“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2997
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2997Những người xung quanh thấy như vậy vội vàng muốn chạy qua.Hà Vĩ Hùng đau khổ gầm lên.“Đừng xông lại đây!”Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn Hà Vĩ Hùng.“Để cho tôi chết! Để cho tôi chết đi!Hà Vĩ Hùng gào khóc thảm thiết, quỳ rạp trên mặt đất, cả người ông run lên: “Đừng làm hại đến người dân vô tội nữa! Hà Vĩ Hùng tôi không đáng để mọi người phải làm vậy. Đừng đến đây nữa!”Ông ta không thể tiếp tục trơ mắt nhìn mọi người bị hành hạ tàn nhân như vậy.Ông ta không thể để cho người đân bị vô đuyên vô cớ làm hai thêm nữa.Ông ta vốn đi là một bác sĩ, cứu người và chữa bệnh là thiên chức của ông ta, nhưng tình cảnh hiện giờ khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng tội lỗi. Họ bị như vậy là do ông ta, tất cả đều tại ông ta nên mới mọi chuyện mới trở thành như hiện giờ, suy nghĩ này như đang chiếm cứ cả đầu óc ông ta! Vì vậy ông ta thà chết trên †ay người này cũng không muốn.làm hại thêm người nào nữa! “Bác sĩ Hài”Mọi người đều bật khóc.Nhưng họ cũng không dám xông lên nữa.Dù sao bọn họ cũng chỉ là những người dân bình thường, không phải những người hùng, cho nên đương nhiên bọn họ cũng sợ hãi những hành động tàn khốc như vậy.Cả học viện chìm vào tang thương.Có người liên tục gọi điện thoại cho cảnh sát, nhưng trong thời gian ngắn cảnh sát cũng không thể đến hiện trường ngay được.Hiện giờ không ai trong Học viện phái nam Y này có thể ngăn cản người này.Mọi người chỉ có thể mở to mắt nhìn người đàn ông kia đi về phía Hà Vĩ Hùng, trong lòng chỉ còn lại tuyệt vọng.“Ông rất thức thời”Huyết Phong lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên sát ý.“Dừng lại… làm ơn… dừng lại đi.. ”Hà Miên khóc đến khàn cả giọng, cô ấy yếu ớt kêu lên. Nhưng lời cầu xin của cô ấy không thể ngăn cản được Huyết Phong…Cuối cùng, Huyết Phong lại nâng đao lên!Lần này, không ai dám xông lên vây lấy Huyết Phong nữa, không còn ai dám ngăn cản anh ta nữa.Người kia vừa giãm lên những vũng máu đọng và tay chân bị đứt lìa trên đất, nâng đao lên muốn chặt đầu Hà Vĩ Hùng và những người khác trong Học viện phái Nam Y.VútIHuyết Phong không hề do dự, chuẩn bị chém thanh đao xuống.Nhưng ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này…Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Chương 2997
Những người xung quanh thấy như vậy vội vàng muốn chạy qua.
Hà Vĩ Hùng đau khổ gầm lên.
“Đừng xông lại đây!”
Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn Hà Vĩ Hùng.
“Để cho tôi chết! Để cho tôi chết đi!
Hà Vĩ Hùng gào khóc thảm thiết, quỳ rạp trên mặt đất, cả người ông run lên: “Đừng làm hại đến người dân vô tội nữa! Hà Vĩ Hùng tôi không đáng để mọi người phải làm vậy. Đừng đến đây nữa!”
Ông ta không thể tiếp tục trơ mắt nhìn mọi người bị hành hạ tàn nhân như vậy.
Ông ta không thể để cho người đân bị vô đuyên vô cớ làm hai thêm nữa.
Ông ta vốn đi là một bác sĩ, cứu người và chữa bệnh là thiên chức của ông ta, nhưng tình cảnh hiện giờ khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng tội lỗi. Họ bị như vậy là do ông ta, tất cả đều tại ông ta nên mới mọi chuyện mới trở thành như hiện giờ, suy nghĩ này như đang chiếm cứ cả đầu óc ông ta! Vì vậy ông ta thà chết trên †ay người này cũng không muốn.
làm hại thêm người nào nữa! “Bác sĩ Hài”
Mọi người đều bật khóc.
Nhưng họ cũng không dám xông lên nữa.
Dù sao bọn họ cũng chỉ là những người dân bình thường, không phải những người hùng, cho nên đương nhiên bọn họ cũng sợ hãi những hành động tàn khốc như vậy.
Cả học viện chìm vào tang thương.
Có người liên tục gọi điện thoại cho cảnh sát, nhưng trong thời gian ngắn cảnh sát cũng không thể đến hiện trường ngay được.
Hiện giờ không ai trong Học viện phái nam Y này có thể ngăn cản người này.
Mọi người chỉ có thể mở to mắt nhìn người đàn ông kia đi về phía Hà Vĩ Hùng, trong lòng chỉ còn lại tuyệt vọng.
“Ông rất thức thời”
Huyết Phong lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên sát ý.
“Dừng lại… làm ơn… dừng lại đi.. ”
Hà Miên khóc đến khàn cả giọng, cô ấy yếu ớt kêu lên. Nhưng lời cầu xin của cô ấy không thể ngăn cản được Huyết Phong…
Cuối cùng, Huyết Phong lại nâng đao lên!
Lần này, không ai dám xông lên vây lấy Huyết Phong nữa, không còn ai dám ngăn cản anh ta nữa.
Người kia vừa giãm lên những vũng máu đọng và tay chân bị đứt lìa trên đất, nâng đao lên muốn chặt đầu Hà Vĩ Hùng và những người khác trong Học viện phái Nam Y.
VútI
Huyết Phong không hề do dự, chuẩn bị chém thanh đao xuống.
Nhưng ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này…
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2997Những người xung quanh thấy như vậy vội vàng muốn chạy qua.Hà Vĩ Hùng đau khổ gầm lên.“Đừng xông lại đây!”Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn Hà Vĩ Hùng.“Để cho tôi chết! Để cho tôi chết đi!Hà Vĩ Hùng gào khóc thảm thiết, quỳ rạp trên mặt đất, cả người ông run lên: “Đừng làm hại đến người dân vô tội nữa! Hà Vĩ Hùng tôi không đáng để mọi người phải làm vậy. Đừng đến đây nữa!”Ông ta không thể tiếp tục trơ mắt nhìn mọi người bị hành hạ tàn nhân như vậy.Ông ta không thể để cho người đân bị vô đuyên vô cớ làm hai thêm nữa.Ông ta vốn đi là một bác sĩ, cứu người và chữa bệnh là thiên chức của ông ta, nhưng tình cảnh hiện giờ khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng tội lỗi. Họ bị như vậy là do ông ta, tất cả đều tại ông ta nên mới mọi chuyện mới trở thành như hiện giờ, suy nghĩ này như đang chiếm cứ cả đầu óc ông ta! Vì vậy ông ta thà chết trên †ay người này cũng không muốn.làm hại thêm người nào nữa! “Bác sĩ Hài”Mọi người đều bật khóc.Nhưng họ cũng không dám xông lên nữa.Dù sao bọn họ cũng chỉ là những người dân bình thường, không phải những người hùng, cho nên đương nhiên bọn họ cũng sợ hãi những hành động tàn khốc như vậy.Cả học viện chìm vào tang thương.Có người liên tục gọi điện thoại cho cảnh sát, nhưng trong thời gian ngắn cảnh sát cũng không thể đến hiện trường ngay được.Hiện giờ không ai trong Học viện phái nam Y này có thể ngăn cản người này.Mọi người chỉ có thể mở to mắt nhìn người đàn ông kia đi về phía Hà Vĩ Hùng, trong lòng chỉ còn lại tuyệt vọng.“Ông rất thức thời”Huyết Phong lạnh lùng nói, trong mắt hiện lên sát ý.“Dừng lại… làm ơn… dừng lại đi.. ”Hà Miên khóc đến khàn cả giọng, cô ấy yếu ớt kêu lên. Nhưng lời cầu xin của cô ấy không thể ngăn cản được Huyết Phong…Cuối cùng, Huyết Phong lại nâng đao lên!Lần này, không ai dám xông lên vây lấy Huyết Phong nữa, không còn ai dám ngăn cản anh ta nữa.Người kia vừa giãm lên những vũng máu đọng và tay chân bị đứt lìa trên đất, nâng đao lên muốn chặt đầu Hà Vĩ Hùng và những người khác trong Học viện phái Nam Y.VútIHuyết Phong không hề do dự, chuẩn bị chém thanh đao xuống.Nhưng ngay vào lúc ngàn cân treo sợi tóc này…Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên