“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6192: "Cho ngươi hạt sen này!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mặc dù hơn một trăm hạt sen này vẫn chưa chín muồi nhưng vẫn đem lại tác dụng rất lớn.Nhảy lên người Cửu Anh, Tần Ninh chỉ tay về phía trước nói: "Đến nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên thành".Cửu Anh hú lên rồi bay đi... Sau khi nó chở Tần Ninh bay xa, bóng dáng lão đạo sĩ lại hiện ra trên mặt đất.Nhìn về hướng Tần Ninh rời đi, lão đạo sĩ nhíu mày."Đại trận trong Huyết Trì là Thiên Chi Môn Huyết Trận cấp chín, kể cả trận sư Chí Tôn cấp chín cũng không phá giải nổi nói gì là chiếm đại trận này làm của riêng"."Vậy mà Tần Ninh chẳng những phá trận một cách nhanh chóng mà còn khống chế được nó, điều khiển nó giết người. Một Đại Thiên Tôn sơ kỳ hoàn toàn không thể làm được điều đó"."Rốt cuộc người này đến từ đâu...""Chẳng lẽ là... Thiên Cương Thần Môn của Thượng Nguyên Thiên?""Chỉ có thế lực cấp cao chuyên về trận pháp mới bồi dưỡng được một người xuất chúng như thế thôi".Lão đạo sĩ thì thầm rồi lắc đầu, nói: "Mà cũng vô lý"."Kể cả đại nhân cũng không đời nào dạy dỗ được một thiên kiêu trận pháp kiệt xuất như thế".Nói tới đại nhân.Ánh mắt lão đạo sĩ trở nên buồn bã."Cả đời lão đạo sĩ ta đây không còn mặt mũi nào để quay về nữa... Ôi...", tiếng thở dài xa xăm lan tỏa trong đất trời.Tần Ninh cưỡi Cửu Anh đi thẳng một đường tới Tĩnh Nguyên thành.Tĩnh Nguyên thành là thành trì lớn nhất Tĩnh Nguyên Châu đồng thời là trung tâm của nhà họ Cảnh."Tần Ninh, ngươi chán sống rồi đúng không!"Cảnh Vân Hà hét lớn: "Dám xông vào Tĩnh Nguyên thành, ngươi chết chắc rồi"."Nếu xông vào là chết chắc thì ngươi cản ta làm gì? Ta tự chết không phải bớt việc cho ngươi sao?"Tần Ninh đứng trên sống lưng Cửu Anh nói với giọng hờ hững.Cảnh Vân Hà cứng họng.Giữa lúc đó, Tề Vạn Quân lên tiếng: "Tần Ninh, ngươi muốn nhà họ Linh thống nhất Cửu Châu ư? Không có chuyện đó đâu! Người trong đại lục Cửu Nguyên sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra"."Ta khuyên ngươi thả bọn ta và bảo nhà họ Linh an phận lại đi, nếu không... nhà họ Linh sẽ bị diệt tộc đấy".Diệt tộc.Hai từ này làm Tần Ninh ngẩn ra, khí tức xơ xác tiêu điều bùng nổ.

Mặc dù hơn một trăm hạt sen này vẫn chưa chín muồi nhưng vẫn đem lại tác dụng rất lớn.

Nhảy lên người Cửu Anh, Tần Ninh chỉ tay về phía trước nói: "Đến nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên thành".

Cửu Anh hú lên rồi bay đi... Sau khi nó chở Tần Ninh bay xa, bóng dáng lão đạo sĩ lại hiện ra trên mặt đất.

Nhìn về hướng Tần Ninh rời đi, lão đạo sĩ nhíu mày.

"Đại trận trong Huyết Trì là Thiên Chi Môn Huyết Trận cấp chín, kể cả trận sư Chí Tôn cấp chín cũng không phá giải nổi nói gì là chiếm đại trận này làm của riêng".

"Vậy mà Tần Ninh chẳng những phá trận một cách nhanh chóng mà còn khống chế được nó, điều khiển nó giết người. Một Đại Thiên Tôn sơ kỳ hoàn toàn không thể làm được điều đó".

"Rốt cuộc người này đến từ đâu..."

"Chẳng lẽ là... Thiên Cương Thần Môn của Thượng Nguyên Thiên?"

"Chỉ có thế lực cấp cao chuyên về trận pháp mới bồi dưỡng được một người xuất chúng như thế thôi".

Lão đạo sĩ thì thầm rồi lắc đầu, nói: "Mà cũng vô lý".

"Kể cả đại nhân cũng không đời nào dạy dỗ được một thiên kiêu trận pháp kiệt xuất như thế".

Nói tới đại nhân.

Ánh mắt lão đạo sĩ trở nên buồn bã.

"Cả đời lão đạo sĩ ta đây không còn mặt mũi nào để quay về nữa... Ôi...", tiếng thở dài xa xăm lan tỏa trong đất trời.

Tần Ninh cưỡi Cửu Anh đi thẳng một đường tới Tĩnh Nguyên thành.

Tĩnh Nguyên thành là thành trì lớn nhất Tĩnh Nguyên Châu đồng thời là trung tâm của nhà họ Cảnh.

"Tần Ninh, ngươi chán sống rồi đúng không!"

Cảnh Vân Hà hét lớn: "Dám xông vào Tĩnh Nguyên thành, ngươi chết chắc rồi".

"Nếu xông vào là chết chắc thì ngươi cản ta làm gì? Ta tự chết không phải bớt việc cho ngươi sao?"

Tần Ninh đứng trên sống lưng Cửu Anh nói với giọng hờ hững.

Cảnh Vân Hà cứng họng.

Giữa lúc đó, Tề Vạn Quân lên tiếng: "Tần Ninh, ngươi muốn nhà họ Linh thống nhất Cửu Châu ư? Không có chuyện đó đâu! Người trong đại lục Cửu Nguyên sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra".

"Ta khuyên ngươi thả bọn ta và bảo nhà họ Linh an phận lại đi, nếu không... nhà họ Linh sẽ bị diệt tộc đấy".

Diệt tộc.

Hai từ này làm Tần Ninh ngẩn ra, khí tức xơ xác tiêu điều bùng nổ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mặc dù hơn một trăm hạt sen này vẫn chưa chín muồi nhưng vẫn đem lại tác dụng rất lớn.Nhảy lên người Cửu Anh, Tần Ninh chỉ tay về phía trước nói: "Đến nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên thành".Cửu Anh hú lên rồi bay đi... Sau khi nó chở Tần Ninh bay xa, bóng dáng lão đạo sĩ lại hiện ra trên mặt đất.Nhìn về hướng Tần Ninh rời đi, lão đạo sĩ nhíu mày."Đại trận trong Huyết Trì là Thiên Chi Môn Huyết Trận cấp chín, kể cả trận sư Chí Tôn cấp chín cũng không phá giải nổi nói gì là chiếm đại trận này làm của riêng"."Vậy mà Tần Ninh chẳng những phá trận một cách nhanh chóng mà còn khống chế được nó, điều khiển nó giết người. Một Đại Thiên Tôn sơ kỳ hoàn toàn không thể làm được điều đó"."Rốt cuộc người này đến từ đâu...""Chẳng lẽ là... Thiên Cương Thần Môn của Thượng Nguyên Thiên?""Chỉ có thế lực cấp cao chuyên về trận pháp mới bồi dưỡng được một người xuất chúng như thế thôi".Lão đạo sĩ thì thầm rồi lắc đầu, nói: "Mà cũng vô lý"."Kể cả đại nhân cũng không đời nào dạy dỗ được một thiên kiêu trận pháp kiệt xuất như thế".Nói tới đại nhân.Ánh mắt lão đạo sĩ trở nên buồn bã."Cả đời lão đạo sĩ ta đây không còn mặt mũi nào để quay về nữa... Ôi...", tiếng thở dài xa xăm lan tỏa trong đất trời.Tần Ninh cưỡi Cửu Anh đi thẳng một đường tới Tĩnh Nguyên thành.Tĩnh Nguyên thành là thành trì lớn nhất Tĩnh Nguyên Châu đồng thời là trung tâm của nhà họ Cảnh."Tần Ninh, ngươi chán sống rồi đúng không!"Cảnh Vân Hà hét lớn: "Dám xông vào Tĩnh Nguyên thành, ngươi chết chắc rồi"."Nếu xông vào là chết chắc thì ngươi cản ta làm gì? Ta tự chết không phải bớt việc cho ngươi sao?"Tần Ninh đứng trên sống lưng Cửu Anh nói với giọng hờ hững.Cảnh Vân Hà cứng họng.Giữa lúc đó, Tề Vạn Quân lên tiếng: "Tần Ninh, ngươi muốn nhà họ Linh thống nhất Cửu Châu ư? Không có chuyện đó đâu! Người trong đại lục Cửu Nguyên sẽ không cho phép chuyện đó xảy ra"."Ta khuyên ngươi thả bọn ta và bảo nhà họ Linh an phận lại đi, nếu không... nhà họ Linh sẽ bị diệt tộc đấy".Diệt tộc.Hai từ này làm Tần Ninh ngẩn ra, khí tức xơ xác tiêu điều bùng nổ.

Chương 6192: "Cho ngươi hạt sen này!"