“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6237: Đây đại diện cho cái gì?  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lăng Dận Nhiên nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện một vị thánh tử vậy mà đích thân đến đây.Người nọ đến Cửu Châu làm gì?Rèn luyện ư?Không phải chứ!Cửu Châu có thể là nơi có lực hấp dẫn nhất định, đáng giá cho đệ tử của các thế lực nhỏ trong đại lục Cửu Nguyên đến rèn luyện.Thế nhưng, đối với quái vật khổng lồ như thánh địa Thanh Dương lại không có sức hấp dẫn gì.Dù sao, đại lục Cửu Nguyên bao la rộng lớn, có không ít di tích cổ và một vài khu vực nguy hiểm.Ngần ấy đã đủ cho đệ tử của các thế lực lớn rèn luyện rồi.Hiện tại, Lăng Dận Nhiên không dám lên tiếng.Ông ta làm gì có tư cách đi hỏi chứ.Đúng lúc ấy, đám người bên Tần Ninh cũng hơi bất ngờ, ngay sau đó, trong lòng bọn họ nhấc lên cuồn cuộn sóng dữ."Sao thánh tử của thánh địa Thanh Dương lại chạy đến Cửu Châu thế...", Linh Thiên Thương nhỏ giọng nói: "Thân phận của thánh tử cao quý như vậy, không ở đại lục Cửu Nguyên mà chạy đến đây làm gì?"Linh Thiên Minh thầm hỏi: "Đại ca, lẽ nào là nhà họ Lăng kêu gọi giúp đỡ hả?""Đệ thấy thái độ của Lăng Dận Nhiên kia có đúng là vậy không?"Linh Thiên Minh thở phào nhẹ nhõm.Quả thật không giống là vậy.Vậy thì tại sao chứ?Đó là thánh tử của thánh địa Thanh Dương đó!Người ta rõ ràng không cùng một thế giới với đám người bọn họ!Lúc này, Tần Ninh cũng nhìn về phía trước.Hoành tráng như vậy rất hợp với phong cách của thánh địa Thanh Dương.Năm xưa, khi hắn còn ở Cửu Nguyên Vực, thánh địa Thanh Dương, Thánh Đạo tông và động thiên Huyền Nguyệt cũng là những quái vật lớn rồi.Trái lại, Cửu Nguyên đan tông do Trần Nhất Mặc một tay thành lập chẳng tính là cái gì cả.Và cả Đà La cung cũng không lợi hại là bao.Hiện tại, hai tông môn ấy giờ đã trở thành bá chủ một vùng của đại lục Cửu Nguyên rồi.Lúc này, đoàn người của thánh địa Thanh Dương dừng lại, mỗi người ở đây đều vô cùng cẩn thận, phòng có ai đó mạo phạm thánh tử.Lầu các sừng sững trên lưng Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân chầm chậm mở cửa ra.Vài bóng người thong thả bước ra.Không ngoại lệ, mỗi một vị nam thanh nữ tú đều khôi ngô tuấn tú, da vừa trắng lại vừa xinh, nhìn tựa không giống người phàm.

Lăng Dận Nhiên nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện một vị thánh tử vậy mà đích thân đến đây.

Người nọ đến Cửu Châu làm gì?

Rèn luyện ư?

Không phải chứ!

Cửu Châu có thể là nơi có lực hấp dẫn nhất định, đáng giá cho đệ tử của các thế lực nhỏ trong đại lục Cửu Nguyên đến rèn luyện.

Thế nhưng, đối với quái vật khổng lồ như thánh địa Thanh Dương lại không có sức hấp dẫn gì.

Dù sao, đại lục Cửu Nguyên bao la rộng lớn, có không ít di tích cổ và một vài khu vực nguy hiểm.

Ngần ấy đã đủ cho đệ tử của các thế lực lớn rèn luyện rồi.

Hiện tại, Lăng Dận Nhiên không dám lên tiếng.

Ông ta làm gì có tư cách đi hỏi chứ.

Đúng lúc ấy, đám người bên Tần Ninh cũng hơi bất ngờ, ngay sau đó, trong lòng bọn họ nhấc lên cuồn cuộn sóng dữ.

"Sao thánh tử của thánh địa Thanh Dương lại chạy đến Cửu Châu thế...", Linh Thiên Thương nhỏ giọng nói: "Thân phận của thánh tử cao quý như vậy, không ở đại lục Cửu Nguyên mà chạy đến đây làm gì?"

Linh Thiên Minh thầm hỏi: "Đại ca, lẽ nào là nhà họ Lăng kêu gọi giúp đỡ hả?"

"Đệ thấy thái độ của Lăng Dận Nhiên kia có đúng là vậy không?"

Linh Thiên Minh thở phào nhẹ nhõm.

Quả thật không giống là vậy.

Vậy thì tại sao chứ?

Đó là thánh tử của thánh địa Thanh Dương đó!

Người ta rõ ràng không cùng một thế giới với đám người bọn họ!

Lúc này, Tần Ninh cũng nhìn về phía trước.

Hoành tráng như vậy rất hợp với phong cách của thánh địa Thanh Dương.

Năm xưa, khi hắn còn ở Cửu Nguyên Vực, thánh địa Thanh Dương, Thánh Đạo tông và động thiên Huyền Nguyệt cũng là những quái vật lớn rồi.

Trái lại, Cửu Nguyên đan tông do Trần Nhất Mặc một tay thành lập chẳng tính là cái gì cả.

Và cả Đà La cung cũng không lợi hại là bao.

Hiện tại, hai tông môn ấy giờ đã trở thành bá chủ một vùng của đại lục Cửu Nguyên rồi.

Lúc này, đoàn người của thánh địa Thanh Dương dừng lại, mỗi người ở đây đều vô cùng cẩn thận, phòng có ai đó mạo phạm thánh tử.

Lầu các sừng sững trên lưng Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân chầm chậm mở cửa ra.

Vài bóng người thong thả bước ra.

Không ngoại lệ, mỗi một vị nam thanh nữ tú đều khôi ngô tuấn tú, da vừa trắng lại vừa xinh, nhìn tựa không giống người phàm.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lăng Dận Nhiên nằm mơ cũng không nghĩ tới chuyện một vị thánh tử vậy mà đích thân đến đây.Người nọ đến Cửu Châu làm gì?Rèn luyện ư?Không phải chứ!Cửu Châu có thể là nơi có lực hấp dẫn nhất định, đáng giá cho đệ tử của các thế lực nhỏ trong đại lục Cửu Nguyên đến rèn luyện.Thế nhưng, đối với quái vật khổng lồ như thánh địa Thanh Dương lại không có sức hấp dẫn gì.Dù sao, đại lục Cửu Nguyên bao la rộng lớn, có không ít di tích cổ và một vài khu vực nguy hiểm.Ngần ấy đã đủ cho đệ tử của các thế lực lớn rèn luyện rồi.Hiện tại, Lăng Dận Nhiên không dám lên tiếng.Ông ta làm gì có tư cách đi hỏi chứ.Đúng lúc ấy, đám người bên Tần Ninh cũng hơi bất ngờ, ngay sau đó, trong lòng bọn họ nhấc lên cuồn cuộn sóng dữ."Sao thánh tử của thánh địa Thanh Dương lại chạy đến Cửu Châu thế...", Linh Thiên Thương nhỏ giọng nói: "Thân phận của thánh tử cao quý như vậy, không ở đại lục Cửu Nguyên mà chạy đến đây làm gì?"Linh Thiên Minh thầm hỏi: "Đại ca, lẽ nào là nhà họ Lăng kêu gọi giúp đỡ hả?""Đệ thấy thái độ của Lăng Dận Nhiên kia có đúng là vậy không?"Linh Thiên Minh thở phào nhẹ nhõm.Quả thật không giống là vậy.Vậy thì tại sao chứ?Đó là thánh tử của thánh địa Thanh Dương đó!Người ta rõ ràng không cùng một thế giới với đám người bọn họ!Lúc này, Tần Ninh cũng nhìn về phía trước.Hoành tráng như vậy rất hợp với phong cách của thánh địa Thanh Dương.Năm xưa, khi hắn còn ở Cửu Nguyên Vực, thánh địa Thanh Dương, Thánh Đạo tông và động thiên Huyền Nguyệt cũng là những quái vật lớn rồi.Trái lại, Cửu Nguyên đan tông do Trần Nhất Mặc một tay thành lập chẳng tính là cái gì cả.Và cả Đà La cung cũng không lợi hại là bao.Hiện tại, hai tông môn ấy giờ đã trở thành bá chủ một vùng của đại lục Cửu Nguyên rồi.Lúc này, đoàn người của thánh địa Thanh Dương dừng lại, mỗi người ở đây đều vô cùng cẩn thận, phòng có ai đó mạo phạm thánh tử.Lầu các sừng sững trên lưng Hỏa Vân Ngọc Kỳ Lân chầm chậm mở cửa ra.Vài bóng người thong thả bước ra.Không ngoại lệ, mỗi một vị nam thanh nữ tú đều khôi ngô tuấn tú, da vừa trắng lại vừa xinh, nhìn tựa không giống người phàm.

Chương 6237: Đây đại diện cho cái gì?