“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2996
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2996“Đồ khốn kiếp!”“Lần trước chúng tôi ra tay hơi nhẹ phải không?”“Lần này nhất định phải đánh cho các người nhớ tới cuối đời Người dân xung quanh căm phẫn mắng người kia. Một người đàn ông cao to đứng ra, lớn tiếng nói: “Tên kia, lập tức thả đao trên tay anh xuống, theo chúng tôi đến phòng cảnh sát, bằng không cũng đừng trách chúng tôi không nhẹ tay!”“Tông chủ nói, không thể tùy ý tàn sát, nhưng ngoài những người trong Học viện phái Nam Y này bất cứ ai dám gây trở ngại, tôi có thể chặt tay.Người kia bình tĩnh nói: “Các người tản ra, còn có đường sống, tiến lại gần chút nữa, đừng trách tôi độc ác!”“Vô liêm sỉ, mẹ nó mày chảnh chó cái gì!”Người đàn ông cao to kia không nhịn được, hét lớn một tiếng cất bước tiến lên, tới gần người kia.Nhưng anh ta vừa giơ tay lên.Xoel…Thanh đao chợt vung lên.Cánh tay của người đàn ông kia đã rơi ở trên mặt đất. “ẤtNgười đàn ông cao to đau đớn thét lên một tiếng.Nhưng cảnh tượng này hoàn toàn chọc giận mọi người xung quanh.“Bắt lấy anh tai”Quần chúng bị kích động, mạnh mẽ nhào qua.Nhưng người kia không hề nương tay, không ngừng vung thanh đao trong tay.Trong nháy mắt, máu tươi đã bản tung tóe khắp nơi.Mọi thứ lại bắt đầu trở nên giống như ngày hôm trước. Nhưng lần này tốc độ lan truyên không nhanh như trước. Bởi vì Huyết Phong lân này không hề dài đòng như trưởng lão.Mặc dù cũng bị bao vây, nhưng người kia ra tay cực kì nhanh, từng nhát đao đều vô cùng tàn độc.Chưa đến mười phút, người kia dừng lại.Thanh đao dài trên tay Huyết Phong đã bị nhuộm đỏ toàn là máu.Máu bản ra khắp mọi nơi, chảy thành đòng trên mặt đất. Những cánh tay cằng chân bị chặt đứt ha rơi đây trêm đất. Vô số người ngã xuống đất vừa lăn lộn vừa hét lên thảm thiết.Một số người trong số họ đã ngất đi vì quá đau và mất nhiêu máu, còn những người khác đau lòng, khóc nấc lên. Không ai nghĩ rằng người này lại tàn nhân đến vậy.Huyết Phong không giết người, nhưng cũng không hê nương tay! Cắt tay chặt chân! Không hề thương, tiếc! Trong suy nghĩ của Huyết Ma Tông chủ chỉ cần không tàn sát người dân thì mọi việc sẽ không có gì †o tát, chặt tay chân là cách để cảnh cáo thích hợp nhất.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2996“Đồ khốn kiếp!”“Lần trước chúng tôi ra tay hơi nhẹ phải không?”“Lần này nhất định phải đánh cho các người nhớ tới cuối đời Người dân xung quanh căm phẫn mắng người kia. Một người đàn ông cao to đứng ra, lớn tiếng nói: “Tên kia, lập tức thả đao trên tay anh xuống, theo chúng tôi đến phòng cảnh sát, bằng không cũng đừng trách chúng tôi không nhẹ tay!”“Tông chủ nói, không thể tùy ý tàn sát, nhưng ngoài những người trong Học viện phái Nam Y này bất cứ ai dám gây trở ngại, tôi có thể chặt tay.Người kia bình tĩnh nói: “Các người tản ra, còn có đường sống, tiến lại gần chút nữa, đừng trách tôi độc ác!”“Vô liêm sỉ, mẹ nó mày chảnh chó cái gì!”Người đàn ông cao to kia không nhịn được, hét lớn một tiếng cất bước tiến lên, tới gần người kia.Nhưng anh ta vừa giơ tay lên.Xoel…Thanh đao chợt vung lên.Cánh tay của người đàn ông kia đã rơi ở trên mặt đất. “ẤtNgười đàn ông cao to đau đớn thét lên một tiếng.Nhưng cảnh tượng này hoàn toàn chọc giận mọi người xung quanh.“Bắt lấy anh tai”Quần chúng bị kích động, mạnh mẽ nhào qua.Nhưng người kia không hề nương tay, không ngừng vung thanh đao trong tay.Trong nháy mắt, máu tươi đã bản tung tóe khắp nơi.Mọi thứ lại bắt đầu trở nên giống như ngày hôm trước. Nhưng lần này tốc độ lan truyên không nhanh như trước. Bởi vì Huyết Phong lân này không hề dài đòng như trưởng lão.Mặc dù cũng bị bao vây, nhưng người kia ra tay cực kì nhanh, từng nhát đao đều vô cùng tàn độc.Chưa đến mười phút, người kia dừng lại.Thanh đao dài trên tay Huyết Phong đã bị nhuộm đỏ toàn là máu.Máu bản ra khắp mọi nơi, chảy thành đòng trên mặt đất. Những cánh tay cằng chân bị chặt đứt ha rơi đây trêm đất. Vô số người ngã xuống đất vừa lăn lộn vừa hét lên thảm thiết.Một số người trong số họ đã ngất đi vì quá đau và mất nhiêu máu, còn những người khác đau lòng, khóc nấc lên. Không ai nghĩ rằng người này lại tàn nhân đến vậy.Huyết Phong không giết người, nhưng cũng không hê nương tay! Cắt tay chặt chân! Không hề thương, tiếc! Trong suy nghĩ của Huyết Ma Tông chủ chỉ cần không tàn sát người dân thì mọi việc sẽ không có gì †o tát, chặt tay chân là cách để cảnh cáo thích hợp nhất.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2996“Đồ khốn kiếp!”“Lần trước chúng tôi ra tay hơi nhẹ phải không?”“Lần này nhất định phải đánh cho các người nhớ tới cuối đời Người dân xung quanh căm phẫn mắng người kia. Một người đàn ông cao to đứng ra, lớn tiếng nói: “Tên kia, lập tức thả đao trên tay anh xuống, theo chúng tôi đến phòng cảnh sát, bằng không cũng đừng trách chúng tôi không nhẹ tay!”“Tông chủ nói, không thể tùy ý tàn sát, nhưng ngoài những người trong Học viện phái Nam Y này bất cứ ai dám gây trở ngại, tôi có thể chặt tay.Người kia bình tĩnh nói: “Các người tản ra, còn có đường sống, tiến lại gần chút nữa, đừng trách tôi độc ác!”“Vô liêm sỉ, mẹ nó mày chảnh chó cái gì!”Người đàn ông cao to kia không nhịn được, hét lớn một tiếng cất bước tiến lên, tới gần người kia.Nhưng anh ta vừa giơ tay lên.Xoel…Thanh đao chợt vung lên.Cánh tay của người đàn ông kia đã rơi ở trên mặt đất. “ẤtNgười đàn ông cao to đau đớn thét lên một tiếng.Nhưng cảnh tượng này hoàn toàn chọc giận mọi người xung quanh.“Bắt lấy anh tai”Quần chúng bị kích động, mạnh mẽ nhào qua.Nhưng người kia không hề nương tay, không ngừng vung thanh đao trong tay.Trong nháy mắt, máu tươi đã bản tung tóe khắp nơi.Mọi thứ lại bắt đầu trở nên giống như ngày hôm trước. Nhưng lần này tốc độ lan truyên không nhanh như trước. Bởi vì Huyết Phong lân này không hề dài đòng như trưởng lão.Mặc dù cũng bị bao vây, nhưng người kia ra tay cực kì nhanh, từng nhát đao đều vô cùng tàn độc.Chưa đến mười phút, người kia dừng lại.Thanh đao dài trên tay Huyết Phong đã bị nhuộm đỏ toàn là máu.Máu bản ra khắp mọi nơi, chảy thành đòng trên mặt đất. Những cánh tay cằng chân bị chặt đứt ha rơi đây trêm đất. Vô số người ngã xuống đất vừa lăn lộn vừa hét lên thảm thiết.Một số người trong số họ đã ngất đi vì quá đau và mất nhiêu máu, còn những người khác đau lòng, khóc nấc lên. Không ai nghĩ rằng người này lại tàn nhân đến vậy.Huyết Phong không giết người, nhưng cũng không hê nương tay! Cắt tay chặt chân! Không hề thương, tiếc! Trong suy nghĩ của Huyết Ma Tông chủ chỉ cần không tàn sát người dân thì mọi việc sẽ không có gì †o tát, chặt tay chân là cách để cảnh cáo thích hợp nhất.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên