“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6057: Cánh cửa lớn của cung điện rộng mở.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Ung đột nhiên quay lại, quát lớn một tiếng.Sắc mặt người đàn ông trung niên kia run lên.Ngay sau đó, Khương Ung nhìn về phía Duẫn Khả Vi, cười nói: "Xin hỏi bao giờ Tần công tử xuất quan?""Ta không biết", Duẫn Khả Vi trêu ghẹo nhìn thoáng qua Cơ Thi Dao, lập tức cười nói: "Hay là ngươi hỏi muội ấy đi, muội ấy là đan đồng của Tần Ninh đấy"."Cút".Cơ Thi Dao tức giận nói.Duẫn Khả Vi cầm bình rượu lên, cũng không nhiều lời.Cơ Thi Dao nhìn về phía đám người, nói: "Cứ chờ đi, chúng ta cũng không biết, nếu không cũng sẽ không chờ ở chỗ này".Khương Ung mỉm cười chắp tay lui về....Hành cung của nhà họ Khương.Mấy người Khương Ung, Khương Kính Nguyên, Khương Đồng, Khương Hồng Lâm tụ tập trong một căn phòng."Cha... Tần Ninh này quá không coi ai ra gì, bảo chúng ta đến mà mình lại đi bế quan", Khương Kính Nguyên là tộc trưởng, đứng ở vị trí cao lâu rồi, đương nhiên sẽ không nhịn được cục tức này."Ngậm miệng".Khương Ung lại quát lần nữa: "Con muốn để toàn bộ nhà họ Khương chịu chết giống như con sao?"Khương Kính Nguyên há to miệng, lại không nói ra được một câu nào nữa.Từ khi tam đệ trở về, nói cái gì đó với cha, cha đã vô cùng lo lắng, lập tức dẫn bọn họ đến chỗ này.Cha làm sao thế?Trong toàn bộ vùng đất Cửu Châu, có thể để cho nhà họ Khương lui bước chỉ có nhà họ Tề ở Tề Châu thôi.Từ bao giờ cha lại e ngại một nhân vật nhỏ như thế?Lúc này Khương Ung đứng ngồi không yên, nói: "Lập tức dặn dò mọi người, không được tiến vào bên trong Vạn Độc tông, hãy chờ ở ngay chỗ này"."Chờ?"Khương Đồng cũng kinh ngạc nói: "Cha, nhà họ Khương chúng ta còn bao nhiêu chuyện cần xử lý, nếu như Tần Ninh kia bế quan ba tháng một năm, chúng ta...""Vậy cứ chờ mãi!"Khương Ung chắc chắn nói.Cứ chờ mãi?Chuyện này...Khương Ung nhìn ba đứa con trai, chậm rãi nói: "Có một chuyện ta vẫn không nói, hôm nay vừa vặn có thể nói cho các con biết"."Nhưng chuyện này chỉ cần ba người các con biết, nếu như truyền ra ngoài, nhà họ Khương sẽ có nguy cơ bị hủy diệt!"

Khương Ung đột nhiên quay lại, quát lớn một tiếng.

Sắc mặt người đàn ông trung niên kia run lên.

Ngay sau đó, Khương Ung nhìn về phía Duẫn Khả Vi, cười nói: "Xin hỏi bao giờ Tần công tử xuất quan?"

"Ta không biết", Duẫn Khả Vi trêu ghẹo nhìn thoáng qua Cơ Thi Dao, lập tức cười nói: "Hay là ngươi hỏi muội ấy đi, muội ấy là đan đồng của Tần Ninh đấy".

"Cút".

Cơ Thi Dao tức giận nói.

Duẫn Khả Vi cầm bình rượu lên, cũng không nhiều lời.

Cơ Thi Dao nhìn về phía đám người, nói: "Cứ chờ đi, chúng ta cũng không biết, nếu không cũng sẽ không chờ ở chỗ này".

Khương Ung mỉm cười chắp tay lui về.

...

Hành cung của nhà họ Khương.

Mấy người Khương Ung, Khương Kính Nguyên, Khương Đồng, Khương Hồng Lâm tụ tập trong một căn phòng.

"Cha... Tần Ninh này quá không coi ai ra gì, bảo chúng ta đến mà mình lại đi bế quan", Khương Kính Nguyên là tộc trưởng, đứng ở vị trí cao lâu rồi, đương nhiên sẽ không nhịn được cục tức này.

"Ngậm miệng".

Khương Ung lại quát lần nữa: "Con muốn để toàn bộ nhà họ Khương chịu chết giống như con sao?"

Khương Kính Nguyên há to miệng, lại không nói ra được một câu nào nữa.

Từ khi tam đệ trở về, nói cái gì đó với cha, cha đã vô cùng lo lắng, lập tức dẫn bọn họ đến chỗ này.

Cha làm sao thế?

Trong toàn bộ vùng đất Cửu Châu, có thể để cho nhà họ Khương lui bước chỉ có nhà họ Tề ở Tề Châu thôi.

Từ bao giờ cha lại e ngại một nhân vật nhỏ như thế?

Lúc này Khương Ung đứng ngồi không yên, nói: "Lập tức dặn dò mọi người, không được tiến vào bên trong Vạn Độc tông, hãy chờ ở ngay chỗ này".

"Chờ?"

Khương Đồng cũng kinh ngạc nói: "Cha, nhà họ Khương chúng ta còn bao nhiêu chuyện cần xử lý, nếu như Tần Ninh kia bế quan ba tháng một năm, chúng ta..."

"Vậy cứ chờ mãi!"

Khương Ung chắc chắn nói.

Cứ chờ mãi?

Chuyện này...

Khương Ung nhìn ba đứa con trai, chậm rãi nói: "Có một chuyện ta vẫn không nói, hôm nay vừa vặn có thể nói cho các con biết".

"Nhưng chuyện này chỉ cần ba người các con biết, nếu như truyền ra ngoài, nhà họ Khương sẽ có nguy cơ bị hủy diệt!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Ung đột nhiên quay lại, quát lớn một tiếng.Sắc mặt người đàn ông trung niên kia run lên.Ngay sau đó, Khương Ung nhìn về phía Duẫn Khả Vi, cười nói: "Xin hỏi bao giờ Tần công tử xuất quan?""Ta không biết", Duẫn Khả Vi trêu ghẹo nhìn thoáng qua Cơ Thi Dao, lập tức cười nói: "Hay là ngươi hỏi muội ấy đi, muội ấy là đan đồng của Tần Ninh đấy"."Cút".Cơ Thi Dao tức giận nói.Duẫn Khả Vi cầm bình rượu lên, cũng không nhiều lời.Cơ Thi Dao nhìn về phía đám người, nói: "Cứ chờ đi, chúng ta cũng không biết, nếu không cũng sẽ không chờ ở chỗ này".Khương Ung mỉm cười chắp tay lui về....Hành cung của nhà họ Khương.Mấy người Khương Ung, Khương Kính Nguyên, Khương Đồng, Khương Hồng Lâm tụ tập trong một căn phòng."Cha... Tần Ninh này quá không coi ai ra gì, bảo chúng ta đến mà mình lại đi bế quan", Khương Kính Nguyên là tộc trưởng, đứng ở vị trí cao lâu rồi, đương nhiên sẽ không nhịn được cục tức này."Ngậm miệng".Khương Ung lại quát lần nữa: "Con muốn để toàn bộ nhà họ Khương chịu chết giống như con sao?"Khương Kính Nguyên há to miệng, lại không nói ra được một câu nào nữa.Từ khi tam đệ trở về, nói cái gì đó với cha, cha đã vô cùng lo lắng, lập tức dẫn bọn họ đến chỗ này.Cha làm sao thế?Trong toàn bộ vùng đất Cửu Châu, có thể để cho nhà họ Khương lui bước chỉ có nhà họ Tề ở Tề Châu thôi.Từ bao giờ cha lại e ngại một nhân vật nhỏ như thế?Lúc này Khương Ung đứng ngồi không yên, nói: "Lập tức dặn dò mọi người, không được tiến vào bên trong Vạn Độc tông, hãy chờ ở ngay chỗ này"."Chờ?"Khương Đồng cũng kinh ngạc nói: "Cha, nhà họ Khương chúng ta còn bao nhiêu chuyện cần xử lý, nếu như Tần Ninh kia bế quan ba tháng một năm, chúng ta...""Vậy cứ chờ mãi!"Khương Ung chắc chắn nói.Cứ chờ mãi?Chuyện này...Khương Ung nhìn ba đứa con trai, chậm rãi nói: "Có một chuyện ta vẫn không nói, hôm nay vừa vặn có thể nói cho các con biết"."Nhưng chuyện này chỉ cần ba người các con biết, nếu như truyền ra ngoài, nhà họ Khương sẽ có nguy cơ bị hủy diệt!"

Chương 6057: Cánh cửa lớn của cung điện rộng mở.