“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6146: Hai người lập tức khởi hành.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong sơn cốc lớn như vậy.Vừa nhìn đã thấy từng tòa cung điện dài ít nhất hơn mười dặm, tòa ra ánh sáng trắng chói lóa, liên miên không thấy điểm cuối... Lão đạo sĩ sửng sốt."Cái này... buổi sáng đâu có!"Tần Ninh cũng gật đầu.Đúng là không có! Buổi sáng lúc hai người đi kiểm tra xung quanh, ngoại trừ sơn cốc thì chỉ có sơn cốc, không còn cái gì cả.Nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một cách khó hiểu.̀Ầm... Một tiếng nổ vang kịch liệt bỗng vang lên.Toàn bộ sơn cốc đều chấn độngMà cùng lúc đó, từng tiếng xé gió cũng vang lên.Không ít người thi nhau chạy đến.Võ giả nhà họ Cảnh cũng ở trong đó.Còn có rất nhiều võ giả tán tu lần lượt dừng ở xung quanh sơn cốc, nhìn về phía một màn thần kỳ này."Vào xem đi".Tần Ninh trực tiếp bước chân ra, rơi vào trong sơn cốc, tiến vào giữa dãy cung điện.Từng tòa cung điện nguy nga bất phàm, đứng cao sừng sững, vô cùng có khí thế.Đỉnh cung điện là một màu trắng bạc chói lóa, nhưng vách tường lại là màu xanh nhạt.Hơn nữa tất cả cung điện đều được chế tạo từ gỗThế nhưng cả tòa cung điện mang đến cho người cảm giác cực kỳ cứng rắn, sẽ không thể sụp đổ được.Lúc này những người khác cũng lần lượt tiến vào từng trong cung điện để kiểm tra thăm dò."Đây là... Bảo khí Chí Tôn"."Trong này có bảo đan Chí Tôn!"Bốn phía truyền đến những tiếng hô kinh ngạc.Không ít người đều vô cùng mừng rỡ.Thu hoạch lớn rồi.Chuyến này không hề lỗ.Bên trong cung điện này có rất nhiều đồ vật có giá trị trân quý.Tần Ninh và lão đạo sĩ nghe thấy những âm thanh này, cũng tiến vào trong một tòa cung điện được làm từ gỗ.Đập vào mắt là một không gian sạch sẽ mộc mạc.Hơn nữa ở trong sảnh cung điện có một căn phòng được trang trí như phòng sách, trong đó có một loạt giá sách trưng bày rất nhiều quyển trục, thẻ tre, sách cổ.

Trong sơn cốc lớn như vậy.

Vừa nhìn đã thấy từng tòa cung điện dài ít nhất hơn mười dặm, tòa ra ánh sáng trắng chói lóa, liên miên không thấy điểm cuối... Lão đạo sĩ sửng sốt.

"Cái này... buổi sáng đâu có!"

Tần Ninh cũng gật đầu.

Đúng là không có! Buổi sáng lúc hai người đi kiểm tra xung quanh, ngoại trừ sơn cốc thì chỉ có sơn cốc, không còn cái gì cả.

Nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một cách khó hiểu.

̀Ầm... Một tiếng nổ vang kịch liệt bỗng vang lên.

Toàn bộ sơn cốc đều chấn động

Mà cùng lúc đó, từng tiếng xé gió cũng vang lên.

Không ít người thi nhau chạy đến.

Võ giả nhà họ Cảnh cũng ở trong đó.

Còn có rất nhiều võ giả tán tu lần lượt dừng ở xung quanh sơn cốc, nhìn về phía một màn thần kỳ này.

"Vào xem đi".

Tần Ninh trực tiếp bước chân ra, rơi vào trong sơn cốc, tiến vào giữa dãy cung điện.

Từng tòa cung điện nguy nga bất phàm, đứng cao sừng sững, vô cùng có khí thế.

Đỉnh cung điện là một màu trắng bạc chói lóa, nhưng vách tường lại là màu xanh nhạt.

Hơn nữa tất cả cung điện đều được chế tạo từ gỗ

Thế nhưng cả tòa cung điện mang đến cho người cảm giác cực kỳ cứng rắn, sẽ không thể sụp đổ được.

Lúc này những người khác cũng lần lượt tiến vào từng trong cung điện để kiểm tra thăm dò.

"Đây là... Bảo khí Chí Tôn".

"Trong này có bảo đan Chí Tôn!"

Bốn phía truyền đến những tiếng hô kinh ngạc.

Không ít người đều vô cùng mừng rỡ.

Thu hoạch lớn rồi.

Chuyến này không hề lỗ.

Bên trong cung điện này có rất nhiều đồ vật có giá trị trân quý.

Tần Ninh và lão đạo sĩ nghe thấy những âm thanh này, cũng tiến vào trong một tòa cung điện được làm từ gỗ.

Đập vào mắt là một không gian sạch sẽ mộc mạc.

Hơn nữa ở trong sảnh cung điện có một căn phòng được trang trí như phòng sách, trong đó có một loạt giá sách trưng bày rất nhiều quyển trục, thẻ tre, sách cổ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong sơn cốc lớn như vậy.Vừa nhìn đã thấy từng tòa cung điện dài ít nhất hơn mười dặm, tòa ra ánh sáng trắng chói lóa, liên miên không thấy điểm cuối... Lão đạo sĩ sửng sốt."Cái này... buổi sáng đâu có!"Tần Ninh cũng gật đầu.Đúng là không có! Buổi sáng lúc hai người đi kiểm tra xung quanh, ngoại trừ sơn cốc thì chỉ có sơn cốc, không còn cái gì cả.Nhưng bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một cách khó hiểu.̀Ầm... Một tiếng nổ vang kịch liệt bỗng vang lên.Toàn bộ sơn cốc đều chấn độngMà cùng lúc đó, từng tiếng xé gió cũng vang lên.Không ít người thi nhau chạy đến.Võ giả nhà họ Cảnh cũng ở trong đó.Còn có rất nhiều võ giả tán tu lần lượt dừng ở xung quanh sơn cốc, nhìn về phía một màn thần kỳ này."Vào xem đi".Tần Ninh trực tiếp bước chân ra, rơi vào trong sơn cốc, tiến vào giữa dãy cung điện.Từng tòa cung điện nguy nga bất phàm, đứng cao sừng sững, vô cùng có khí thế.Đỉnh cung điện là một màu trắng bạc chói lóa, nhưng vách tường lại là màu xanh nhạt.Hơn nữa tất cả cung điện đều được chế tạo từ gỗThế nhưng cả tòa cung điện mang đến cho người cảm giác cực kỳ cứng rắn, sẽ không thể sụp đổ được.Lúc này những người khác cũng lần lượt tiến vào từng trong cung điện để kiểm tra thăm dò."Đây là... Bảo khí Chí Tôn"."Trong này có bảo đan Chí Tôn!"Bốn phía truyền đến những tiếng hô kinh ngạc.Không ít người đều vô cùng mừng rỡ.Thu hoạch lớn rồi.Chuyến này không hề lỗ.Bên trong cung điện này có rất nhiều đồ vật có giá trị trân quý.Tần Ninh và lão đạo sĩ nghe thấy những âm thanh này, cũng tiến vào trong một tòa cung điện được làm từ gỗ.Đập vào mắt là một không gian sạch sẽ mộc mạc.Hơn nữa ở trong sảnh cung điện có một căn phòng được trang trí như phòng sách, trong đó có một loạt giá sách trưng bày rất nhiều quyển trục, thẻ tre, sách cổ.

Chương 6146: Hai người lập tức khởi hành.