“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6064: Chia chỗ tốt!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đại ca, sao người nhà họ Khương lại xuất hiện ở đây?"Linh Thiên Minh khó hiểu nói."Không cần quản bọn họ, bọn họ cũng không dám làm càn. Nếu thật sự làm càn, nhà họ Linh chúng ta và Phù Dung lâu cũng không sợ bọn hắn", Linh Thiên Thương nói năng có khí phách.Ánh mắt Hồng Phù Dung nhìn về phía hành cung nhà họ Khương, không nói một lời."Haha..."Đúng vào lúc này, trong cửa lớn hành cung có mấy bóng người đi ra.Cầm đầu là một vị lão giả áo đen, nụ cười chân thành, chắp tay đi tới, cười nói: "Khương Ung gặp qua tộc trưởng nhà họ Linh, Phù Dung lâu chủ".Lúc này, bốn người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết, Hồng Phù Dung kinh ngạc nhìn lão giả trước mắt.Lão thái gia nhà họ Khương, Khương Ung!Không phải chết rồi sao?Nhà họ Khương tuyên bố với bên ngoài là lão già này đã chết một vạn năm, hiện tại thế mà... còn sống?"Quả nhiên là lão hồ ly!" Linh Thiên Triết rầu rĩ nói.Năm đó phụ thân Linh Thư suýt chút nữa chết trong tay người nhà họ Khương, đối mặt với nhà họ Khương, ông ta tất nhiên không có cảm tình gì.Khương Ung cũng không thèm để ý."Chư vị cũng đến gặp Tần công tử sao?"Khương Ung cười nói: "Lão phu cũng nhận được lệnh của Tần công tử đến đây chờ".Nhận được lệnh của Tần công tử?Bốn người càng ngạc nhiên.Rốt cuộc trong hồ lô của lão hồ ly này bán thuốc gì?Chỉ là chưa nhìn thấy Tần Ninh, mấy người bọn họ cũng không hiểu, lúc này không quan tâm tới Khương Ung, đi thẳng tới trước Vạn Độc tông.Khương Ung cũng không ngần ngại thái độ này.Đây là bình thường.Muốn thay đổi địch ý của nhà họ Linh đối với nhà họ Khương không phải chuyện một sớm một chiều.Chỉ là, mấy người Linh Thiên Thương, Hồng Phù Dung vừa tới gần cửa vào sơn cốc Vạn Độc tông, Hắc Viêm Huyết Văn Mãng lại thè lưỡi rắn nhìn chằm chằm."Ngươi đừng làm loạn!"Cơ Thi Dao nói thẳng với Hắc Viêm Huyết Văn Mãng: "Mấy vị này đều là người Tần Ninh mời tới, ngươi cắn bọn họ một miếng thử xem? Ngươi dám cắn, tối nay chúng ta có canh rắn ăn!"Hắc Viêm Huyết Văn Mãng nhìn thoáng qua Cơ Thi Dao, thở phì phì, lỗ mũi phun ra một đoàn khói đen, cuộn đầu vào trong thân thể, không còn cảnh giác."Dược Thập cô nương!"Linh Thiên Triết nhìn về phía Dược Thập, cười nói: "Tần Ninh công tử đâu?"
"Đại ca, sao người nhà họ Khương lại xuất hiện ở đây?"
Linh Thiên Minh khó hiểu nói.
"Không cần quản bọn họ, bọn họ cũng không dám làm càn. Nếu thật sự làm càn, nhà họ Linh chúng ta và Phù Dung lâu cũng không sợ bọn hắn", Linh Thiên Thương nói năng có khí phách.
Ánh mắt Hồng Phù Dung nhìn về phía hành cung nhà họ Khương, không nói một lời.
"Haha..."
Đúng vào lúc này, trong cửa lớn hành cung có mấy bóng người đi ra.
Cầm đầu là một vị lão giả áo đen, nụ cười chân thành, chắp tay đi tới, cười nói: "Khương Ung gặp qua tộc trưởng nhà họ Linh, Phù Dung lâu chủ".
Lúc này, bốn người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết, Hồng Phù Dung kinh ngạc nhìn lão giả trước mắt.
Lão thái gia nhà họ Khương, Khương Ung!
Không phải chết rồi sao?
Nhà họ Khương tuyên bố với bên ngoài là lão già này đã chết một vạn năm, hiện tại thế mà... còn sống?
"Quả nhiên là lão hồ ly!" Linh Thiên Triết rầu rĩ nói.
Năm đó phụ thân Linh Thư suýt chút nữa chết trong tay người nhà họ Khương, đối mặt với nhà họ Khương, ông ta tất nhiên không có cảm tình gì.
Khương Ung cũng không thèm để ý.
"Chư vị cũng đến gặp Tần công tử sao?"
Khương Ung cười nói: "Lão phu cũng nhận được lệnh của Tần công tử đến đây chờ".
Nhận được lệnh của Tần công tử?
Bốn người càng ngạc nhiên.
Rốt cuộc trong hồ lô của lão hồ ly này bán thuốc gì?
Chỉ là chưa nhìn thấy Tần Ninh, mấy người bọn họ cũng không hiểu, lúc này không quan tâm tới Khương Ung, đi thẳng tới trước Vạn Độc tông.
Khương Ung cũng không ngần ngại thái độ này.
Đây là bình thường.
Muốn thay đổi địch ý của nhà họ Linh đối với nhà họ Khương không phải chuyện một sớm một chiều.
Chỉ là, mấy người Linh Thiên Thương, Hồng Phù Dung vừa tới gần cửa vào sơn cốc Vạn Độc tông, Hắc Viêm Huyết Văn Mãng lại thè lưỡi rắn nhìn chằm chằm.
"Ngươi đừng làm loạn!"
Cơ Thi Dao nói thẳng với Hắc Viêm Huyết Văn Mãng: "Mấy vị này đều là người Tần Ninh mời tới, ngươi cắn bọn họ một miếng thử xem? Ngươi dám cắn, tối nay chúng ta có canh rắn ăn!"
Hắc Viêm Huyết Văn Mãng nhìn thoáng qua Cơ Thi Dao, thở phì phì, lỗ mũi phun ra một đoàn khói đen, cuộn đầu vào trong thân thể, không còn cảnh giác.
"Dược Thập cô nương!"
Linh Thiên Triết nhìn về phía Dược Thập, cười nói: "Tần Ninh công tử đâu?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đại ca, sao người nhà họ Khương lại xuất hiện ở đây?"Linh Thiên Minh khó hiểu nói."Không cần quản bọn họ, bọn họ cũng không dám làm càn. Nếu thật sự làm càn, nhà họ Linh chúng ta và Phù Dung lâu cũng không sợ bọn hắn", Linh Thiên Thương nói năng có khí phách.Ánh mắt Hồng Phù Dung nhìn về phía hành cung nhà họ Khương, không nói một lời."Haha..."Đúng vào lúc này, trong cửa lớn hành cung có mấy bóng người đi ra.Cầm đầu là một vị lão giả áo đen, nụ cười chân thành, chắp tay đi tới, cười nói: "Khương Ung gặp qua tộc trưởng nhà họ Linh, Phù Dung lâu chủ".Lúc này, bốn người Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết, Hồng Phù Dung kinh ngạc nhìn lão giả trước mắt.Lão thái gia nhà họ Khương, Khương Ung!Không phải chết rồi sao?Nhà họ Khương tuyên bố với bên ngoài là lão già này đã chết một vạn năm, hiện tại thế mà... còn sống?"Quả nhiên là lão hồ ly!" Linh Thiên Triết rầu rĩ nói.Năm đó phụ thân Linh Thư suýt chút nữa chết trong tay người nhà họ Khương, đối mặt với nhà họ Khương, ông ta tất nhiên không có cảm tình gì.Khương Ung cũng không thèm để ý."Chư vị cũng đến gặp Tần công tử sao?"Khương Ung cười nói: "Lão phu cũng nhận được lệnh của Tần công tử đến đây chờ".Nhận được lệnh của Tần công tử?Bốn người càng ngạc nhiên.Rốt cuộc trong hồ lô của lão hồ ly này bán thuốc gì?Chỉ là chưa nhìn thấy Tần Ninh, mấy người bọn họ cũng không hiểu, lúc này không quan tâm tới Khương Ung, đi thẳng tới trước Vạn Độc tông.Khương Ung cũng không ngần ngại thái độ này.Đây là bình thường.Muốn thay đổi địch ý của nhà họ Linh đối với nhà họ Khương không phải chuyện một sớm một chiều.Chỉ là, mấy người Linh Thiên Thương, Hồng Phù Dung vừa tới gần cửa vào sơn cốc Vạn Độc tông, Hắc Viêm Huyết Văn Mãng lại thè lưỡi rắn nhìn chằm chằm."Ngươi đừng làm loạn!"Cơ Thi Dao nói thẳng với Hắc Viêm Huyết Văn Mãng: "Mấy vị này đều là người Tần Ninh mời tới, ngươi cắn bọn họ một miếng thử xem? Ngươi dám cắn, tối nay chúng ta có canh rắn ăn!"Hắc Viêm Huyết Văn Mãng nhìn thoáng qua Cơ Thi Dao, thở phì phì, lỗ mũi phun ra một đoàn khói đen, cuộn đầu vào trong thân thể, không còn cảnh giác."Dược Thập cô nương!"Linh Thiên Triết nhìn về phía Dược Thập, cười nói: "Tần Ninh công tử đâu?"