“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6016: "Ta có kiểm soát được bản thân đâu!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không lâu sau, từng tiếng kêu xé gió truyền đến.Một loạt bóng người xuất hiện trước mặt bọn họ.Sau khi quan sát thì thấy họ bị khoảng mười võ giả mặc trường sam màu đen cản đường nhiều người trong đó còn cưới độc thú tới đây."Để xem ai dám cả gan lộng hành ở ngoài Vạn Độc Tông, bắt đệ tử Vạn Độc Tông ta nào!"Một câu chất vấn cất lên."Hahahaha..."Tuy nhiên, giọng nói kia vừa dứt thì một tiếng cười sặc sụa thình lình vang lên.Đây là một điệu cười rùng rợn khiến người ta khiếp đảm, từ trước đến nay chưa từng có ai cười như thế.Đám người Tần Ninh, Thời Thanh Trúc và Cơ Thi Dao đều nhìn Duẫn Khả Vi ở bên cạnh.Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca vừa đến cũng nhìn hắn ta như một kẻ quái đản.Giờ thì tất cả mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Duẫn Khả Vi."Hắn chính là... chính là... Độc Thiên Tầm... Ha ha ha ha ha ha..."Hắn ta chỉ vào Độc Thiên Tầm, vừa cười vừa ôm bụng, cười đến nỗi chảy nước mắt vẫn cười."Ta... không... kiểm soát được..."Duẫn Khả Vi phá lên cười sằng sặc: "Hắn là Độc Thiên Tầm đấy, hahahaha..."Giờ phút này, mặt Độc Thiên Tầm tái mét!Duẫn Khả Vi!Cười nhạo hắn ta!Đã thế còn chẳng vì một lý do nào cả, vừa thấy hắn ta đã cười nhạo rồi.Nhìn thì tưởng là người ngoài và Duẫn Khả Vi đang tung hô Độc Thiên Tầm đấy, nhưng Duẫn Khả Vi sau khi thấy hắn ta lại cười thật to và bảo rằng: Hắn là Duẫn Khả Vi đấy, ha ha ha ha, buồn cười quá đi mất!Điều này làm Độc Thiên Tầm mất hết mặt mũi.Tên này là ai?Mà dám láo xược!Chán sống như thế!"Hahahaha..."Lúc này Duẫn Khả Vi nằm lăn lộn trên đất mà cười, cố gắng đưa tay chỉ vào Khương Kim Ca rồi tiếp tục giới thiệu trong tiếng cười: "Hắn chính là... chính là... nhị công tử nhà họ Khương... Khương Kim Ca... A... Hahahaha..."Nét mặt Khương Kim Ca cũng trở nên lạnh lùng.Đúng là quá ngông cuồng!"Đừng... đừng nhìn ta... nhìn ta như thế... Hahahahaha...", Duẫn Khả Vi không kìm nổi nữa.Hắn ta cảm giác mình sắp chết vì cười rồi.
Không lâu sau, từng tiếng kêu xé gió truyền đến.
Một loạt bóng người xuất hiện trước mặt bọn họ.
Sau khi quan sát thì thấy họ bị khoảng mười võ giả mặc trường sam màu đen cản đường nhiều người trong đó còn cưới độc thú tới đây.
"Để xem ai dám cả gan lộng hành ở ngoài Vạn Độc Tông, bắt đệ tử Vạn Độc Tông ta nào!"
Một câu chất vấn cất lên.
"Hahahaha..."
Tuy nhiên, giọng nói kia vừa dứt thì một tiếng cười sặc sụa thình lình vang lên.
Đây là một điệu cười rùng rợn khiến người ta khiếp đảm, từ trước đến nay chưa từng có ai cười như thế.
Đám người Tần Ninh, Thời Thanh Trúc và Cơ Thi Dao đều nhìn Duẫn Khả Vi ở bên cạnh.
Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca vừa đến cũng nhìn hắn ta như một kẻ quái đản.
Giờ thì tất cả mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Duẫn Khả Vi.
"Hắn chính là... chính là... Độc Thiên Tầm... Ha ha ha ha ha ha..."
Hắn ta chỉ vào Độc Thiên Tầm, vừa cười vừa ôm bụng, cười đến nỗi chảy nước mắt vẫn cười.
"Ta... không... kiểm soát được..."
Duẫn Khả Vi phá lên cười sằng sặc: "Hắn là Độc Thiên Tầm đấy, hahahaha..."
Giờ phút này, mặt Độc Thiên Tầm tái mét!
Duẫn Khả Vi!
Cười nhạo hắn ta!
Đã thế còn chẳng vì một lý do nào cả, vừa thấy hắn ta đã cười nhạo rồi.
Nhìn thì tưởng là người ngoài và Duẫn Khả Vi đang tung hô Độc Thiên Tầm đấy, nhưng Duẫn Khả Vi sau khi thấy hắn ta lại cười thật to và bảo rằng: Hắn là Duẫn Khả Vi đấy, ha ha ha ha, buồn cười quá đi mất!
Điều này làm Độc Thiên Tầm mất hết mặt mũi.
Tên này là ai?
Mà dám láo xược!
Chán sống như thế!
"Hahahaha..."
Lúc này Duẫn Khả Vi nằm lăn lộn trên đất mà cười, cố gắng đưa tay chỉ vào Khương Kim Ca rồi tiếp tục giới thiệu trong tiếng cười: "Hắn chính là... chính là... nhị công tử nhà họ Khương... Khương Kim Ca... A... Hahahaha..."
Nét mặt Khương Kim Ca cũng trở nên lạnh lùng.
Đúng là quá ngông cuồng!
"Đừng... đừng nhìn ta... nhìn ta như thế... Hahahahaha...", Duẫn Khả Vi không kìm nổi nữa.
Hắn ta cảm giác mình sắp chết vì cười rồi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không lâu sau, từng tiếng kêu xé gió truyền đến.Một loạt bóng người xuất hiện trước mặt bọn họ.Sau khi quan sát thì thấy họ bị khoảng mười võ giả mặc trường sam màu đen cản đường nhiều người trong đó còn cưới độc thú tới đây."Để xem ai dám cả gan lộng hành ở ngoài Vạn Độc Tông, bắt đệ tử Vạn Độc Tông ta nào!"Một câu chất vấn cất lên."Hahahaha..."Tuy nhiên, giọng nói kia vừa dứt thì một tiếng cười sặc sụa thình lình vang lên.Đây là một điệu cười rùng rợn khiến người ta khiếp đảm, từ trước đến nay chưa từng có ai cười như thế.Đám người Tần Ninh, Thời Thanh Trúc và Cơ Thi Dao đều nhìn Duẫn Khả Vi ở bên cạnh.Độc Thiên Tầm và Khương Kim Ca vừa đến cũng nhìn hắn ta như một kẻ quái đản.Giờ thì tất cả mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía Duẫn Khả Vi."Hắn chính là... chính là... Độc Thiên Tầm... Ha ha ha ha ha ha..."Hắn ta chỉ vào Độc Thiên Tầm, vừa cười vừa ôm bụng, cười đến nỗi chảy nước mắt vẫn cười."Ta... không... kiểm soát được..."Duẫn Khả Vi phá lên cười sằng sặc: "Hắn là Độc Thiên Tầm đấy, hahahaha..."Giờ phút này, mặt Độc Thiên Tầm tái mét!Duẫn Khả Vi!Cười nhạo hắn ta!Đã thế còn chẳng vì một lý do nào cả, vừa thấy hắn ta đã cười nhạo rồi.Nhìn thì tưởng là người ngoài và Duẫn Khả Vi đang tung hô Độc Thiên Tầm đấy, nhưng Duẫn Khả Vi sau khi thấy hắn ta lại cười thật to và bảo rằng: Hắn là Duẫn Khả Vi đấy, ha ha ha ha, buồn cười quá đi mất!Điều này làm Độc Thiên Tầm mất hết mặt mũi.Tên này là ai?Mà dám láo xược!Chán sống như thế!"Hahahaha..."Lúc này Duẫn Khả Vi nằm lăn lộn trên đất mà cười, cố gắng đưa tay chỉ vào Khương Kim Ca rồi tiếp tục giới thiệu trong tiếng cười: "Hắn chính là... chính là... nhị công tử nhà họ Khương... Khương Kim Ca... A... Hahahaha..."Nét mặt Khương Kim Ca cũng trở nên lạnh lùng.Đúng là quá ngông cuồng!"Đừng... đừng nhìn ta... nhìn ta như thế... Hahahahaha...", Duẫn Khả Vi không kìm nổi nữa.Hắn ta cảm giác mình sắp chết vì cười rồi.