“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 3003
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3003“Cậu hỏi chuyện này làm gì?”“Anh mau trả lời tôi đi…” Huyết Phong thúc giục nói.Huyết Khổng cảm thấy hơi hoang mang, nhưng vẫn thành thật trả lời.“Mấy tiếng trước, tổ Huyết Ảnh và Huyết Sát đã đến chỗ tôi nhận rất nhiều vũ khí, nghe nói bọn họ theo lệnh Tông chủ đi xử lý Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu, tôi nghĩ chắc chăn là do Tông chủ nổi giận rồi, nên muốn phái và đi tiêu diệt hai Tông môn này!” Huyết Khổng nói.Người ở đầu dây bên kia vừa nói xong, tim Lâm Dương đập chậm một nhịp, đầu óc của anh trống rỗng…Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sâu?Huyết Ma Tông lại muốn tiêu diệt hai nơi này?“Bọn họ xuất phát lúc nào?” Lâm Dương cũng bất chấp mọi thứ, theo bản năng rống lên với Huyết Khổng.Huyết Khổng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, kinh ngạc một lát rồi nói: “Hơn ba tiếng trước đã đi rồi…”Lâm Dương không hề do dự trực tiếp cúp điện thoại, câm mấy kim châm cứu, đâm xuống người Huyết Phong. “Không…. Không…”Huyết Phong còn tưởng rằng mấy cây kim châm cứu này sẽ lại làm cho mình sống không bằng chết, ngay lúc Lâm Dương vừa định đâm xuống, hai mắt anh ta tối sầm, sợ đến ngất đi.“Hồ Quý Bạch!”Lâm Dương quay đầu kêu to.Người được gọi ngẩn ra một lát rồi mới phản ứng lại, vội chạy đến trước mặt Lâm Dương.“Thầy..”“Nhốt người này lại, sau đó nhanh chóng chữa trị cho những người khác” Lâm Dương trâm giọng nói.“Vâng”Hồ Quý Bạch lập tức sắp xếp mọi người làm việc.Tuy rằng rất nhiều người bị chặt đứt tay chân, nhưng bởi vì vết đao của Huyết Phong cực kỳ sắc bén, nên nếu muốn nối lại cũng không quá khó khăn, hơn nữa hiện giờ y học đã †ân tiến hơn rất nhiều, hoàn toàn có thể nối tay chân như chưa hề bị đứt.Nhưng cũng có vài người bị thương rất nặng.Chẳng hạn như Mã Hải.“Chủ tịch Lâm!”Một tiếng kêu vừa vội vã vừa thảm thiết vang lên.Lâm Dương quay đầu lại thì thấy Triệu Khuê An đang chạy lại đây.“Có chuyện gì vậy?” Lâm Dương hỏi.Chỉ nghe thấy Triệu Khuê An vội vàng la lên: “Tổng giám đốc Long sắp không xong rồi, Chủ tịch Lâm, anh mau đi xem ông ấy đi!”Lâm Dương căng thẳng, lập tức xông về phía phòng giải phẫu.Giờ phút này Mã Hải đang được bác sĩ của Học viện phái Nam Y làm phẫu thuật, vài hộ sĩ và y tá đang ở bên cạnh truyền máu cho ông ta.Nhìn trạng thái của Mã Hải hiện tại, hiển nhiên cuộc giải phẫu đã kéo dài mười phút rồi.
Chương 3003
“Cậu hỏi chuyện này làm gì?”
“Anh mau trả lời tôi đi…” Huyết Phong thúc giục nói.
Huyết Khổng cảm thấy hơi hoang mang, nhưng vẫn thành thật trả lời.
“Mấy tiếng trước, tổ Huyết Ảnh và Huyết Sát đã đến chỗ tôi nhận rất nhiều vũ khí, nghe nói bọn họ theo lệnh Tông chủ đi xử lý Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu, tôi nghĩ chắc chăn là do Tông chủ nổi giận rồi, nên muốn phái và đi tiêu diệt hai Tông môn này!” Huyết Khổng nói.
Người ở đầu dây bên kia vừa nói xong, tim Lâm Dương đập chậm một nhịp, đầu óc của anh trống rỗng…
Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sâu?
Huyết Ma Tông lại muốn tiêu diệt hai nơi này?
“Bọn họ xuất phát lúc nào?” Lâm Dương cũng bất chấp mọi thứ, theo bản năng rống lên với Huyết Khổng.
Huyết Khổng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, kinh ngạc một lát rồi nói: “Hơn ba tiếng trước đã đi rồi…”
Lâm Dương không hề do dự trực tiếp cúp điện thoại, câm mấy kim châm cứu, đâm xuống người Huyết Phong. “Không…. Không…”
Huyết Phong còn tưởng rằng mấy cây kim châm cứu này sẽ lại làm cho mình sống không bằng chết, ngay lúc Lâm Dương vừa định đâm xuống, hai mắt anh ta tối sầm, sợ đến ngất đi.
“Hồ Quý Bạch!”
Lâm Dương quay đầu kêu to.
Người được gọi ngẩn ra một lát rồi mới phản ứng lại, vội chạy đến trước mặt Lâm Dương.
“Thầy..”
“Nhốt người này lại, sau đó nhanh chóng chữa trị cho những người khác” Lâm Dương trâm giọng nói.
“Vâng”
Hồ Quý Bạch lập tức sắp xếp mọi người làm việc.
Tuy rằng rất nhiều người bị chặt đứt tay chân, nhưng bởi vì vết đao của Huyết Phong cực kỳ sắc bén, nên nếu muốn nối lại cũng không quá khó khăn, hơn nữa hiện giờ y học đã †ân tiến hơn rất nhiều, hoàn toàn có thể nối tay chân như chưa hề bị đứt.
Nhưng cũng có vài người bị thương rất nặng.
Chẳng hạn như Mã Hải.
“Chủ tịch Lâm!”
Một tiếng kêu vừa vội vã vừa thảm thiết vang lên.
Lâm Dương quay đầu lại thì thấy Triệu Khuê An đang chạy lại đây.
“Có chuyện gì vậy?” Lâm Dương hỏi.
Chỉ nghe thấy Triệu Khuê An vội vàng la lên: “Tổng giám đốc Long sắp không xong rồi, Chủ tịch Lâm, anh mau đi xem ông ấy đi!”
Lâm Dương căng thẳng, lập tức xông về phía phòng giải phẫu.
Giờ phút này Mã Hải đang được bác sĩ của Học viện phái Nam Y làm phẫu thuật, vài hộ sĩ và y tá đang ở bên cạnh truyền máu cho ông ta.
Nhìn trạng thái của Mã Hải hiện tại, hiển nhiên cuộc giải phẫu đã kéo dài mười phút rồi.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 3003“Cậu hỏi chuyện này làm gì?”“Anh mau trả lời tôi đi…” Huyết Phong thúc giục nói.Huyết Khổng cảm thấy hơi hoang mang, nhưng vẫn thành thật trả lời.“Mấy tiếng trước, tổ Huyết Ảnh và Huyết Sát đã đến chỗ tôi nhận rất nhiều vũ khí, nghe nói bọn họ theo lệnh Tông chủ đi xử lý Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sầu, tôi nghĩ chắc chăn là do Tông chủ nổi giận rồi, nên muốn phái và đi tiêu diệt hai Tông môn này!” Huyết Khổng nói.Người ở đầu dây bên kia vừa nói xong, tim Lâm Dương đập chậm một nhịp, đầu óc của anh trống rỗng…Kỳ Lân Môn và đảo Tiêu Sâu?Huyết Ma Tông lại muốn tiêu diệt hai nơi này?“Bọn họ xuất phát lúc nào?” Lâm Dương cũng bất chấp mọi thứ, theo bản năng rống lên với Huyết Khổng.Huyết Khổng vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, kinh ngạc một lát rồi nói: “Hơn ba tiếng trước đã đi rồi…”Lâm Dương không hề do dự trực tiếp cúp điện thoại, câm mấy kim châm cứu, đâm xuống người Huyết Phong. “Không…. Không…”Huyết Phong còn tưởng rằng mấy cây kim châm cứu này sẽ lại làm cho mình sống không bằng chết, ngay lúc Lâm Dương vừa định đâm xuống, hai mắt anh ta tối sầm, sợ đến ngất đi.“Hồ Quý Bạch!”Lâm Dương quay đầu kêu to.Người được gọi ngẩn ra một lát rồi mới phản ứng lại, vội chạy đến trước mặt Lâm Dương.“Thầy..”“Nhốt người này lại, sau đó nhanh chóng chữa trị cho những người khác” Lâm Dương trâm giọng nói.“Vâng”Hồ Quý Bạch lập tức sắp xếp mọi người làm việc.Tuy rằng rất nhiều người bị chặt đứt tay chân, nhưng bởi vì vết đao của Huyết Phong cực kỳ sắc bén, nên nếu muốn nối lại cũng không quá khó khăn, hơn nữa hiện giờ y học đã †ân tiến hơn rất nhiều, hoàn toàn có thể nối tay chân như chưa hề bị đứt.Nhưng cũng có vài người bị thương rất nặng.Chẳng hạn như Mã Hải.“Chủ tịch Lâm!”Một tiếng kêu vừa vội vã vừa thảm thiết vang lên.Lâm Dương quay đầu lại thì thấy Triệu Khuê An đang chạy lại đây.“Có chuyện gì vậy?” Lâm Dương hỏi.Chỉ nghe thấy Triệu Khuê An vội vàng la lên: “Tổng giám đốc Long sắp không xong rồi, Chủ tịch Lâm, anh mau đi xem ông ấy đi!”Lâm Dương căng thẳng, lập tức xông về phía phòng giải phẫu.Giờ phút này Mã Hải đang được bác sĩ của Học viện phái Nam Y làm phẫu thuật, vài hộ sĩ và y tá đang ở bên cạnh truyền máu cho ông ta.Nhìn trạng thái của Mã Hải hiện tại, hiển nhiên cuộc giải phẫu đã kéo dài mười phút rồi.