“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3002
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chuong 3002Huyết Phong vừa muốn mở miệng, Lâm Dương đã đâm †oàn bộ một nắm kim châm cứu lên người anh ta. “Aaaaaal”Tiếng thét thê thảm của anh ta lại vang đến tận trời.Cả người Huyết Phong điên cuồng giấy giua, anh ta gào lên không ngừng, gào đến mức cổ họng anh ta như muốn rách ra.Lâm Dương lạnh lùng nhìn anh ta, đợi qua một lúc mới rút những kim châm cứu kia xuống.Cảm giác đau đớn hơi giảm đi một chút..“Có nói không?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.“Tôi nói, tôi nói!” Huyết Phong kiệt sức hô lên.Anh ta không kiên trì nổi nữa, anh ta không thể chịu đựng được nữa.Loại đau đớn như muốn xé rách tâm hồn này, anh ta không muốn trải qua cảm giác này thêm một lần nào nữa.Anh ta tình nguyện buông bỏ tất cả, dù cho có mất đi cái mạng này, anh ta cũng không muốn bị những kim châm cứu này đâm vào người nữa.“Đồng bọn của cậu đâu?” Lâm Dương trầm giọng nói. “Tôi… không có đồng bọn, tông chủ chỉ phái một mình tôi đến đây…” Huyết Phong suy yếu nói.“Chỉ có một mình cậu? Cậu nghĩ tôi ngu à!”Lâm Dương giận dữ nói, nắm chặt những kim châm cứu trong tay.“Bác sĩ Lâm, tôi không có lừa anh! Tôi thề!Tông chủ thật sự chỉ phái một mình tôi đến, Tông chủ căn bản không cần phải phái nhiều người đến, chỉ dựa vào một mình tôi cũng đủ để đối phó người của Học viện phái Nam Y, nếu như tôi không thể làm được, vậy khẳng định đã bị anh ngăn cản, nếu đã như vậy có phái thêm nhiều người đến nữa thì có ý nghĩa gì?” Huyết Phong vội vàng giải thích. Lâm Dương nghe xong, cảm thấy có lý.Đúng vậy, Huyết Phong không cần phải lừa gạt mình.“Vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”Trong lòng Lâm Dương cảm thấy khó hiểu.Đột nhiên anh nghĩ tới điều gì đó, cầm lấy di động của Huyết Phong, trầm giọng hỏi: “Trong Huyết Ma Tông, cậu có quan hệ tốt với ai nhất?”“Có… Huyết Khổng…”“Cậu ta có phải là người thân cận với Tông chủ của các cậu không?”“Không phải, Huyết Khổng quản lý hậu cần”“Như vậy có nghĩa, tên kia còn chưa biết cậu đã bị đánh bại?” Lâm Dương hỏi.“Trừ khi Tông chủ đột nhiên chạy đến khu hậu cần nói cho anh ấy biết chuyện này”“Được rồi, cậu lập tức gọi điện thoại cho cậu ta, hỏi xem, Huyết Ma Tông gần đây có hành động gì nhằm vào Dương Hoa không”Lâm Dương nói xong cầm lấy điện thoại vứt cho Huyết Phong.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chuong 3002Huyết Phong vừa muốn mở miệng, Lâm Dương đã đâm †oàn bộ một nắm kim châm cứu lên người anh ta. “Aaaaaal”Tiếng thét thê thảm của anh ta lại vang đến tận trời.Cả người Huyết Phong điên cuồng giấy giua, anh ta gào lên không ngừng, gào đến mức cổ họng anh ta như muốn rách ra.Lâm Dương lạnh lùng nhìn anh ta, đợi qua một lúc mới rút những kim châm cứu kia xuống.Cảm giác đau đớn hơi giảm đi một chút..“Có nói không?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.“Tôi nói, tôi nói!” Huyết Phong kiệt sức hô lên.Anh ta không kiên trì nổi nữa, anh ta không thể chịu đựng được nữa.Loại đau đớn như muốn xé rách tâm hồn này, anh ta không muốn trải qua cảm giác này thêm một lần nào nữa.Anh ta tình nguyện buông bỏ tất cả, dù cho có mất đi cái mạng này, anh ta cũng không muốn bị những kim châm cứu này đâm vào người nữa.“Đồng bọn của cậu đâu?” Lâm Dương trầm giọng nói. “Tôi… không có đồng bọn, tông chủ chỉ phái một mình tôi đến đây…” Huyết Phong suy yếu nói.“Chỉ có một mình cậu? Cậu nghĩ tôi ngu à!”Lâm Dương giận dữ nói, nắm chặt những kim châm cứu trong tay.“Bác sĩ Lâm, tôi không có lừa anh! Tôi thề!Tông chủ thật sự chỉ phái một mình tôi đến, Tông chủ căn bản không cần phải phái nhiều người đến, chỉ dựa vào một mình tôi cũng đủ để đối phó người của Học viện phái Nam Y, nếu như tôi không thể làm được, vậy khẳng định đã bị anh ngăn cản, nếu đã như vậy có phái thêm nhiều người đến nữa thì có ý nghĩa gì?” Huyết Phong vội vàng giải thích. Lâm Dương nghe xong, cảm thấy có lý.Đúng vậy, Huyết Phong không cần phải lừa gạt mình.“Vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”Trong lòng Lâm Dương cảm thấy khó hiểu.Đột nhiên anh nghĩ tới điều gì đó, cầm lấy di động của Huyết Phong, trầm giọng hỏi: “Trong Huyết Ma Tông, cậu có quan hệ tốt với ai nhất?”“Có… Huyết Khổng…”“Cậu ta có phải là người thân cận với Tông chủ của các cậu không?”“Không phải, Huyết Khổng quản lý hậu cần”“Như vậy có nghĩa, tên kia còn chưa biết cậu đã bị đánh bại?” Lâm Dương hỏi.“Trừ khi Tông chủ đột nhiên chạy đến khu hậu cần nói cho anh ấy biết chuyện này”“Được rồi, cậu lập tức gọi điện thoại cho cậu ta, hỏi xem, Huyết Ma Tông gần đây có hành động gì nhằm vào Dương Hoa không”Lâm Dương nói xong cầm lấy điện thoại vứt cho Huyết Phong.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chuong 3002Huyết Phong vừa muốn mở miệng, Lâm Dương đã đâm †oàn bộ một nắm kim châm cứu lên người anh ta. “Aaaaaal”Tiếng thét thê thảm của anh ta lại vang đến tận trời.Cả người Huyết Phong điên cuồng giấy giua, anh ta gào lên không ngừng, gào đến mức cổ họng anh ta như muốn rách ra.Lâm Dương lạnh lùng nhìn anh ta, đợi qua một lúc mới rút những kim châm cứu kia xuống.Cảm giác đau đớn hơi giảm đi một chút..“Có nói không?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.“Tôi nói, tôi nói!” Huyết Phong kiệt sức hô lên.Anh ta không kiên trì nổi nữa, anh ta không thể chịu đựng được nữa.Loại đau đớn như muốn xé rách tâm hồn này, anh ta không muốn trải qua cảm giác này thêm một lần nào nữa.Anh ta tình nguyện buông bỏ tất cả, dù cho có mất đi cái mạng này, anh ta cũng không muốn bị những kim châm cứu này đâm vào người nữa.“Đồng bọn của cậu đâu?” Lâm Dương trầm giọng nói. “Tôi… không có đồng bọn, tông chủ chỉ phái một mình tôi đến đây…” Huyết Phong suy yếu nói.“Chỉ có một mình cậu? Cậu nghĩ tôi ngu à!”Lâm Dương giận dữ nói, nắm chặt những kim châm cứu trong tay.“Bác sĩ Lâm, tôi không có lừa anh! Tôi thề!Tông chủ thật sự chỉ phái một mình tôi đến, Tông chủ căn bản không cần phải phái nhiều người đến, chỉ dựa vào một mình tôi cũng đủ để đối phó người của Học viện phái Nam Y, nếu như tôi không thể làm được, vậy khẳng định đã bị anh ngăn cản, nếu đã như vậy có phái thêm nhiều người đến nữa thì có ý nghĩa gì?” Huyết Phong vội vàng giải thích. Lâm Dương nghe xong, cảm thấy có lý.Đúng vậy, Huyết Phong không cần phải lừa gạt mình.“Vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”Trong lòng Lâm Dương cảm thấy khó hiểu.Đột nhiên anh nghĩ tới điều gì đó, cầm lấy di động của Huyết Phong, trầm giọng hỏi: “Trong Huyết Ma Tông, cậu có quan hệ tốt với ai nhất?”“Có… Huyết Khổng…”“Cậu ta có phải là người thân cận với Tông chủ của các cậu không?”“Không phải, Huyết Khổng quản lý hậu cần”“Như vậy có nghĩa, tên kia còn chưa biết cậu đã bị đánh bại?” Lâm Dương hỏi.“Trừ khi Tông chủ đột nhiên chạy đến khu hậu cần nói cho anh ấy biết chuyện này”“Được rồi, cậu lập tức gọi điện thoại cho cậu ta, hỏi xem, Huyết Ma Tông gần đây có hành động gì nhằm vào Dương Hoa không”Lâm Dương nói xong cầm lấy điện thoại vứt cho Huyết Phong.