“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2836
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Xem ra người của Khánh An Tông xuất hiện tương đối thích hợp! Bọn họ giúp chúng ta khiến Tân Tuấn Minh tiêu hao sạch chút sức lực còn sót lại, lát nữa chúng ta đi lấy Kim Ô Đan, cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều”Trang Đông Quân gật đầu nói.“Vậy trang chủ, tông chủ của Khánh An Tông này làm sao. bây giờ?” Có người hỏi.“Thái Thành!” Trang Đông Quân la lên.“Gớ”“Trạng thái của anh thế nào?”“Không thành vấn đề!”“Được, anh qua đó đi, làm thịt tông chủ của Khánh An Tông cho em! Sau đó lại lấy đầu Tân Tuấn Minh, mang Kim Ô Đan về, những người còn lại bảo vệ Thái Thành, không cho đám chuột nhắt ở xung quanh có cơ hội, không được để bọn họ tới gần!”“Tuân mệnh, trang chủi!”Mọi người cùng hành động.Trang Thái Thành dùng hai tay cầm kiếm, vẻ mặt dữ tợn, cất bước đi về phía Lâm Dương.Nhưng tông chủ của Khánh An Tông đã xông tới trước. Người của ông ta đều bị giết sạch.Ông ta đã không còn đường lui.Chỉ có thể cố gắng chiến đấu! Cướp Kim Ô Đan sau đó nhanh chóng rời đi, nếu không mọi chuyện đều là uổng phí Đôi mắt tông chủ của Khánh An Tông lạnh lùng, nghiến chặt răng, hai tay cầm đao, hét lên một tiếng xông về phía Lâm Dương.Nhưng lúc này Lâm Dương vẫn chưa lùi về sau, mà lấy mấy cái kim châm cứu đâm lên người, sau đó trở tay nắm lấy đao đang chém xuống.“Chẳng lẽ cậu ta muốn tay không đỡ đao?” Người khác kinh hãi kêu lên.Mọi chuyện đúng như mọi người dự đoán.XoạchI!Cái đao đang rơi xuống dừng hình ảnh.Lưỡi đao… Đang bị tay Lâm Dương nắm lấy.“Cái gì?” Miệng của tông chủ Khánh An Tông há to.Chỉ thấy Lâm Dương đột nhiên phát lực.Loảng xoảng!Thân đao bị bẻ gãy!Lâm Dương cầm lấy đoạn đao, điên cuồng chém về phía người tông chủ của Khánh An Tông.Một giây mười đao.Vù vù vù vù…Đoạn đao nhanh như vô ảnh, giống như cắt đậu phụ quét ngang trái phải trên người Khánh An Tông.Ba giây trôi qua, Lâm Dương vung đoạn đao.Rầm!Đoạn đao trực tiếp biến mất vào trong mỏm đá bên cạnh, đâm ra lỗ thủng sâu.Gòn tông chủ của Khánh An Tông, đã sớm giống như pho tượng không cử động được.Một cơn gió thổi qua, trên người ông ta xuất hiện lượng lớn khe hở máu, sau đó cơ thể này dần vỡ ra, dần sụp đổ, rơi xuống đất.Người đã bị chia thành gần trăm khối, chết thảm tại chỗ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Xem ra người của Khánh An Tông xuất hiện tương đối thích hợp! Bọn họ giúp chúng ta khiến Tân Tuấn Minh tiêu hao sạch chút sức lực còn sót lại, lát nữa chúng ta đi lấy Kim Ô Đan, cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều”Trang Đông Quân gật đầu nói.“Vậy trang chủ, tông chủ của Khánh An Tông này làm sao. bây giờ?” Có người hỏi.“Thái Thành!” Trang Đông Quân la lên.“Gớ”“Trạng thái của anh thế nào?”“Không thành vấn đề!”“Được, anh qua đó đi, làm thịt tông chủ của Khánh An Tông cho em! Sau đó lại lấy đầu Tân Tuấn Minh, mang Kim Ô Đan về, những người còn lại bảo vệ Thái Thành, không cho đám chuột nhắt ở xung quanh có cơ hội, không được để bọn họ tới gần!”“Tuân mệnh, trang chủi!”Mọi người cùng hành động.Trang Thái Thành dùng hai tay cầm kiếm, vẻ mặt dữ tợn, cất bước đi về phía Lâm Dương.Nhưng tông chủ của Khánh An Tông đã xông tới trước. Người của ông ta đều bị giết sạch.Ông ta đã không còn đường lui.Chỉ có thể cố gắng chiến đấu! Cướp Kim Ô Đan sau đó nhanh chóng rời đi, nếu không mọi chuyện đều là uổng phí Đôi mắt tông chủ của Khánh An Tông lạnh lùng, nghiến chặt răng, hai tay cầm đao, hét lên một tiếng xông về phía Lâm Dương.Nhưng lúc này Lâm Dương vẫn chưa lùi về sau, mà lấy mấy cái kim châm cứu đâm lên người, sau đó trở tay nắm lấy đao đang chém xuống.“Chẳng lẽ cậu ta muốn tay không đỡ đao?” Người khác kinh hãi kêu lên.Mọi chuyện đúng như mọi người dự đoán.XoạchI!Cái đao đang rơi xuống dừng hình ảnh.Lưỡi đao… Đang bị tay Lâm Dương nắm lấy.“Cái gì?” Miệng của tông chủ Khánh An Tông há to.Chỉ thấy Lâm Dương đột nhiên phát lực.Loảng xoảng!Thân đao bị bẻ gãy!Lâm Dương cầm lấy đoạn đao, điên cuồng chém về phía người tông chủ của Khánh An Tông.Một giây mười đao.Vù vù vù vù…Đoạn đao nhanh như vô ảnh, giống như cắt đậu phụ quét ngang trái phải trên người Khánh An Tông.Ba giây trôi qua, Lâm Dương vung đoạn đao.Rầm!Đoạn đao trực tiếp biến mất vào trong mỏm đá bên cạnh, đâm ra lỗ thủng sâu.Gòn tông chủ của Khánh An Tông, đã sớm giống như pho tượng không cử động được.Một cơn gió thổi qua, trên người ông ta xuất hiện lượng lớn khe hở máu, sau đó cơ thể này dần vỡ ra, dần sụp đổ, rơi xuống đất.Người đã bị chia thành gần trăm khối, chết thảm tại chỗ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Xem ra người của Khánh An Tông xuất hiện tương đối thích hợp! Bọn họ giúp chúng ta khiến Tân Tuấn Minh tiêu hao sạch chút sức lực còn sót lại, lát nữa chúng ta đi lấy Kim Ô Đan, cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều”Trang Đông Quân gật đầu nói.“Vậy trang chủ, tông chủ của Khánh An Tông này làm sao. bây giờ?” Có người hỏi.“Thái Thành!” Trang Đông Quân la lên.“Gớ”“Trạng thái của anh thế nào?”“Không thành vấn đề!”“Được, anh qua đó đi, làm thịt tông chủ của Khánh An Tông cho em! Sau đó lại lấy đầu Tân Tuấn Minh, mang Kim Ô Đan về, những người còn lại bảo vệ Thái Thành, không cho đám chuột nhắt ở xung quanh có cơ hội, không được để bọn họ tới gần!”“Tuân mệnh, trang chủi!”Mọi người cùng hành động.Trang Thái Thành dùng hai tay cầm kiếm, vẻ mặt dữ tợn, cất bước đi về phía Lâm Dương.Nhưng tông chủ của Khánh An Tông đã xông tới trước. Người của ông ta đều bị giết sạch.Ông ta đã không còn đường lui.Chỉ có thể cố gắng chiến đấu! Cướp Kim Ô Đan sau đó nhanh chóng rời đi, nếu không mọi chuyện đều là uổng phí Đôi mắt tông chủ của Khánh An Tông lạnh lùng, nghiến chặt răng, hai tay cầm đao, hét lên một tiếng xông về phía Lâm Dương.Nhưng lúc này Lâm Dương vẫn chưa lùi về sau, mà lấy mấy cái kim châm cứu đâm lên người, sau đó trở tay nắm lấy đao đang chém xuống.“Chẳng lẽ cậu ta muốn tay không đỡ đao?” Người khác kinh hãi kêu lên.Mọi chuyện đúng như mọi người dự đoán.XoạchI!Cái đao đang rơi xuống dừng hình ảnh.Lưỡi đao… Đang bị tay Lâm Dương nắm lấy.“Cái gì?” Miệng của tông chủ Khánh An Tông há to.Chỉ thấy Lâm Dương đột nhiên phát lực.Loảng xoảng!Thân đao bị bẻ gãy!Lâm Dương cầm lấy đoạn đao, điên cuồng chém về phía người tông chủ của Khánh An Tông.Một giây mười đao.Vù vù vù vù…Đoạn đao nhanh như vô ảnh, giống như cắt đậu phụ quét ngang trái phải trên người Khánh An Tông.Ba giây trôi qua, Lâm Dương vung đoạn đao.Rầm!Đoạn đao trực tiếp biến mất vào trong mỏm đá bên cạnh, đâm ra lỗ thủng sâu.Gòn tông chủ của Khánh An Tông, đã sớm giống như pho tượng không cử động được.Một cơn gió thổi qua, trên người ông ta xuất hiện lượng lớn khe hở máu, sau đó cơ thể này dần vỡ ra, dần sụp đổ, rơi xuống đất.Người đã bị chia thành gần trăm khối, chết thảm tại chỗ.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên