đánh cho cháy khét lẹt.Cơ Thi Dao vẩy vẩy ống tay áo, không kiên nhẫn nói: “Thật phiền phức…”Duẫn Khả Vi thấy vậy thì cười nói: “Trong dãy núi Ách Nguyên này vốn dĩ là tràn đầy độc vật, tiểu sư muội, muội cũng đừng tức giận, chỉ là chút phiền toái này không động được vào ta với muội”.“Huynh nói nghe thoải mái thật đấy!”Cơ Thi Dao hừ một tiếng nói: “Chỉ nói mà không làm, tại sao huynh không ra tay, cả một đoạn đường đều là ta ra tay, mang theo mấy trói buộc đã đủ mệt chết rồi, huynh còn ở đó xem náo nhiệt?”Duẫn Khả Vi nghe được những lời này thì cười đến run rẩy.Ra tay?Ra tay rất phiền phức!“Chúng ta cũng không phải là trói buộc”.