“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6186: "Đúng là hắn thật!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng bây giờ Tần Ninh đã xuất hiện, hai bên lập tức đình chiến."Còn đang tranh giành à?"Tần Ninh mỉm cười quan sát xung quanh."Hạt sen trong tay ta tất, nếu muốn thì cứ việc lại đây giết ta để cướp đi".Hiện tại, cả hai bên đã đình chiến.Trong mắt Tần Ninh.Cho dù là đám tán tu đó hay là người của nhà họ Tề, nhà họ Cảnh và Thiên Hồng Bang cũng đều như nhau.Bọn họ đều vì lợi ích mà lợi dụng lẫn nhau mà thôi.Vì hạt sen, bọn họ có thể hợp tác để đối phó với một mình hắn.Nếu giết mình rồi, thì bọn họ sẽ lại vì hạt sen mà giết hại lẫn nhau.Trong mắt hắn, những kẻ này... có chết hay không cũng không quan trọng.Lúc này, đôi mắt một tên võ giả nhìn về phía Tần Ninh rực sáng.Đó là một mắt tràn ngập sự tham lam!Giờ phút này, bên nhà họ Cảnh có một võ giả đi ra.Cảnh Dung cũng theo sau người nọ."Tần Ninh, mau giao hạt sen ra rồi đi cùng chúng ta, nếu không... ngươi đến số rồi".Tần Ninh nhìn về phía người đàn ông râu dài kia, rồi cười nói: "Ngươi là ai?""Cảnh Vân Hà của nhà họ Cảnh!"Cảnh Vân Hà?Là em trai của Cảnh Vân Hải ư?"Được!"Tần Ninh gật đầu nói.Ngay sau khi hắn nói vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.Được sao?Tên này ngay thẳng vậy à?Tần Ninh cười nói: "Chẳng qua là ngươi"."Phiền ngươi dẫn ta đến nhà họ Cảnh".Hắn có ý gì chứ?Mọi người ai nấy đều ngơ ngác.Tần Ninh nói tiếp: "Nhà họ Cảnh, nhà họ Tề, Thiên Hồng Bang và Ngạo Thế Đường đã khai chiến với nhà họ Linh, bây giờ mà đánh nhau phải mất đến mấy tháng thậm chí là vài năm còn chưa đánh xong nữa, tốc độ quá chậm, ta không thể chờ nổi nữa rồi"."Thế nên, nhờ ngươi dẫn ta đến nhà họ Cảnh, làm một trận cho xong!"

Nhưng bây giờ Tần Ninh đã xuất hiện, hai bên lập tức đình chiến.

"Còn đang tranh giành à?"

Tần Ninh mỉm cười quan sát xung quanh.

"Hạt sen trong tay ta tất, nếu muốn thì cứ việc lại đây giết ta để cướp đi".

Hiện tại, cả hai bên đã đình chiến.

Trong mắt Tần Ninh.

Cho dù là đám tán tu đó hay là người của nhà họ Tề, nhà họ Cảnh và Thiên Hồng Bang cũng đều như nhau.

Bọn họ đều vì lợi ích mà lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Vì hạt sen, bọn họ có thể hợp tác để đối phó với một mình hắn.

Nếu giết mình rồi, thì bọn họ sẽ lại vì hạt sen mà giết hại lẫn nhau.

Trong mắt hắn, những kẻ này... có chết hay không cũng không quan trọng.

Lúc này, đôi mắt một tên võ giả nhìn về phía Tần Ninh rực sáng.

Đó là một mắt tràn ngập sự tham lam!

Giờ phút này, bên nhà họ Cảnh có một võ giả đi ra.

Cảnh Dung cũng theo sau người nọ.

"Tần Ninh, mau giao hạt sen ra rồi đi cùng chúng ta, nếu không... ngươi đến số rồi".

Tần Ninh nhìn về phía người đàn ông râu dài kia, rồi cười nói: "Ngươi là ai?"

"Cảnh Vân Hà của nhà họ Cảnh!"

Cảnh Vân Hà?

Là em trai của Cảnh Vân Hải ư?

"Được!"

Tần Ninh gật đầu nói.

Ngay sau khi hắn nói vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Được sao?

Tên này ngay thẳng vậy à?

Tần Ninh cười nói: "Chẳng qua là ngươi".

"Phiền ngươi dẫn ta đến nhà họ Cảnh".

Hắn có ý gì chứ?

Mọi người ai nấy đều ngơ ngác.

Tần Ninh nói tiếp: "Nhà họ Cảnh, nhà họ Tề, Thiên Hồng Bang và Ngạo Thế Đường đã khai chiến với nhà họ Linh, bây giờ mà đánh nhau phải mất đến mấy tháng thậm chí là vài năm còn chưa đánh xong nữa, tốc độ quá chậm, ta không thể chờ nổi nữa rồi".

"Thế nên, nhờ ngươi dẫn ta đến nhà họ Cảnh, làm một trận cho xong!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng bây giờ Tần Ninh đã xuất hiện, hai bên lập tức đình chiến."Còn đang tranh giành à?"Tần Ninh mỉm cười quan sát xung quanh."Hạt sen trong tay ta tất, nếu muốn thì cứ việc lại đây giết ta để cướp đi".Hiện tại, cả hai bên đã đình chiến.Trong mắt Tần Ninh.Cho dù là đám tán tu đó hay là người của nhà họ Tề, nhà họ Cảnh và Thiên Hồng Bang cũng đều như nhau.Bọn họ đều vì lợi ích mà lợi dụng lẫn nhau mà thôi.Vì hạt sen, bọn họ có thể hợp tác để đối phó với một mình hắn.Nếu giết mình rồi, thì bọn họ sẽ lại vì hạt sen mà giết hại lẫn nhau.Trong mắt hắn, những kẻ này... có chết hay không cũng không quan trọng.Lúc này, đôi mắt một tên võ giả nhìn về phía Tần Ninh rực sáng.Đó là một mắt tràn ngập sự tham lam!Giờ phút này, bên nhà họ Cảnh có một võ giả đi ra.Cảnh Dung cũng theo sau người nọ."Tần Ninh, mau giao hạt sen ra rồi đi cùng chúng ta, nếu không... ngươi đến số rồi".Tần Ninh nhìn về phía người đàn ông râu dài kia, rồi cười nói: "Ngươi là ai?""Cảnh Vân Hà của nhà họ Cảnh!"Cảnh Vân Hà?Là em trai của Cảnh Vân Hải ư?"Được!"Tần Ninh gật đầu nói.Ngay sau khi hắn nói vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt.Được sao?Tên này ngay thẳng vậy à?Tần Ninh cười nói: "Chẳng qua là ngươi"."Phiền ngươi dẫn ta đến nhà họ Cảnh".Hắn có ý gì chứ?Mọi người ai nấy đều ngơ ngác.Tần Ninh nói tiếp: "Nhà họ Cảnh, nhà họ Tề, Thiên Hồng Bang và Ngạo Thế Đường đã khai chiến với nhà họ Linh, bây giờ mà đánh nhau phải mất đến mấy tháng thậm chí là vài năm còn chưa đánh xong nữa, tốc độ quá chậm, ta không thể chờ nổi nữa rồi"."Thế nên, nhờ ngươi dẫn ta đến nhà họ Cảnh, làm một trận cho xong!"

Chương 6186: "Đúng là hắn thật!"