“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2837
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bốn phía lập tức vang lên vô số tiếng thét chói tai.Trang Thái Thành mới tới gần, cũng vội vàng dừng bước, ngơ ngác nhìn Lâm Dương.Không dám tiến lên một bước!Người nào cũng bị thủ đoạn hung tàn của Lâm Dương dọa sợi “Giết! Giết cho tôi!”Trang Đông Quân tức giận hét lên.“Trang chủ, chuyện này…”“Cậu ta chỉ có một mình, còn bị trọng thương, sợ cái gì? Lên cho tôi!”Trang Đông Quân biết lúc này không thể để Lâm Dương năm cục diện trong tay, nếu không cho dù anh chỉ có một mình, cũng nhất định bình yên rời đi, ông ta tự mình rút kiếm, dẫn dắt mọi người xông lên.“Người nhà họ Trang, hôm nay các người muốn bị diệt ở đây, vậy thì đừng trách tôi!”Lâm Dương quát khẽ, đột nhiên giơ một tay năm lấy.Vù vù vù…Lượng lớn kim châm cứu được anh lấy ra, sau đó đâm mạnh lên người mình.“Võ y?Huyết Kiêu kinh hãi!“Tần Tuấn Minh này… Vậy mà biết võ y?”Người nào cũng không ngờ tới!Có được thân thể Tiên Thiên Cương!Lại biết được võ y!Đây là thiên tài cỡ nào!Thực lực như vậy, hoàn toàn có thể tranh hùng với top 5 Thiên Kiêu!Rất nhiều người nhà họ Trang trong lòng rỉ máu.Nhất là đám ông già.Thực ra bọn họ đã hối hận rồi.Dù sao một tông môn thế tộc muốn thiên tài cũng không dễ! Mà thiên tài giống như “Tân Tuấn Minh”, quả thực là trăm năm…Không, ngàn năm khó có một người!Nếu ngay từ đầu nhà họ Trang đã bồi dưỡng, cho anh ta vào gia phả, vì nhà họ Trang sử dụng, như vậy nhà họ Trang sẽ một bước lên trời, sao có thể không phải chuyện ván đã đóng thuyền?Mà bây giờ nhà họ Trang vì Kim Ô Đan, vì liên minh với Phiêu Nhai Các, không thể không ra tay với người này… Nếu sớm biết “Tân Tuấn Minh” lợi hại như vậy, chỉ là một Phiêu Nhai Các có tính là gì? Bọn họ hoàn toàn có thể giao Kim Ô Đan cho Tần Tuấn Minh, giúp anh ta hấp thu, khiến thực lực của anh ta tăng lên một bước!Trở thành thiên tài tuyệt đỉnh!Đến lúc đó Phiêu Nhai Các có là gì?Chỉ tiếc trên thế giới này đã không có hối hận.Trang Đông Quân cũng hối hận, nhưng chuyện đã đến nước này, ông ta không thể không ra tay!Hôm nay không giết người này, sau này sẽ thành họa lớn! Cho nên không tiếc trả giá lớn, cũng phải giết chết người này!Tốc độ của người nhà họ Trang rất nhanh.Nhưng tốc độ của Lâm Dương nhanh hơn.Bọn họ còn chưa tới gần, hơn trăm cây kim đã bao trùm nửa người trên của Lâm Dương.Vết thương chỗ ngực anh lập tức dừng chảy máu.Mà khí ý quanh người anh cũng vững vàng hơn không ít, gương mặt trắng xanh khôi phục ánh sáng, tinh khí thần tăng mạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bốn phía lập tức vang lên vô số tiếng thét chói tai.Trang Thái Thành mới tới gần, cũng vội vàng dừng bước, ngơ ngác nhìn Lâm Dương.Không dám tiến lên một bước!Người nào cũng bị thủ đoạn hung tàn của Lâm Dương dọa sợi “Giết! Giết cho tôi!”Trang Đông Quân tức giận hét lên.“Trang chủ, chuyện này…”“Cậu ta chỉ có một mình, còn bị trọng thương, sợ cái gì? Lên cho tôi!”Trang Đông Quân biết lúc này không thể để Lâm Dương năm cục diện trong tay, nếu không cho dù anh chỉ có một mình, cũng nhất định bình yên rời đi, ông ta tự mình rút kiếm, dẫn dắt mọi người xông lên.“Người nhà họ Trang, hôm nay các người muốn bị diệt ở đây, vậy thì đừng trách tôi!”Lâm Dương quát khẽ, đột nhiên giơ một tay năm lấy.Vù vù vù…Lượng lớn kim châm cứu được anh lấy ra, sau đó đâm mạnh lên người mình.“Võ y?Huyết Kiêu kinh hãi!“Tần Tuấn Minh này… Vậy mà biết võ y?”Người nào cũng không ngờ tới!Có được thân thể Tiên Thiên Cương!Lại biết được võ y!Đây là thiên tài cỡ nào!Thực lực như vậy, hoàn toàn có thể tranh hùng với top 5 Thiên Kiêu!Rất nhiều người nhà họ Trang trong lòng rỉ máu.Nhất là đám ông già.Thực ra bọn họ đã hối hận rồi.Dù sao một tông môn thế tộc muốn thiên tài cũng không dễ! Mà thiên tài giống như “Tân Tuấn Minh”, quả thực là trăm năm…Không, ngàn năm khó có một người!Nếu ngay từ đầu nhà họ Trang đã bồi dưỡng, cho anh ta vào gia phả, vì nhà họ Trang sử dụng, như vậy nhà họ Trang sẽ một bước lên trời, sao có thể không phải chuyện ván đã đóng thuyền?Mà bây giờ nhà họ Trang vì Kim Ô Đan, vì liên minh với Phiêu Nhai Các, không thể không ra tay với người này… Nếu sớm biết “Tân Tuấn Minh” lợi hại như vậy, chỉ là một Phiêu Nhai Các có tính là gì? Bọn họ hoàn toàn có thể giao Kim Ô Đan cho Tần Tuấn Minh, giúp anh ta hấp thu, khiến thực lực của anh ta tăng lên một bước!Trở thành thiên tài tuyệt đỉnh!Đến lúc đó Phiêu Nhai Các có là gì?Chỉ tiếc trên thế giới này đã không có hối hận.Trang Đông Quân cũng hối hận, nhưng chuyện đã đến nước này, ông ta không thể không ra tay!Hôm nay không giết người này, sau này sẽ thành họa lớn! Cho nên không tiếc trả giá lớn, cũng phải giết chết người này!Tốc độ của người nhà họ Trang rất nhanh.Nhưng tốc độ của Lâm Dương nhanh hơn.Bọn họ còn chưa tới gần, hơn trăm cây kim đã bao trùm nửa người trên của Lâm Dương.Vết thương chỗ ngực anh lập tức dừng chảy máu.Mà khí ý quanh người anh cũng vững vàng hơn không ít, gương mặt trắng xanh khôi phục ánh sáng, tinh khí thần tăng mạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bốn phía lập tức vang lên vô số tiếng thét chói tai.Trang Thái Thành mới tới gần, cũng vội vàng dừng bước, ngơ ngác nhìn Lâm Dương.Không dám tiến lên một bước!Người nào cũng bị thủ đoạn hung tàn của Lâm Dương dọa sợi “Giết! Giết cho tôi!”Trang Đông Quân tức giận hét lên.“Trang chủ, chuyện này…”“Cậu ta chỉ có một mình, còn bị trọng thương, sợ cái gì? Lên cho tôi!”Trang Đông Quân biết lúc này không thể để Lâm Dương năm cục diện trong tay, nếu không cho dù anh chỉ có một mình, cũng nhất định bình yên rời đi, ông ta tự mình rút kiếm, dẫn dắt mọi người xông lên.“Người nhà họ Trang, hôm nay các người muốn bị diệt ở đây, vậy thì đừng trách tôi!”Lâm Dương quát khẽ, đột nhiên giơ một tay năm lấy.Vù vù vù…Lượng lớn kim châm cứu được anh lấy ra, sau đó đâm mạnh lên người mình.“Võ y?Huyết Kiêu kinh hãi!“Tần Tuấn Minh này… Vậy mà biết võ y?”Người nào cũng không ngờ tới!Có được thân thể Tiên Thiên Cương!Lại biết được võ y!Đây là thiên tài cỡ nào!Thực lực như vậy, hoàn toàn có thể tranh hùng với top 5 Thiên Kiêu!Rất nhiều người nhà họ Trang trong lòng rỉ máu.Nhất là đám ông già.Thực ra bọn họ đã hối hận rồi.Dù sao một tông môn thế tộc muốn thiên tài cũng không dễ! Mà thiên tài giống như “Tân Tuấn Minh”, quả thực là trăm năm…Không, ngàn năm khó có một người!Nếu ngay từ đầu nhà họ Trang đã bồi dưỡng, cho anh ta vào gia phả, vì nhà họ Trang sử dụng, như vậy nhà họ Trang sẽ một bước lên trời, sao có thể không phải chuyện ván đã đóng thuyền?Mà bây giờ nhà họ Trang vì Kim Ô Đan, vì liên minh với Phiêu Nhai Các, không thể không ra tay với người này… Nếu sớm biết “Tân Tuấn Minh” lợi hại như vậy, chỉ là một Phiêu Nhai Các có tính là gì? Bọn họ hoàn toàn có thể giao Kim Ô Đan cho Tần Tuấn Minh, giúp anh ta hấp thu, khiến thực lực của anh ta tăng lên một bước!Trở thành thiên tài tuyệt đỉnh!Đến lúc đó Phiêu Nhai Các có là gì?Chỉ tiếc trên thế giới này đã không có hối hận.Trang Đông Quân cũng hối hận, nhưng chuyện đã đến nước này, ông ta không thể không ra tay!Hôm nay không giết người này, sau này sẽ thành họa lớn! Cho nên không tiếc trả giá lớn, cũng phải giết chết người này!Tốc độ của người nhà họ Trang rất nhanh.Nhưng tốc độ của Lâm Dương nhanh hơn.Bọn họ còn chưa tới gần, hơn trăm cây kim đã bao trùm nửa người trên của Lâm Dương.Vết thương chỗ ngực anh lập tức dừng chảy máu.Mà khí ý quanh người anh cũng vững vàng hơn không ít, gương mặt trắng xanh khôi phục ánh sáng, tinh khí thần tăng mạnh.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên