“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6043: “Nguyền rủa ta?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tần Ninh!”Độc Vạn Lý quỳ rạp trên mặt đất, bị Tần Ninh dẫm đạp dưới chân, không ngừng rống giận.“Thế nào?”Lúc này, Tần Ninh ngồi xổm xuống, cúi đầu nhìn biểu cảm dữ tợn của Độc Vạn Lý, hắn chậm rãi nói: “Cảm nhận được đau đớn rồi sao?Cảm nhận được nỗi đau đớn khi đánh mất người thân rồi sao?Nỗi đau của ta, còn lớn hơn ngươi gấp trăm lần”.“Ngươi nói hay không nói người sau lưng ngươi là ai, ta cũng không quan tâm”.Tần Ninh thản nhiên nói: “Bởi vì ta đã nghĩ kỹ rồi, đoạn đường này cứ như vậy mà đi thôi, từng bước giẫm lên thi thể của những người kia, một hồi rồi sẽ đến…”Răng rắc! Âm thanh xương cốt nứt gãy vang lên.Hơi thở của Độc Vạn Lý dần dần tiêu tan.Giờ phút này, Vạn Độc tông vốn dĩ có mấy nghìn đệ tử, võ giả, lúc này đây lại giống như chớp mắt biến thành một khu nghĩa địa.Ba người Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao và Hác Kỉ Suất trợn mắt há hốc mồm.Cho tới bây giờ, ở trong mắt bọn họ, Tần Ninh vẫn luôn lịch sự tao nhã, thậm chí còn chưa hề tức giận với một ai.Thế nhưng bây giờ…Giết người như ma quỷ! Một tông môn như thế, cứ nói diệt là diệt.Tần Ninh phất phất tay nhìn về phía Hắc Viêm Huyết Văn Mãng, nói tiếp: “Hắc Huyết, canh giữ ở bên ngoài tông môn, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào”.Hắc Viêm Huyết Văn Mãng ngoan ngoãn vặn vẹo thân mình, bò thẳng về phía ngoài sơn cốc.Tần Ninh nhìn về phía mấy người Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao và Hác Kỉ Suất.“Làm phiền mọi người thông báo với người nhà họ Linh và Phù Dung lâu tới đây, tốt xấu gì Vạn Độc tông cũng có căn cơ không ít, từ hôm nay trở đi, Ách Nguyên Châu này giao cho nhà họ Linh và Phù Dung lâu trông coi!”“Được…”, Cơ Thi Dao chậm rãi nói.“Đồ nhi, con đi đi”.“Vâng”.Lúc này, Duẫn Khả Vi cũng nói: “Ta đi truyền tin tức, để cho người của Cửu Nguyên thương hội lan truyền tin xấu ra”.Cơ Thi Dao nhìn nhìn Duẫn Khả Vi.“Nhìn ta như vậy làm gì?”Duẫn Khả Vi sửng sốt.“Huynh khoẻ lại rồi?”
“Tần Ninh!”
Độc Vạn Lý quỳ rạp trên mặt đất, bị Tần Ninh dẫm đạp dưới chân, không ngừng rống giận.
“Thế nào?”
Lúc này, Tần Ninh ngồi xổm xuống, cúi đầu nhìn biểu cảm dữ tợn của Độc Vạn Lý, hắn chậm rãi nói: “Cảm nhận được đau đớn rồi sao?
Cảm nhận được nỗi đau đớn khi đánh mất người thân rồi sao?
Nỗi đau của ta, còn lớn hơn ngươi gấp trăm lần”.
“Ngươi nói hay không nói người sau lưng ngươi là ai, ta cũng không quan tâm”.
Tần Ninh thản nhiên nói: “Bởi vì ta đã nghĩ kỹ rồi, đoạn đường này cứ như vậy mà đi thôi, từng bước giẫm lên thi thể của những người kia, một hồi rồi sẽ đến…”
Răng rắc! Âm thanh xương cốt nứt gãy vang lên.
Hơi thở của Độc Vạn Lý dần dần tiêu tan.
Giờ phút này, Vạn Độc tông vốn dĩ có mấy nghìn đệ tử, võ giả, lúc này đây lại giống như chớp mắt biến thành một khu nghĩa địa.
Ba người Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao và Hác Kỉ Suất trợn mắt há hốc mồm.
Cho tới bây giờ, ở trong mắt bọn họ, Tần Ninh vẫn luôn lịch sự tao nhã, thậm chí còn chưa hề tức giận với một ai.
Thế nhưng bây giờ…Giết người như ma quỷ! Một tông môn như thế, cứ nói diệt là diệt.
Tần Ninh phất phất tay nhìn về phía Hắc Viêm Huyết Văn Mãng, nói tiếp: “Hắc Huyết, canh giữ ở bên ngoài tông môn, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào”.
Hắc Viêm Huyết Văn Mãng ngoan ngoãn vặn vẹo thân mình, bò thẳng về phía ngoài sơn cốc.
Tần Ninh nhìn về phía mấy người Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao và Hác Kỉ Suất.
“Làm phiền mọi người thông báo với người nhà họ Linh và Phù Dung lâu tới đây, tốt xấu gì Vạn Độc tông cũng có căn cơ không ít, từ hôm nay trở đi, Ách Nguyên Châu này giao cho nhà họ Linh và Phù Dung lâu trông coi!”
“Được…”, Cơ Thi Dao chậm rãi nói.
“Đồ nhi, con đi đi”.
“Vâng”.
Lúc này, Duẫn Khả Vi cũng nói: “Ta đi truyền tin tức, để cho người của Cửu Nguyên thương hội lan truyền tin xấu ra”.
Cơ Thi Dao nhìn nhìn Duẫn Khả Vi.
“Nhìn ta như vậy làm gì?”
Duẫn Khả Vi sửng sốt.
“Huynh khoẻ lại rồi?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tần Ninh!”Độc Vạn Lý quỳ rạp trên mặt đất, bị Tần Ninh dẫm đạp dưới chân, không ngừng rống giận.“Thế nào?”Lúc này, Tần Ninh ngồi xổm xuống, cúi đầu nhìn biểu cảm dữ tợn của Độc Vạn Lý, hắn chậm rãi nói: “Cảm nhận được đau đớn rồi sao?Cảm nhận được nỗi đau đớn khi đánh mất người thân rồi sao?Nỗi đau của ta, còn lớn hơn ngươi gấp trăm lần”.“Ngươi nói hay không nói người sau lưng ngươi là ai, ta cũng không quan tâm”.Tần Ninh thản nhiên nói: “Bởi vì ta đã nghĩ kỹ rồi, đoạn đường này cứ như vậy mà đi thôi, từng bước giẫm lên thi thể của những người kia, một hồi rồi sẽ đến…”Răng rắc! Âm thanh xương cốt nứt gãy vang lên.Hơi thở của Độc Vạn Lý dần dần tiêu tan.Giờ phút này, Vạn Độc tông vốn dĩ có mấy nghìn đệ tử, võ giả, lúc này đây lại giống như chớp mắt biến thành một khu nghĩa địa.Ba người Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao và Hác Kỉ Suất trợn mắt há hốc mồm.Cho tới bây giờ, ở trong mắt bọn họ, Tần Ninh vẫn luôn lịch sự tao nhã, thậm chí còn chưa hề tức giận với một ai.Thế nhưng bây giờ…Giết người như ma quỷ! Một tông môn như thế, cứ nói diệt là diệt.Tần Ninh phất phất tay nhìn về phía Hắc Viêm Huyết Văn Mãng, nói tiếp: “Hắc Huyết, canh giữ ở bên ngoài tông môn, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào”.Hắc Viêm Huyết Văn Mãng ngoan ngoãn vặn vẹo thân mình, bò thẳng về phía ngoài sơn cốc.Tần Ninh nhìn về phía mấy người Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao và Hác Kỉ Suất.“Làm phiền mọi người thông báo với người nhà họ Linh và Phù Dung lâu tới đây, tốt xấu gì Vạn Độc tông cũng có căn cơ không ít, từ hôm nay trở đi, Ách Nguyên Châu này giao cho nhà họ Linh và Phù Dung lâu trông coi!”“Được…”, Cơ Thi Dao chậm rãi nói.“Đồ nhi, con đi đi”.“Vâng”.Lúc này, Duẫn Khả Vi cũng nói: “Ta đi truyền tin tức, để cho người của Cửu Nguyên thương hội lan truyền tin xấu ra”.Cơ Thi Dao nhìn nhìn Duẫn Khả Vi.“Nhìn ta như vậy làm gì?”Duẫn Khả Vi sửng sốt.“Huynh khoẻ lại rồi?”