“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6178: "Đồ vô dụng".  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cứ từ bỏ như vậy... Ai cũng không nỡ.Lúc này Cảnh Vân Sênh quát: "Chắc chắn là kẻ này có được hạt sen nên thực lực mới đột nhiên tăng mạnh, mọi người đừng sợ, cùng nhau tiến lên, không tin hắn có thể giết được hết tất cả mọi người".Nghe thấy thế, không ít người lập tức kích động.Cảnh Vân Sênh nhìn thấy mình đã tạo ra hiệu quả, cũng cười ha ha, lập tức nói thẳng: "Nhà họ Cảnh ta sẽ không lui lại".Nói rồi, Cảnh Vân Sênh xông ra đầu tiên.Những người khác thấy cảnh này cũng thi nhau xông vào trong chỗ trũng.Trong phút chốc, mấy chục bóng người đều chen chúc lao về hướng Tần Ninh.Thấy cảnh này, một người sau lưng Lý Tồn Tiên thấp giọng nói: "Đại ca, hạt sen có giá trị không nhỏ...", "Ngậm miệng".Lý Tồn Tiên mở miệng nói: "Mặc dù ta và Tần huynh đệ chỉ mới quen biết, thế nhưng phẩm hạnh của Tần huynh đệ vô cùng tốt, sao có thể ra tay với hắn vào lúc này?Hơn nữa hạt sen có quý giá thế nào thì đúng là chính hắn lấy được".Lục Kha cũng gật đầu.Lão đạo sĩ nhìn hai người, không nói gì.Bản tính của hai người này cũng không tệ lắm.Nếu là bản tính không tốt, lúc này sẽ bị hạt sen làm đầu óc choáng váng, vậy... cứ chờ chết đi! Tần Ninh cũng không chỉ phá giải huyết trận kia, mà còn nắm được huyết trận trong tay.Giết những người này dễ như trở bàn tay.Chỉ là lão đạo sĩ cũng không rõ Tần Ninh làm được như thế nào! Cho dù là ông ta, tuy có thể phá trận, nhưng cũng rất khó khống chế đại trận! Điều này quá kì quái.Dù sao Tần Ninh chỉ là cảnh giới Đại Thiên Tôn, lại vô cùng tinh thông trận pháp, nhưng thực lực bị hạn chế, cũng không có khả năng có được thực lực mạnh như vậy.Lúc này hơn mười người đã vọt vào bên trong chỗ trũng, hơn mười vị võ giả Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn thi nhau ra tay, đằng đằng sát khí.Thấy cảnh này, Tần Ninh khẽ nhếch khóe miệng.Muốn chết?Thành toàn! Hai tay hắn vung lên.Bên trong huyết trì, những sợi tơ lập tức phóng ra, giống như từng cây ngân châm che kín cả trời.Rầm rầm rầm... Từng tiếng nổ lập tức vang lên.Lúc này từng bóng người đều bộc phát ra sức mạnh của mình.Dao động khủng bố không ngừng lan ra.Những tơ máu kia xuyên qua cơ thể của từng vị võ giả.Những tiếng rầm rầm rầm rầm vang lên.Từng thi thể rơi vào trong huyết trì phía dưới, thân thể dần dần bị huyết trì hấp thụ, biến mất không thấy gì nữa... Hơn mười người.

Cứ từ bỏ như vậy... Ai cũng không nỡ.

Lúc này Cảnh Vân Sênh quát: "Chắc chắn là kẻ này có được hạt sen nên thực lực mới đột nhiên tăng mạnh, mọi người đừng sợ, cùng nhau tiến lên, không tin hắn có thể giết được hết tất cả mọi người".

Nghe thấy thế, không ít người lập tức kích động.

Cảnh Vân Sênh nhìn thấy mình đã tạo ra hiệu quả, cũng cười ha ha, lập tức nói thẳng: "Nhà họ Cảnh ta sẽ không lui lại".

Nói rồi, Cảnh Vân Sênh xông ra đầu tiên.

Những người khác thấy cảnh này cũng thi nhau xông vào trong chỗ trũng.

Trong phút chốc, mấy chục bóng người đều chen chúc lao về hướng Tần Ninh.

Thấy cảnh này, một người sau lưng Lý Tồn Tiên thấp giọng nói: "Đại ca, hạt sen có giá trị không nhỏ...", "Ngậm miệng".

Lý Tồn Tiên mở miệng nói: "Mặc dù ta và Tần huynh đệ chỉ mới quen biết, thế nhưng phẩm hạnh của Tần huynh đệ vô cùng tốt, sao có thể ra tay với hắn vào lúc này?

Hơn nữa hạt sen có quý giá thế nào thì đúng là chính hắn lấy được".

Lục Kha cũng gật đầu.

Lão đạo sĩ nhìn hai người, không nói gì.

Bản tính của hai người này cũng không tệ lắm.

Nếu là bản tính không tốt, lúc này sẽ bị hạt sen làm đầu óc choáng váng, vậy... cứ chờ chết đi! Tần Ninh cũng không chỉ phá giải huyết trận kia, mà còn nắm được huyết trận trong tay.

Giết những người này dễ như trở bàn tay.

Chỉ là lão đạo sĩ cũng không rõ Tần Ninh làm được như thế nào! Cho dù là ông ta, tuy có thể phá trận, nhưng cũng rất khó khống chế đại trận! Điều này quá kì quái.

Dù sao Tần Ninh chỉ là cảnh giới Đại Thiên Tôn, lại vô cùng tinh thông trận pháp, nhưng thực lực bị hạn chế, cũng không có khả năng có được thực lực mạnh như vậy.

Lúc này hơn mười người đã vọt vào bên trong chỗ trũng, hơn mười vị võ giả Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn thi nhau ra tay, đằng đằng sát khí.

Thấy cảnh này, Tần Ninh khẽ nhếch khóe miệng.

Muốn chết?

Thành toàn! Hai tay hắn vung lên.

Bên trong huyết trì, những sợi tơ lập tức phóng ra, giống như từng cây ngân châm che kín cả trời.

Rầm rầm rầm... Từng tiếng nổ lập tức vang lên.

Lúc này từng bóng người đều bộc phát ra sức mạnh của mình.

Dao động khủng bố không ngừng lan ra.

Những tơ máu kia xuyên qua cơ thể của từng vị võ giả.

Những tiếng rầm rầm rầm rầm vang lên.

Từng thi thể rơi vào trong huyết trì phía dưới, thân thể dần dần bị huyết trì hấp thụ, biến mất không thấy gì nữa... Hơn mười người.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cứ từ bỏ như vậy... Ai cũng không nỡ.Lúc này Cảnh Vân Sênh quát: "Chắc chắn là kẻ này có được hạt sen nên thực lực mới đột nhiên tăng mạnh, mọi người đừng sợ, cùng nhau tiến lên, không tin hắn có thể giết được hết tất cả mọi người".Nghe thấy thế, không ít người lập tức kích động.Cảnh Vân Sênh nhìn thấy mình đã tạo ra hiệu quả, cũng cười ha ha, lập tức nói thẳng: "Nhà họ Cảnh ta sẽ không lui lại".Nói rồi, Cảnh Vân Sênh xông ra đầu tiên.Những người khác thấy cảnh này cũng thi nhau xông vào trong chỗ trũng.Trong phút chốc, mấy chục bóng người đều chen chúc lao về hướng Tần Ninh.Thấy cảnh này, một người sau lưng Lý Tồn Tiên thấp giọng nói: "Đại ca, hạt sen có giá trị không nhỏ...", "Ngậm miệng".Lý Tồn Tiên mở miệng nói: "Mặc dù ta và Tần huynh đệ chỉ mới quen biết, thế nhưng phẩm hạnh của Tần huynh đệ vô cùng tốt, sao có thể ra tay với hắn vào lúc này?Hơn nữa hạt sen có quý giá thế nào thì đúng là chính hắn lấy được".Lục Kha cũng gật đầu.Lão đạo sĩ nhìn hai người, không nói gì.Bản tính của hai người này cũng không tệ lắm.Nếu là bản tính không tốt, lúc này sẽ bị hạt sen làm đầu óc choáng váng, vậy... cứ chờ chết đi! Tần Ninh cũng không chỉ phá giải huyết trận kia, mà còn nắm được huyết trận trong tay.Giết những người này dễ như trở bàn tay.Chỉ là lão đạo sĩ cũng không rõ Tần Ninh làm được như thế nào! Cho dù là ông ta, tuy có thể phá trận, nhưng cũng rất khó khống chế đại trận! Điều này quá kì quái.Dù sao Tần Ninh chỉ là cảnh giới Đại Thiên Tôn, lại vô cùng tinh thông trận pháp, nhưng thực lực bị hạn chế, cũng không có khả năng có được thực lực mạnh như vậy.Lúc này hơn mười người đã vọt vào bên trong chỗ trũng, hơn mười vị võ giả Tiểu Thiên Tôn, Đại Thiên Tôn thi nhau ra tay, đằng đằng sát khí.Thấy cảnh này, Tần Ninh khẽ nhếch khóe miệng.Muốn chết?Thành toàn! Hai tay hắn vung lên.Bên trong huyết trì, những sợi tơ lập tức phóng ra, giống như từng cây ngân châm che kín cả trời.Rầm rầm rầm... Từng tiếng nổ lập tức vang lên.Lúc này từng bóng người đều bộc phát ra sức mạnh của mình.Dao động khủng bố không ngừng lan ra.Những tơ máu kia xuyên qua cơ thể của từng vị võ giả.Những tiếng rầm rầm rầm rầm vang lên.Từng thi thể rơi vào trong huyết trì phía dưới, thân thể dần dần bị huyết trì hấp thụ, biến mất không thấy gì nữa... Hơn mười người.

Chương 6178: "Đồ vô dụng".