“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6272: "Vậy thì lấy mạng ngươi!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Liễu Văn Truyền không ngừng cào da thịt toàn thân mình, không ngừng kêu thảm.Thống khổ quét qua cơ thể, khiến hắn ta khó có thể chịu đựng."Muốn chết phải không?"Tần Ninh nhìn về phía Liễu Văn Truyền cất giọng."Không muốn, không muốn".Không ai hiểu rõ hơn so với Tần Ninh, sự cường đại của Cửu Nguyên Đan Điển.Là bí tịch.Cũng là thần binh.Một chữ Chiếu, nhật nguyệt trên không, có thể nói là gắn bó chặt chẽ cùng với pháp thân Cửu Nguyệt Hoàn Dương của Liễu Văn Truyền.Nhật nguyệt trên không.Nhật nguyệt thuần khiết chính là lực hút chân chính, đổ vào pháp thân của Liễu Văn Truyền, hắn ta không hấp thu? Pháp thân căn bản không thể chịu được lực hút lớn như vậy!Hắn ta không hấp thu, pháp thân cũng sẽ tự động hấp thu.Hấp thu, sẽ đưa vào trong pháp thân, âm dương điều hòa xảy ra vấn đề, muốn sống không được, muốn chết cũng không thể, cũng chỉ như vậy...Tần Ninh vẫy vẫy tay."Nhàn Ngư"."Sư tôn...""Có phải người này gây khó dễ cho ngươi ở khắp nơi trong thánh địa Thanh Dương hay không", Tần Ninh nói thẳng.Liễu Văn Truyền liền dùng ánh mắt cầu xin tha thứ nhìn Lý Nhàn Ngư."Cũng không có... chẳng qua là, hắn ta cho là mình nên được chọn làm thánh tử, kết quả con thành vị thánh tử thứ năm, có chút gây khó dễ với con, nhưng dù sao đệ tử là thánh tử, hắn ta cũng không dám phách lối".Liễu Văn Truyền nghe thấy lời này, cảm kích nhìn Lý Nhàn Ngư."Gây khó dễ? Vậy cũng đáng chết!"Tần Ninh liền nói ngay."Sư tôn".Lúc này Lý Nhàn Ngư lại nói: "Tâm địa Liễu Văn Truyền cũng không tính là độc ác, tha hắn ta một mạng đi".Tần Ninh nghe thấy lời này, nhìn Lý Nhàn Ngư một cái, ngay sau đó nhìn về phía Liễu Văn Truyền.Thời khắc này vẻ mặt Liễu Văn Truyền đầy hi vọng, mang đầy khát vọng sống."Vậy tha cho hắn ta một mạng".Tần Ninh trực tiếp nắm chặt bàn tay, chữ Chiếu từ từ nhỏ dần, cuối cùng, vỗ một cái tiến vào trong đầu Liễu Văn Truyền."Nhớ, mạng của ngươi, là đệ tử ta giữ lại, sau này ở thánh địa Thanh Dương, thấy học trò ta, nên thi lễ thì thi lễ, còn dám nói một đằng làm một nẻo, một chữ Chiếu của ta sẽ trực tiếp giết ngươi trong nháy mắt".

Liễu Văn Truyền không ngừng cào da thịt toàn thân mình, không ngừng kêu thảm.

Thống khổ quét qua cơ thể, khiến hắn ta khó có thể chịu đựng.

"Muốn chết phải không?"

Tần Ninh nhìn về phía Liễu Văn Truyền cất giọng.

"Không muốn, không muốn".

Không ai hiểu rõ hơn so với Tần Ninh, sự cường đại của Cửu Nguyên Đan Điển.

Là bí tịch.

Cũng là thần binh.

Một chữ Chiếu, nhật nguyệt trên không, có thể nói là gắn bó chặt chẽ cùng với pháp thân Cửu Nguyệt Hoàn Dương của Liễu Văn Truyền.

Nhật nguyệt trên không.

Nhật nguyệt thuần khiết chính là lực hút chân chính, đổ vào pháp thân của Liễu Văn Truyền, hắn ta không hấp thu? Pháp thân căn bản không thể chịu được lực hút lớn như vậy!

Hắn ta không hấp thu, pháp thân cũng sẽ tự động hấp thu.

Hấp thu, sẽ đưa vào trong pháp thân, âm dương điều hòa xảy ra vấn đề, muốn sống không được, muốn chết cũng không thể, cũng chỉ như vậy...

Tần Ninh vẫy vẫy tay.

"Nhàn Ngư".

"Sư tôn..."

"Có phải người này gây khó dễ cho ngươi ở khắp nơi trong thánh địa Thanh Dương hay không", Tần Ninh nói thẳng.

Liễu Văn Truyền liền dùng ánh mắt cầu xin tha thứ nhìn Lý Nhàn Ngư.

"Cũng không có... chẳng qua là, hắn ta cho là mình nên được chọn làm thánh tử, kết quả con thành vị thánh tử thứ năm, có chút gây khó dễ với con, nhưng dù sao đệ tử là thánh tử, hắn ta cũng không dám phách lối".

Liễu Văn Truyền nghe thấy lời này, cảm kích nhìn Lý Nhàn Ngư.

"Gây khó dễ? Vậy cũng đáng chết!"

Tần Ninh liền nói ngay.

"Sư tôn".

Lúc này Lý Nhàn Ngư lại nói: "Tâm địa Liễu Văn Truyền cũng không tính là độc ác, tha hắn ta một mạng đi".

Tần Ninh nghe thấy lời này, nhìn Lý Nhàn Ngư một cái, ngay sau đó nhìn về phía Liễu Văn Truyền.

Thời khắc này vẻ mặt Liễu Văn Truyền đầy hi vọng, mang đầy khát vọng sống.

"Vậy tha cho hắn ta một mạng".

Tần Ninh trực tiếp nắm chặt bàn tay, chữ Chiếu từ từ nhỏ dần, cuối cùng, vỗ một cái tiến vào trong đầu Liễu Văn Truyền.

"Nhớ, mạng của ngươi, là đệ tử ta giữ lại, sau này ở thánh địa Thanh Dương, thấy học trò ta, nên thi lễ thì thi lễ, còn dám nói một đằng làm một nẻo, một chữ Chiếu của ta sẽ trực tiếp giết ngươi trong nháy mắt".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Liễu Văn Truyền không ngừng cào da thịt toàn thân mình, không ngừng kêu thảm.Thống khổ quét qua cơ thể, khiến hắn ta khó có thể chịu đựng."Muốn chết phải không?"Tần Ninh nhìn về phía Liễu Văn Truyền cất giọng."Không muốn, không muốn".Không ai hiểu rõ hơn so với Tần Ninh, sự cường đại của Cửu Nguyên Đan Điển.Là bí tịch.Cũng là thần binh.Một chữ Chiếu, nhật nguyệt trên không, có thể nói là gắn bó chặt chẽ cùng với pháp thân Cửu Nguyệt Hoàn Dương của Liễu Văn Truyền.Nhật nguyệt trên không.Nhật nguyệt thuần khiết chính là lực hút chân chính, đổ vào pháp thân của Liễu Văn Truyền, hắn ta không hấp thu? Pháp thân căn bản không thể chịu được lực hút lớn như vậy!Hắn ta không hấp thu, pháp thân cũng sẽ tự động hấp thu.Hấp thu, sẽ đưa vào trong pháp thân, âm dương điều hòa xảy ra vấn đề, muốn sống không được, muốn chết cũng không thể, cũng chỉ như vậy...Tần Ninh vẫy vẫy tay."Nhàn Ngư"."Sư tôn...""Có phải người này gây khó dễ cho ngươi ở khắp nơi trong thánh địa Thanh Dương hay không", Tần Ninh nói thẳng.Liễu Văn Truyền liền dùng ánh mắt cầu xin tha thứ nhìn Lý Nhàn Ngư."Cũng không có... chẳng qua là, hắn ta cho là mình nên được chọn làm thánh tử, kết quả con thành vị thánh tử thứ năm, có chút gây khó dễ với con, nhưng dù sao đệ tử là thánh tử, hắn ta cũng không dám phách lối".Liễu Văn Truyền nghe thấy lời này, cảm kích nhìn Lý Nhàn Ngư."Gây khó dễ? Vậy cũng đáng chết!"Tần Ninh liền nói ngay."Sư tôn".Lúc này Lý Nhàn Ngư lại nói: "Tâm địa Liễu Văn Truyền cũng không tính là độc ác, tha hắn ta một mạng đi".Tần Ninh nghe thấy lời này, nhìn Lý Nhàn Ngư một cái, ngay sau đó nhìn về phía Liễu Văn Truyền.Thời khắc này vẻ mặt Liễu Văn Truyền đầy hi vọng, mang đầy khát vọng sống."Vậy tha cho hắn ta một mạng".Tần Ninh trực tiếp nắm chặt bàn tay, chữ Chiếu từ từ nhỏ dần, cuối cùng, vỗ một cái tiến vào trong đầu Liễu Văn Truyền."Nhớ, mạng của ngươi, là đệ tử ta giữ lại, sau này ở thánh địa Thanh Dương, thấy học trò ta, nên thi lễ thì thi lễ, còn dám nói một đằng làm một nẻo, một chữ Chiếu của ta sẽ trực tiếp giết ngươi trong nháy mắt".

Chương 6272: "Vậy thì lấy mạng ngươi!"