“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6338: "Ta có thể suy nghĩ cái gì?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người này nhìn đúng là trắng trẻo đẹp trai, cả người mang đến cho người ta cảm giác rất sạch sẽ.Nhưng mà...Còn chưa tới mức để hắn suy nghĩ nhiều đâu."Nếu nàng đã muốn đưa theo, vậy thì đưa theo".Tần Ninh quay lại nhìn về phía Lý Vân Tiêu, nói: "Ngươi tên Lý Vân Tiêu đúng không? Hai người chúng ta cũng chuẩn bị tiến vào Thánh Đạo tông tham gia kiểm tra, một mình ngươi ở chỗ này rất nguy hiểm, không bằng đi cùng với chúng ta, lúc đến Thánh Đạo tông, vết thương của ngươi cơ bản cũng đã khỏi".Lúc này sắc mặt Lý Vân Tiêu run lên, ngay sau đó vội vàng nói: "Cảm ơn hai vị"."Có thể tự đi không? Ta sẽ không cõng ngươi đâu!""Có thể".Ba người tiếp tục lên đường...Dọc theo đường đi, Thời Thanh Trúc vẫn vô cùng vui vẻ, thậm chí còn hái hoa dại ven đường làm một cái vòng hoa đội lên trên đầu mình.Một màn này rơi vào trong mắt Lý Vân Tiêu giống như một tiên nữ do trời đất sinh ra, lúc nàng đứng trên đồng cỏ này, dường như toàn bộ trời đất đều thành bối cảnh vậy, vô cùng động lòng người.Tần Ninh nhìn Lý Vân Tiêu một cái, tùy tiện nói: "Đây là vợ ta".Sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức ửng đỏ, xấu hổ nói: "Tại hạ đường đột, công tử và tiểu thư quả thật là trời sinh một đôi".Tần Ninh không phản ứng.Lại qua nửa tháng, vết thương của Lý Vân Tiêu đã khôi phục được gần hết, dọc theo con đường này, mỗi ngày Tần Ninh đều nấu cơm, Lý Vân Tiêu phụ trách săn thú, Thời Thanh Trúc thì phụ trách ăn ăn uống uống, cũng coi như đã quen thuộc với nhau hơn."Tay nghề của Tần công tử đúng là tốt".Bên miệng Lý Vân Tiêu đầy dầu mỡ, ca ngợi: "Còn giỏi hơn những đầu bếp đứng đầu thành Vân Bắc chúng ta".Nói tới thành Vân Bắc, nụ cười trên mặt Lý Vân Tiêu dần dần biến mất.Mấy đồng bạn của hắn ta đều đã chết hết, chỉ còn lại một mình hắn ta còn sống.Nửa tháng này Lý Vân Tiêu đúng là tận tâm tận lực đối xử với Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, coi như để báo đáp.Nhưng thỉnh thoảng ở một mình vẫn thấy rất buồn bã.Tần Ninh cười nói: "Luyện ra được thôi"."Đúng rồi, Lý Vân Tiêu, ngươi chuẩn bị bái nhập vào trong Thánh Đạo, có hiểu biết gì về Thánh Đạo tông không?" Nghe thây lời này, Lý Vân Tiêu nói: Ta chưa từng , Đứng đó, nhưng ta có một người bạn đã từng dự thi, mặc dù bị loại nhưng lần này vẫn muốn đến thử lần thứ hai."Thánh Đạo tông nhân đệ từ tạp dịch, đệ từ ngoại môn gồm hai ải, một năm sẽ có một lần thu nhận, đại khái là trong vòng nửa tháng, toàn bộ võ giả Cứu Nguyên vực đều sẽ tới thử.
Người này nhìn đúng là trắng trẻo đẹp trai, cả người mang đến cho người ta cảm giác rất sạch sẽ.
Nhưng mà...
Còn chưa tới mức để hắn suy nghĩ nhiều đâu.
"Nếu nàng đã muốn đưa theo, vậy thì đưa theo".
Tần Ninh quay lại nhìn về phía Lý Vân Tiêu, nói: "Ngươi tên Lý Vân Tiêu đúng không? Hai người chúng ta cũng chuẩn bị tiến vào Thánh Đạo tông tham gia kiểm tra, một mình ngươi ở chỗ này rất nguy hiểm, không bằng đi cùng với chúng ta, lúc đến Thánh Đạo tông, vết thương của ngươi cơ bản cũng đã khỏi".
Lúc này sắc mặt Lý Vân Tiêu run lên, ngay sau đó vội vàng nói: "Cảm ơn hai vị".
"Có thể tự đi không? Ta sẽ không cõng ngươi đâu!"
"Có thể".
Ba người tiếp tục lên đường...
Dọc theo đường đi, Thời Thanh Trúc vẫn vô cùng vui vẻ, thậm chí còn hái hoa dại ven đường làm một cái vòng hoa đội lên trên đầu mình.
Một màn này rơi vào trong mắt Lý Vân Tiêu giống như một tiên nữ do trời đất sinh ra, lúc nàng đứng trên đồng cỏ này, dường như toàn bộ trời đất đều thành bối cảnh vậy, vô cùng động lòng người.
Tần Ninh nhìn Lý Vân Tiêu một cái, tùy tiện nói: "Đây là vợ ta".
Sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức ửng đỏ, xấu hổ nói: "Tại hạ đường đột, công tử và tiểu thư quả thật là trời sinh một đôi".
Tần Ninh không phản ứng.
Lại qua nửa tháng, vết thương của Lý Vân Tiêu đã khôi phục được gần hết, dọc theo con đường này, mỗi ngày Tần Ninh đều nấu cơm, Lý Vân Tiêu phụ trách săn thú, Thời Thanh Trúc thì phụ trách ăn ăn uống uống, cũng coi như đã quen thuộc với nhau hơn.
"Tay nghề của Tần công tử đúng là tốt".
Bên miệng Lý Vân Tiêu đầy dầu mỡ, ca ngợi: "Còn giỏi hơn những đầu bếp đứng đầu thành Vân Bắc chúng ta".
Nói tới thành Vân Bắc, nụ cười trên mặt Lý Vân Tiêu dần dần biến mất.
Mấy đồng bạn của hắn ta đều đã chết hết, chỉ còn lại một mình hắn ta còn sống.
Nửa tháng này Lý Vân Tiêu đúng là tận tâm tận lực đối xử với Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, coi như để báo đáp.
Nhưng thỉnh thoảng ở một mình vẫn thấy rất buồn bã.
Tần Ninh cười nói: "Luyện ra được thôi".
"Đúng rồi, Lý Vân Tiêu, ngươi chuẩn bị bái nhập vào trong Thánh Đạo, có hiểu biết gì về Thánh Đạo tông không?" Nghe thây lời này, Lý Vân Tiêu nói: Ta chưa từng , Đứng đó, nhưng ta có một người bạn đã từng dự thi, mặc dù bị loại nhưng lần này vẫn muốn đến thử lần thứ hai.
"Thánh Đạo tông nhân đệ từ tạp dịch, đệ từ ngoại môn gồm hai ải, một năm sẽ có một lần thu nhận, đại khái là trong vòng nửa tháng, toàn bộ võ giả Cứu Nguyên vực đều sẽ tới thử.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người này nhìn đúng là trắng trẻo đẹp trai, cả người mang đến cho người ta cảm giác rất sạch sẽ.Nhưng mà...Còn chưa tới mức để hắn suy nghĩ nhiều đâu."Nếu nàng đã muốn đưa theo, vậy thì đưa theo".Tần Ninh quay lại nhìn về phía Lý Vân Tiêu, nói: "Ngươi tên Lý Vân Tiêu đúng không? Hai người chúng ta cũng chuẩn bị tiến vào Thánh Đạo tông tham gia kiểm tra, một mình ngươi ở chỗ này rất nguy hiểm, không bằng đi cùng với chúng ta, lúc đến Thánh Đạo tông, vết thương của ngươi cơ bản cũng đã khỏi".Lúc này sắc mặt Lý Vân Tiêu run lên, ngay sau đó vội vàng nói: "Cảm ơn hai vị"."Có thể tự đi không? Ta sẽ không cõng ngươi đâu!""Có thể".Ba người tiếp tục lên đường...Dọc theo đường đi, Thời Thanh Trúc vẫn vô cùng vui vẻ, thậm chí còn hái hoa dại ven đường làm một cái vòng hoa đội lên trên đầu mình.Một màn này rơi vào trong mắt Lý Vân Tiêu giống như một tiên nữ do trời đất sinh ra, lúc nàng đứng trên đồng cỏ này, dường như toàn bộ trời đất đều thành bối cảnh vậy, vô cùng động lòng người.Tần Ninh nhìn Lý Vân Tiêu một cái, tùy tiện nói: "Đây là vợ ta".Sắc mặt Lý Vân Tiêu lập tức ửng đỏ, xấu hổ nói: "Tại hạ đường đột, công tử và tiểu thư quả thật là trời sinh một đôi".Tần Ninh không phản ứng.Lại qua nửa tháng, vết thương của Lý Vân Tiêu đã khôi phục được gần hết, dọc theo con đường này, mỗi ngày Tần Ninh đều nấu cơm, Lý Vân Tiêu phụ trách săn thú, Thời Thanh Trúc thì phụ trách ăn ăn uống uống, cũng coi như đã quen thuộc với nhau hơn."Tay nghề của Tần công tử đúng là tốt".Bên miệng Lý Vân Tiêu đầy dầu mỡ, ca ngợi: "Còn giỏi hơn những đầu bếp đứng đầu thành Vân Bắc chúng ta".Nói tới thành Vân Bắc, nụ cười trên mặt Lý Vân Tiêu dần dần biến mất.Mấy đồng bạn của hắn ta đều đã chết hết, chỉ còn lại một mình hắn ta còn sống.Nửa tháng này Lý Vân Tiêu đúng là tận tâm tận lực đối xử với Tần Ninh và Thời Thanh Trúc, coi như để báo đáp.Nhưng thỉnh thoảng ở một mình vẫn thấy rất buồn bã.Tần Ninh cười nói: "Luyện ra được thôi"."Đúng rồi, Lý Vân Tiêu, ngươi chuẩn bị bái nhập vào trong Thánh Đạo, có hiểu biết gì về Thánh Đạo tông không?" Nghe thây lời này, Lý Vân Tiêu nói: Ta chưa từng , Đứng đó, nhưng ta có một người bạn đã từng dự thi, mặc dù bị loại nhưng lần này vẫn muốn đến thử lần thứ hai."Thánh Đạo tông nhân đệ từ tạp dịch, đệ từ ngoại môn gồm hai ải, một năm sẽ có một lần thu nhận, đại khái là trong vòng nửa tháng, toàn bộ võ giả Cứu Nguyên vực đều sẽ tới thử.