“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2831
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi, vội vàng lùi về sau.Khi đang định né tránh, dĩ nhiên không kịp…Rầm…Đất đai run rẩy điên cuồng.Sơn thể chấn động.Sóng xung kích khủng bố dập dờn mà ra.Trưởng lão bất ngờ không phòng ngự, trực tiếp bị sóng xung kích đánh trúng, người bị đẩy lùi mấy bước, cơ thể run rẩy dữ dội.Lâm Dương tập trung tìm vị trí của ông ta, lập tức vọt tới, một tay nắm lấy cổ ông ta.“Phi Hoa, Trích Diệp, Phiêu Linh!”Hai tay của trưởng lão vung vẩy, lượng lớn lá bay, đá bay như ám khí lao từ hai tay ông ta ra, giống như cuồng phong bão táp xông về phía Lâm Dương.Đợi tới gần Lâm Dương, trưởng lão đã dùng thân pháp né tránh công kích của Lâm Dương.Nhưng ông ta vừa cử động, Lâm Dương giãm một chân xuống đất.Rầm!Mặt đất lại một lần nữa điên cuồng rung chuyển.Lực đánh khủng bố giống như biển, chấn mạnh lên người trưởng lão của Phiêu Nhai Các.Trưởng lão không ngừng né tránh bị lực đánh này đánh trúng, cơ thể lập tức run rẩy, bộ pháp đại loạn, đợi người ổn định lại, Lâm Dương đánh một quyền tới.“Hả?”Toàn thân trưởng lão run lên, vội vàng giơ tay ngăn cản. Rầm!Thiết quyền của Lâm Dương kết tụ trên hai chưởng của trưởng lão Phiêu Nhai Các, lực lượng khủng bố giống như muốn xé rách hai †ay ông ta.Lúc này trưởng lão của Phiêu Nhai Các như viên đạn bắn đi, ngã quy về sau, ngã mạnh xuống đất quay vài vòng, đợi khi đứng dậy, đã máu tươi đầy người, nhìn thảm không chịu nổi.“Trưởng lão, tôi không có ác ý với Phiêu Nhai Các ông, nhưng chuyện này không có ý nghĩa tôi sợ Phiêu Nhai Các, tôi hy vọng ông dừng tay đúng lúc, nếu không tôi giết ông, diệt Phiêu Nhai Các!” Lâm Dương lạnh lùng nói.Nếu thật sự đến hoàn cảnh giết trưởng lão của Phiêu Nhai Các, Lâm Dương nhất định phải diệt Phiêu Nhai Các!Dù sao, anh không thích hậu hoạn!“Cậu…Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi.Chỉ dựa vào thực lực Lâm Dương vừa thi triển ông ta có thể biết được, người này không tầm thường!Tiếp tục đánh tiếp, phần thắng quá xa vời!Trưởng lão của Phiêu Nhai Các cau mày, nhìn về phía Trang Đông Quân.Lúc này, ông ta chỉ có thể dựa vào Trang Đông Quân rồi! “Xem ra trưởng lão vẫn không từ bỏ ý định rồi?”Lâm Dương trầm giọng nói, sau đó bước lên một chút. “Ừm..”Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi, vội vàng lùi vê sau.Nhưng ông ta vừa mới lùi lại…VùiI Khí ý thô bạo giống như gió bão mưa rào đánh úp lại.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi, vội vàng lùi về sau.Khi đang định né tránh, dĩ nhiên không kịp…Rầm…Đất đai run rẩy điên cuồng.Sơn thể chấn động.Sóng xung kích khủng bố dập dờn mà ra.Trưởng lão bất ngờ không phòng ngự, trực tiếp bị sóng xung kích đánh trúng, người bị đẩy lùi mấy bước, cơ thể run rẩy dữ dội.Lâm Dương tập trung tìm vị trí của ông ta, lập tức vọt tới, một tay nắm lấy cổ ông ta.“Phi Hoa, Trích Diệp, Phiêu Linh!”Hai tay của trưởng lão vung vẩy, lượng lớn lá bay, đá bay như ám khí lao từ hai tay ông ta ra, giống như cuồng phong bão táp xông về phía Lâm Dương.Đợi tới gần Lâm Dương, trưởng lão đã dùng thân pháp né tránh công kích của Lâm Dương.Nhưng ông ta vừa cử động, Lâm Dương giãm một chân xuống đất.Rầm!Mặt đất lại một lần nữa điên cuồng rung chuyển.Lực đánh khủng bố giống như biển, chấn mạnh lên người trưởng lão của Phiêu Nhai Các.Trưởng lão không ngừng né tránh bị lực đánh này đánh trúng, cơ thể lập tức run rẩy, bộ pháp đại loạn, đợi người ổn định lại, Lâm Dương đánh một quyền tới.“Hả?”Toàn thân trưởng lão run lên, vội vàng giơ tay ngăn cản. Rầm!Thiết quyền của Lâm Dương kết tụ trên hai chưởng của trưởng lão Phiêu Nhai Các, lực lượng khủng bố giống như muốn xé rách hai †ay ông ta.Lúc này trưởng lão của Phiêu Nhai Các như viên đạn bắn đi, ngã quy về sau, ngã mạnh xuống đất quay vài vòng, đợi khi đứng dậy, đã máu tươi đầy người, nhìn thảm không chịu nổi.“Trưởng lão, tôi không có ác ý với Phiêu Nhai Các ông, nhưng chuyện này không có ý nghĩa tôi sợ Phiêu Nhai Các, tôi hy vọng ông dừng tay đúng lúc, nếu không tôi giết ông, diệt Phiêu Nhai Các!” Lâm Dương lạnh lùng nói.Nếu thật sự đến hoàn cảnh giết trưởng lão của Phiêu Nhai Các, Lâm Dương nhất định phải diệt Phiêu Nhai Các!Dù sao, anh không thích hậu hoạn!“Cậu…Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi.Chỉ dựa vào thực lực Lâm Dương vừa thi triển ông ta có thể biết được, người này không tầm thường!Tiếp tục đánh tiếp, phần thắng quá xa vời!Trưởng lão của Phiêu Nhai Các cau mày, nhìn về phía Trang Đông Quân.Lúc này, ông ta chỉ có thể dựa vào Trang Đông Quân rồi! “Xem ra trưởng lão vẫn không từ bỏ ý định rồi?”Lâm Dương trầm giọng nói, sau đó bước lên một chút. “Ừm..”Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi, vội vàng lùi vê sau.Nhưng ông ta vừa mới lùi lại…VùiI Khí ý thô bạo giống như gió bão mưa rào đánh úp lại.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi, vội vàng lùi về sau.Khi đang định né tránh, dĩ nhiên không kịp…Rầm…Đất đai run rẩy điên cuồng.Sơn thể chấn động.Sóng xung kích khủng bố dập dờn mà ra.Trưởng lão bất ngờ không phòng ngự, trực tiếp bị sóng xung kích đánh trúng, người bị đẩy lùi mấy bước, cơ thể run rẩy dữ dội.Lâm Dương tập trung tìm vị trí của ông ta, lập tức vọt tới, một tay nắm lấy cổ ông ta.“Phi Hoa, Trích Diệp, Phiêu Linh!”Hai tay của trưởng lão vung vẩy, lượng lớn lá bay, đá bay như ám khí lao từ hai tay ông ta ra, giống như cuồng phong bão táp xông về phía Lâm Dương.Đợi tới gần Lâm Dương, trưởng lão đã dùng thân pháp né tránh công kích của Lâm Dương.Nhưng ông ta vừa cử động, Lâm Dương giãm một chân xuống đất.Rầm!Mặt đất lại một lần nữa điên cuồng rung chuyển.Lực đánh khủng bố giống như biển, chấn mạnh lên người trưởng lão của Phiêu Nhai Các.Trưởng lão không ngừng né tránh bị lực đánh này đánh trúng, cơ thể lập tức run rẩy, bộ pháp đại loạn, đợi người ổn định lại, Lâm Dương đánh một quyền tới.“Hả?”Toàn thân trưởng lão run lên, vội vàng giơ tay ngăn cản. Rầm!Thiết quyền của Lâm Dương kết tụ trên hai chưởng của trưởng lão Phiêu Nhai Các, lực lượng khủng bố giống như muốn xé rách hai †ay ông ta.Lúc này trưởng lão của Phiêu Nhai Các như viên đạn bắn đi, ngã quy về sau, ngã mạnh xuống đất quay vài vòng, đợi khi đứng dậy, đã máu tươi đầy người, nhìn thảm không chịu nổi.“Trưởng lão, tôi không có ác ý với Phiêu Nhai Các ông, nhưng chuyện này không có ý nghĩa tôi sợ Phiêu Nhai Các, tôi hy vọng ông dừng tay đúng lúc, nếu không tôi giết ông, diệt Phiêu Nhai Các!” Lâm Dương lạnh lùng nói.Nếu thật sự đến hoàn cảnh giết trưởng lão của Phiêu Nhai Các, Lâm Dương nhất định phải diệt Phiêu Nhai Các!Dù sao, anh không thích hậu hoạn!“Cậu…Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi.Chỉ dựa vào thực lực Lâm Dương vừa thi triển ông ta có thể biết được, người này không tầm thường!Tiếp tục đánh tiếp, phần thắng quá xa vời!Trưởng lão của Phiêu Nhai Các cau mày, nhìn về phía Trang Đông Quân.Lúc này, ông ta chỉ có thể dựa vào Trang Đông Quân rồi! “Xem ra trưởng lão vẫn không từ bỏ ý định rồi?”Lâm Dương trầm giọng nói, sau đó bước lên một chút. “Ừm..”Sắc mặt trưởng lão của Phiêu Nhai Các thay đổi, vội vàng lùi vê sau.Nhưng ông ta vừa mới lùi lại…VùiI Khí ý thô bạo giống như gió bão mưa rào đánh úp lại.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên