“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6310: Hắn lấy được từ đâu!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này trong lòng hai người đang xảy ra chấn động nghiêng trời lệch đất.Mà hàng vạn con nguyên thú có những ký tự bám vào kia phần lớn là cấp bảy, cấp tám và cấp chín.Chỉ là.Đây là tinh huyết nguyên thú và linh hồn cổ thụ dẫn dắt ra, cũng không thật sự có được thực lực của nguyên thú cấp bảy, cấp tám và cấp chín.Nhưng cho dù như thế.Ít nhất chúng cũng có được thực lực cấp bậc Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn.Hàng vạn con!Chỉ mỗi cảnh tượng này đã đủ để dọa người rồi!Giờ phút này.Lý Khai Nguyên, Trương Hủ Khánh, Lăng Vân Nhiên đã hoàn toàn sững sờ.Tình huống gì đây?Có chuyện gì xảy ra vậy?Trận pháp?Không, đây không phải trận pháp, căn bản không có dấu vết trận văn dao động.Đó là cái gì?Đây rốt cuộc là cái gì?Cửu Nguyên Đan Điển chính là thứ nghe nói đến đã kinh hãi ở trong Trung Tam Thiên, có rất nhiều người biết, thế nhưng lại rất ít người từng nhìn thấy, ít đến đáng thương.Những người này làm sao biết được?Tần Ninh nhìn về phía đội ngũ ba phe, giọng nói bình tĩnh, bàn tay vung lên: "Giết".Một bộ áo trắng.Một chiếc áo khoác xanh.Thanh niên này giống như trấn hải thần châm, giờ phủ này tất cả võ giả của nhà họ Linh đều cảm giác được dường như chỉ cần có Tần Ninh, cho dù trời sập xuống cũng không phải tai nạn gì.Một trận chém giết trong nháy mắt đã bắt đầu.Nói đúng ra là đồ sát.Be phe có hơn hai ngàn vị võ giả Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn, vào lúc này đều bị hàng vạn nguyên thú vây giết.Trong trong ngoài ngoài, bao vây ba tầng.Lần này Tần Ninh không chỉ muốn tiêu diệt ba phe này mà còn muốn dọa sợ đám người lúc trước quy thuận nhà họ Lăng, dọa sợ những người khác có mưu tính nhưng chưa dám ra tay.
Lúc này trong lòng hai người đang xảy ra chấn động nghiêng trời lệch đất.
Mà hàng vạn con nguyên thú có những ký tự bám vào kia phần lớn là cấp bảy, cấp tám và cấp chín.
Chỉ là.
Đây là tinh huyết nguyên thú và linh hồn cổ thụ dẫn dắt ra, cũng không thật sự có được thực lực của nguyên thú cấp bảy, cấp tám và cấp chín.
Nhưng cho dù như thế.
Ít nhất chúng cũng có được thực lực cấp bậc Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn.
Hàng vạn con!
Chỉ mỗi cảnh tượng này đã đủ để dọa người rồi!
Giờ phút này.
Lý Khai Nguyên, Trương Hủ Khánh, Lăng Vân Nhiên đã hoàn toàn sững sờ.
Tình huống gì đây?
Có chuyện gì xảy ra vậy?
Trận pháp?
Không, đây không phải trận pháp, căn bản không có dấu vết trận văn dao động.
Đó là cái gì?
Đây rốt cuộc là cái gì?
Cửu Nguyên Đan Điển chính là thứ nghe nói đến đã kinh hãi ở trong Trung Tam Thiên, có rất nhiều người biết, thế nhưng lại rất ít người từng nhìn thấy, ít đến đáng thương.
Những người này làm sao biết được?
Tần Ninh nhìn về phía đội ngũ ba phe, giọng nói bình tĩnh, bàn tay vung lên: "Giết".
Một bộ áo trắng.
Một chiếc áo khoác xanh.
Thanh niên này giống như trấn hải thần châm, giờ phủ này tất cả võ giả của nhà họ Linh đều cảm giác được dường như chỉ cần có Tần Ninh, cho dù trời sập xuống cũng không phải tai nạn gì.
Một trận chém giết trong nháy mắt đã bắt đầu.
Nói đúng ra là đồ sát.
Be phe có hơn hai ngàn vị võ giả Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn, vào lúc này đều bị hàng vạn nguyên thú vây giết.
Trong trong ngoài ngoài, bao vây ba tầng.
Lần này Tần Ninh không chỉ muốn tiêu diệt ba phe này mà còn muốn dọa sợ đám người lúc trước quy thuận nhà họ Lăng, dọa sợ những người khác có mưu tính nhưng chưa dám ra tay.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này trong lòng hai người đang xảy ra chấn động nghiêng trời lệch đất.Mà hàng vạn con nguyên thú có những ký tự bám vào kia phần lớn là cấp bảy, cấp tám và cấp chín.Chỉ là.Đây là tinh huyết nguyên thú và linh hồn cổ thụ dẫn dắt ra, cũng không thật sự có được thực lực của nguyên thú cấp bảy, cấp tám và cấp chín.Nhưng cho dù như thế.Ít nhất chúng cũng có được thực lực cấp bậc Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn.Hàng vạn con!Chỉ mỗi cảnh tượng này đã đủ để dọa người rồi!Giờ phút này.Lý Khai Nguyên, Trương Hủ Khánh, Lăng Vân Nhiên đã hoàn toàn sững sờ.Tình huống gì đây?Có chuyện gì xảy ra vậy?Trận pháp?Không, đây không phải trận pháp, căn bản không có dấu vết trận văn dao động.Đó là cái gì?Đây rốt cuộc là cái gì?Cửu Nguyên Đan Điển chính là thứ nghe nói đến đã kinh hãi ở trong Trung Tam Thiên, có rất nhiều người biết, thế nhưng lại rất ít người từng nhìn thấy, ít đến đáng thương.Những người này làm sao biết được?Tần Ninh nhìn về phía đội ngũ ba phe, giọng nói bình tĩnh, bàn tay vung lên: "Giết".Một bộ áo trắng.Một chiếc áo khoác xanh.Thanh niên này giống như trấn hải thần châm, giờ phủ này tất cả võ giả của nhà họ Linh đều cảm giác được dường như chỉ cần có Tần Ninh, cho dù trời sập xuống cũng không phải tai nạn gì.Một trận chém giết trong nháy mắt đã bắt đầu.Nói đúng ra là đồ sát.Be phe có hơn hai ngàn vị võ giả Tiểu Thần Tôn, Đại Thần Tôn, Tiểu Đế Tôn, vào lúc này đều bị hàng vạn nguyên thú vây giết.Trong trong ngoài ngoài, bao vây ba tầng.Lần này Tần Ninh không chỉ muốn tiêu diệt ba phe này mà còn muốn dọa sợ đám người lúc trước quy thuận nhà họ Lăng, dọa sợ những người khác có mưu tính nhưng chưa dám ra tay.