“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6088: "Tiên sinh cứ dặn dò!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hồng Phù Dung dẫn người đến Linh Nguyên Châu để đưa Thu Tây Phong tới.Đám người nhà họ Khương cũng lần lượt rời đi.Tần Ninh thì dẫn mấy người Linh Thiên Thương trở về Vạn Độc tông."Khương Kính Nguyên".Khương Ung nhìn đứa con lớn nhất của mình, nói: "Những chuyện trong nhà họ Khương gần đây, ta sẽ tự giải quyết, con đi theo Tần công tử, hắn bảo con làm gì thì cứ làm cái đó, nếu xảy ra chuyện gì thì phải nói cho ta biết trước"."Phụ thân yên tâm đi!"Khương Kính Nguyên gật đầu.Chuyện đã đến nước này, nếu như vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình thì Khương Kính Nguyên đúng là óc heo.Phải đổi xử với Tần Ninh như thế nào, đương nhiên trong lòng ông ta biết rất rõ.Còn phải đối xử tốt hơn cả cha ruột mình!"Nhớ lời cha dặn, không được ngỗ ngược đâu đấy, biết đâu đây thật sự là cơ hội của nhà họ Khương chúng ta".Khương Ung dặn đi dặn lại: "Cho dù không phải cơ hội cho nhà họ Khương ta vực dậy thì cũng không được khiến hắn hận chúng ta nữa, vì các thế hệ mai sau"."Cha đừng lo, con hiểu mà".Khương Ung gật đầu rồi dẫn đám võ giả nhà họ Khương rời đi.Còn Khương Kính Nguyên thì giữ con trai cả Khương Văn Giác và con trai thứ Khương Kim Ca của mình canh giữ ở ngoài Vạn Độc Tông.Một bên khác.Trong Vạn Độc Tông.Tại một chòi nghỉ chân.Cuối cùng Linh Thiên Triết cũng không kiềm được nữa, hỏi: "Ca, huynh thật sự muốn đến đại lục Cửu Nguyên sao?"Linh Thiên Thương và Linh Thiên Minh đều nhìn Tần Ninh với khuôn mặt đầy lo âu."Sao lại nhìn ta như vậy?"Tần Ninh mỉm cười an ủi: "Đừng lo, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu"."Không được, không được".Linh Thiên Thương ngồi xuống bên cạnh, nắm chặt tay Tần Ninh nói: "Chưa vội báo thù nhà họ Linh chúng ta làm gì cả, đệ đã tiêu diệt Vạn Độc Tông, phía nhà họ Thu cũng không gây sóng gió gì nổi, nhà họ Linh có thể hợp tác với Phù Dung lâu chỉnh đốn hai châu Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu mà".
Hồng Phù Dung dẫn người đến Linh Nguyên Châu để đưa Thu Tây Phong tới.
Đám người nhà họ Khương cũng lần lượt rời đi.
Tần Ninh thì dẫn mấy người Linh Thiên Thương trở về Vạn Độc tông.
"Khương Kính Nguyên".
Khương Ung nhìn đứa con lớn nhất của mình, nói: "Những chuyện trong nhà họ Khương gần đây, ta sẽ tự giải quyết, con đi theo Tần công tử, hắn bảo con làm gì thì cứ làm cái đó, nếu xảy ra chuyện gì thì phải nói cho ta biết trước".
"Phụ thân yên tâm đi!"
Khương Kính Nguyên gật đầu.
Chuyện đã đến nước này, nếu như vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình thì Khương Kính Nguyên đúng là óc heo.
Phải đổi xử với Tần Ninh như thế nào, đương nhiên trong lòng ông ta biết rất rõ.
Còn phải đối xử tốt hơn cả cha ruột mình!
"Nhớ lời cha dặn, không được ngỗ ngược đâu đấy, biết đâu đây thật sự là cơ hội của nhà họ Khương chúng ta".
Khương Ung dặn đi dặn lại: "Cho dù không phải cơ hội cho nhà họ Khương ta vực dậy thì cũng không được khiến hắn hận chúng ta nữa, vì các thế hệ mai sau".
"Cha đừng lo, con hiểu mà".
Khương Ung gật đầu rồi dẫn đám võ giả nhà họ Khương rời đi.
Còn Khương Kính Nguyên thì giữ con trai cả Khương Văn Giác và con trai thứ Khương Kim Ca của mình canh giữ ở ngoài Vạn Độc Tông.
Một bên khác.
Trong Vạn Độc Tông.
Tại một chòi nghỉ chân.
Cuối cùng Linh Thiên Triết cũng không kiềm được nữa, hỏi: "Ca, huynh thật sự muốn đến đại lục Cửu Nguyên sao?"
Linh Thiên Thương và Linh Thiên Minh đều nhìn Tần Ninh với khuôn mặt đầy lo âu.
"Sao lại nhìn ta như vậy?"
Tần Ninh mỉm cười an ủi: "Đừng lo, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu".
"Không được, không được".
Linh Thiên Thương ngồi xuống bên cạnh, nắm chặt tay Tần Ninh nói: "Chưa vội báo thù nhà họ Linh chúng ta làm gì cả, đệ đã tiêu diệt Vạn Độc Tông, phía nhà họ Thu cũng không gây sóng gió gì nổi, nhà họ Linh có thể hợp tác với Phù Dung lâu chỉnh đốn hai châu Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu mà".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hồng Phù Dung dẫn người đến Linh Nguyên Châu để đưa Thu Tây Phong tới.Đám người nhà họ Khương cũng lần lượt rời đi.Tần Ninh thì dẫn mấy người Linh Thiên Thương trở về Vạn Độc tông."Khương Kính Nguyên".Khương Ung nhìn đứa con lớn nhất của mình, nói: "Những chuyện trong nhà họ Khương gần đây, ta sẽ tự giải quyết, con đi theo Tần công tử, hắn bảo con làm gì thì cứ làm cái đó, nếu xảy ra chuyện gì thì phải nói cho ta biết trước"."Phụ thân yên tâm đi!"Khương Kính Nguyên gật đầu.Chuyện đã đến nước này, nếu như vẫn còn chưa hiểu rõ tình hình thì Khương Kính Nguyên đúng là óc heo.Phải đổi xử với Tần Ninh như thế nào, đương nhiên trong lòng ông ta biết rất rõ.Còn phải đối xử tốt hơn cả cha ruột mình!"Nhớ lời cha dặn, không được ngỗ ngược đâu đấy, biết đâu đây thật sự là cơ hội của nhà họ Khương chúng ta".Khương Ung dặn đi dặn lại: "Cho dù không phải cơ hội cho nhà họ Khương ta vực dậy thì cũng không được khiến hắn hận chúng ta nữa, vì các thế hệ mai sau"."Cha đừng lo, con hiểu mà".Khương Ung gật đầu rồi dẫn đám võ giả nhà họ Khương rời đi.Còn Khương Kính Nguyên thì giữ con trai cả Khương Văn Giác và con trai thứ Khương Kim Ca của mình canh giữ ở ngoài Vạn Độc Tông.Một bên khác.Trong Vạn Độc Tông.Tại một chòi nghỉ chân.Cuối cùng Linh Thiên Triết cũng không kiềm được nữa, hỏi: "Ca, huynh thật sự muốn đến đại lục Cửu Nguyên sao?"Linh Thiên Thương và Linh Thiên Minh đều nhìn Tần Ninh với khuôn mặt đầy lo âu."Sao lại nhìn ta như vậy?"Tần Ninh mỉm cười an ủi: "Đừng lo, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu"."Không được, không được".Linh Thiên Thương ngồi xuống bên cạnh, nắm chặt tay Tần Ninh nói: "Chưa vội báo thù nhà họ Linh chúng ta làm gì cả, đệ đã tiêu diệt Vạn Độc Tông, phía nhà họ Thu cũng không gây sóng gió gì nổi, nhà họ Linh có thể hợp tác với Phù Dung lâu chỉnh đốn hai châu Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu mà".