“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6120: "Thế giới của võ giả chính là vậy đấy!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ai bảo không phải do chính bản thân quyết định chứ?"Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía đạo sĩ áo đỏ, bình thản nói: "Có được sức mạnh tuyệt đối thì sẽ do chính mình quyết định".Tần Ninh rút trường kiếm ra, đào mấy cái mộ, an táng cho những thi cốt đã bị phá hủy của bọn, rồi sau đó không nói không rằng mà rời đi luôn.Đạo sĩ áo đỏ thở hồng hộc đuổi theo, nói: "Tần công tử, đi đâu thế?""Không phải ngươi giỏi truy tìm tung tích lắm sao?Tìm mấy kẻ đó đi"."Ngươi định báo thù cho bọn họ sao?""Ừ...", Tần Ninh thản nhiên đáp.Nghe vậy, trong chốc lát lão đạo sĩ không nói nên lời.Tuy đáy lòng ông ta có hơi khó chịu, nhưng nói báo thù cho tám người Sở Khả thì không đến mức đấy.Dù sao mới có hai tháng, tình cảm tuy là có nhưng cũng không sâu đậm bao nhiêu.Thấy Tần Ninh không có vẻ gì là nói giỡn, lão đạo sĩ không lảm nhảm nữa, lấy ra một tờ người giấy từ trong cái gói to bên hông.Người giấy bay ra ngoài tựa như tinh linh bé nhỏ.Khoảng tầm một nén nhang sau, người giấy bay trở về."Cách chỗ chúng ta khoảng bảy mươi lí, bên cạnh Hồng Sơn, dưới chân một ngọn núi có đoàn hai mươi người của nhà họ Cảnh".Sau khi người giấy bay lại bên tai thì thầm với đạo sĩ áo đỏ xong, ông ta lập tức truyền đạt lại ngay."Ừ".Tần Ninh gật đầu nói: "Còn những chỗ khác..." "Không có phát hiện người nhà họ Cảnh".Tần Ninh nhanh chóng bước xuống, người bay lên, chậm rãi nói: "Vậy đến đó đi!"Tốc độ của hai người họ cực nhanh, thoáng chốc đã biến mất tại chỗ.Cùng lúc đó, cách hai người khoảng bảy mươi lý, dưới chân núi.Một đội võ giả của nhà họ Cảnh đang nghỉ ngơi ở đây."Thiếu gia Nguyên Xuân quả thật là hồng phúc tề thiên mà, lần này đến điều tra Hồng Sơn ai ngờ lại gặp được một tên cướp nằm trong danh sách phải giết của nhà họ Cảnh chứ, lần này thiếu gia Nguyên Xuân trở về chắc chắn sẽ được khen ngợi!"Một người thanh niên cười cười nói."Chúng ta đi theo thiếu gia Nguyên Xuân, tất nhiên cũng sẽ được thăng chức nhanh như diều gặp gió thôi"."Vẫn là thiếu gia Nguyên Xuân tốt nhất!"Đám người đua nhau nói lời nịnh nọt."Các ngươi đừng quá chủ quan".Cảnh Nguyên Xuân mặc một bộ áo dài màu tím, khuôn mặt bình thường, trong cách dùng từ có chút khí chất cao sang."Lần này là do chúng ta gặp may mà thôi, nếu mọi người điều tra được thông tin gì ở Hồng Sơn, thì đấy mới chính là công lao lớn nhất, đến lúc đó, chúng ta đều sẽ có phần thưởng của gia tộc"."Vâng, đúng vậy...", cả đám lao nhao tâng bốc.Cảnh Nguyên Xuân đầy tự mãn.

"Ai bảo không phải do chính bản thân quyết định chứ?"

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía đạo sĩ áo đỏ, bình thản nói: "Có được sức mạnh tuyệt đối thì sẽ do chính mình quyết định".

Tần Ninh rút trường kiếm ra, đào mấy cái mộ, an táng cho những thi cốt đã bị phá hủy của bọn, rồi sau đó không nói không rằng mà rời đi luôn.

Đạo sĩ áo đỏ thở hồng hộc đuổi theo, nói: "Tần công tử, đi đâu thế?"

"Không phải ngươi giỏi truy tìm tung tích lắm sao?

Tìm mấy kẻ đó đi".

"Ngươi định báo thù cho bọn họ sao?"

"Ừ...", Tần Ninh thản nhiên đáp.

Nghe vậy, trong chốc lát lão đạo sĩ không nói nên lời.

Tuy đáy lòng ông ta có hơi khó chịu, nhưng nói báo thù cho tám người Sở Khả thì không đến mức đấy.

Dù sao mới có hai tháng, tình cảm tuy là có nhưng cũng không sâu đậm bao nhiêu.

Thấy Tần Ninh không có vẻ gì là nói giỡn, lão đạo sĩ không lảm nhảm nữa, lấy ra một tờ người giấy từ trong cái gói to bên hông.

Người giấy bay ra ngoài tựa như tinh linh bé nhỏ.

Khoảng tầm một nén nhang sau, người giấy bay trở về.

"Cách chỗ chúng ta khoảng bảy mươi lí, bên cạnh Hồng Sơn, dưới chân một ngọn núi có đoàn hai mươi người của nhà họ Cảnh".

Sau khi người giấy bay lại bên tai thì thầm với đạo sĩ áo đỏ xong, ông ta lập tức truyền đạt lại ngay.

"Ừ".

Tần Ninh gật đầu nói: "Còn những chỗ khác..." "Không có phát hiện người nhà họ Cảnh".

Tần Ninh nhanh chóng bước xuống, người bay lên, chậm rãi nói: "Vậy đến đó đi!"

Tốc độ của hai người họ cực nhanh, thoáng chốc đã biến mất tại chỗ.

Cùng lúc đó, cách hai người khoảng bảy mươi lý, dưới chân núi.

Một đội võ giả của nhà họ Cảnh đang nghỉ ngơi ở đây.

"Thiếu gia Nguyên Xuân quả thật là hồng phúc tề thiên mà, lần này đến điều tra Hồng Sơn ai ngờ lại gặp được một tên cướp nằm trong danh sách phải giết của nhà họ Cảnh chứ, lần này thiếu gia Nguyên Xuân trở về chắc chắn sẽ được khen ngợi!"

Một người thanh niên cười cười nói.

"Chúng ta đi theo thiếu gia Nguyên Xuân, tất nhiên cũng sẽ được thăng chức nhanh như diều gặp gió thôi".

"Vẫn là thiếu gia Nguyên Xuân tốt nhất!"

Đám người đua nhau nói lời nịnh nọt.

"Các ngươi đừng quá chủ quan".

Cảnh Nguyên Xuân mặc một bộ áo dài màu tím, khuôn mặt bình thường, trong cách dùng từ có chút khí chất cao sang.

"Lần này là do chúng ta gặp may mà thôi, nếu mọi người điều tra được thông tin gì ở Hồng Sơn, thì đấy mới chính là công lao lớn nhất, đến lúc đó, chúng ta đều sẽ có phần thưởng của gia tộc".

"Vâng, đúng vậy...", cả đám lao nhao tâng bốc.

Cảnh Nguyên Xuân đầy tự mãn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ai bảo không phải do chính bản thân quyết định chứ?"Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía đạo sĩ áo đỏ, bình thản nói: "Có được sức mạnh tuyệt đối thì sẽ do chính mình quyết định".Tần Ninh rút trường kiếm ra, đào mấy cái mộ, an táng cho những thi cốt đã bị phá hủy của bọn, rồi sau đó không nói không rằng mà rời đi luôn.Đạo sĩ áo đỏ thở hồng hộc đuổi theo, nói: "Tần công tử, đi đâu thế?""Không phải ngươi giỏi truy tìm tung tích lắm sao?Tìm mấy kẻ đó đi"."Ngươi định báo thù cho bọn họ sao?""Ừ...", Tần Ninh thản nhiên đáp.Nghe vậy, trong chốc lát lão đạo sĩ không nói nên lời.Tuy đáy lòng ông ta có hơi khó chịu, nhưng nói báo thù cho tám người Sở Khả thì không đến mức đấy.Dù sao mới có hai tháng, tình cảm tuy là có nhưng cũng không sâu đậm bao nhiêu.Thấy Tần Ninh không có vẻ gì là nói giỡn, lão đạo sĩ không lảm nhảm nữa, lấy ra một tờ người giấy từ trong cái gói to bên hông.Người giấy bay ra ngoài tựa như tinh linh bé nhỏ.Khoảng tầm một nén nhang sau, người giấy bay trở về."Cách chỗ chúng ta khoảng bảy mươi lí, bên cạnh Hồng Sơn, dưới chân một ngọn núi có đoàn hai mươi người của nhà họ Cảnh".Sau khi người giấy bay lại bên tai thì thầm với đạo sĩ áo đỏ xong, ông ta lập tức truyền đạt lại ngay."Ừ".Tần Ninh gật đầu nói: "Còn những chỗ khác..." "Không có phát hiện người nhà họ Cảnh".Tần Ninh nhanh chóng bước xuống, người bay lên, chậm rãi nói: "Vậy đến đó đi!"Tốc độ của hai người họ cực nhanh, thoáng chốc đã biến mất tại chỗ.Cùng lúc đó, cách hai người khoảng bảy mươi lý, dưới chân núi.Một đội võ giả của nhà họ Cảnh đang nghỉ ngơi ở đây."Thiếu gia Nguyên Xuân quả thật là hồng phúc tề thiên mà, lần này đến điều tra Hồng Sơn ai ngờ lại gặp được một tên cướp nằm trong danh sách phải giết của nhà họ Cảnh chứ, lần này thiếu gia Nguyên Xuân trở về chắc chắn sẽ được khen ngợi!"Một người thanh niên cười cười nói."Chúng ta đi theo thiếu gia Nguyên Xuân, tất nhiên cũng sẽ được thăng chức nhanh như diều gặp gió thôi"."Vẫn là thiếu gia Nguyên Xuân tốt nhất!"Đám người đua nhau nói lời nịnh nọt."Các ngươi đừng quá chủ quan".Cảnh Nguyên Xuân mặc một bộ áo dài màu tím, khuôn mặt bình thường, trong cách dùng từ có chút khí chất cao sang."Lần này là do chúng ta gặp may mà thôi, nếu mọi người điều tra được thông tin gì ở Hồng Sơn, thì đấy mới chính là công lao lớn nhất, đến lúc đó, chúng ta đều sẽ có phần thưởng của gia tộc"."Vâng, đúng vậy...", cả đám lao nhao tâng bốc.Cảnh Nguyên Xuân đầy tự mãn.

Chương 6120: "Thế giới của võ giả chính là vậy đấy!"