“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6357:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Âm thanh bùng nổ trầm thấp vang lên, mặt trống hoàn toàn không bị hao tổn gì.Bên cạnh, phía trên mặt kính lại xuất hiện một loạt chữ.“Tề Hủ An, Đại Thiên Tôn đỉnh phong, bảy mươi tám điểm!”Bảy mươi tám điểm!Xung quanh có không ít ánh mắt đều nhìn qua.Thực sự là rất giỏi.Bảy mươi tám điểm đã là rất cao rồi, những người kiểm tra đo lường lúc trước, người có thể vượt qua được bảy mươi điểm ít ỏi đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay.Tề Hủ An nhìn về phía Tần Ninh, Lý Vân Tiêu cười nhạo nói: “Thế nào?”Lúc này, Lý Vân Tiêu cũng không phản ứng, hắn ta được sáu mươi lăm điểm, thông qua là đã vui vẻ lắm rồi.Về phần Tề Hủ An… điểm cao bao nhiêu thì có liên quan gì đến hắn ta đâu.Mà Tần Ninh… trực tiếp không nhìn đến.Sắc mặt Tề Hủ An trầm xuống, hắn ta đi xuống khỏi đài đá, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tần Ninh như hổ rình mồi.“Thời Thanh Trúc!”Lúc này, đệ tử phụ trách ghi chép lại mở miệng đọc tiếp.Tề Hủ An cười nhạo nói: “Thổi được da trâu thì cũng đừng phá phách!”Thời Thanh Trúc cũng không phản ứng, bước lên đứng trên đài đá.Nhất thời, ánh mắt của không ít người xung quanh bị hấp dẫn.Cô gái đang thì tươi trẻ, mười bảy mười tám tuổi.Dáng người xinh đẹp, lồi lõm tinh tế.Khuôn mặt tựa như tiên nữ, khí chất tuyệt vời.Cô gái như vậy dù có vứt vào trong giữa biển hoa cũng là hạc giữa bầy gà, rất khó để không làm người khác chú ý.Đối với chuyện này, Thời Thanh Trúc cũng tập mãi thành quen.“Bắt đầu đi!”, đệ tử phụ trách ghi chép mở miệng nói.Thời Thanh Trúc suy tư một lát, sau đó nắm chặt bàn tay, khí thế khủng bố bùng nổ.Tiểu Thần Tôn trung kỳ!Một quyền nện xuống.Tùng…Tiếng động nặng nề lại vang lên.“Thời Thanh Trúc, Tiểu Thần Tôn trung kỳ, một trăm linh năm điểm!”Trong khoảnh khắc, bốn phía trở nên im lặng.Ngay sau đó, tiếng xôn xao vang lên.“Một trăm linh lăm? Thật hay giả vậy?”“Lực bộc phát vượt qua cực hạn của sức mạnh nắm giữ?”
Âm thanh bùng nổ trầm thấp vang lên, mặt trống hoàn toàn không bị hao tổn gì.
Bên cạnh, phía trên mặt kính lại xuất hiện một loạt chữ.
“Tề Hủ An, Đại Thiên Tôn đỉnh phong, bảy mươi tám điểm!”
Bảy mươi tám điểm!
Xung quanh có không ít ánh mắt đều nhìn qua.
Thực sự là rất giỏi.
Bảy mươi tám điểm đã là rất cao rồi, những người kiểm tra đo lường lúc trước, người có thể vượt qua được bảy mươi điểm ít ỏi đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay.
Tề Hủ An nhìn về phía Tần Ninh, Lý Vân Tiêu cười nhạo nói: “Thế nào?”
Lúc này, Lý Vân Tiêu cũng không phản ứng, hắn ta được sáu mươi lăm điểm, thông qua là đã vui vẻ lắm rồi.
Về phần Tề Hủ An… điểm cao bao nhiêu thì có liên quan gì đến hắn ta đâu.
Mà Tần Ninh… trực tiếp không nhìn đến.
Sắc mặt Tề Hủ An trầm xuống, hắn ta đi xuống khỏi đài đá, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tần Ninh như hổ rình mồi.
“Thời Thanh Trúc!”
Lúc này, đệ tử phụ trách ghi chép lại mở miệng đọc tiếp.
Tề Hủ An cười nhạo nói: “Thổi được da trâu thì cũng đừng phá phách!”
Thời Thanh Trúc cũng không phản ứng, bước lên đứng trên đài đá.
Nhất thời, ánh mắt của không ít người xung quanh bị hấp dẫn.
Cô gái đang thì tươi trẻ, mười bảy mười tám tuổi.
Dáng người xinh đẹp, lồi lõm tinh tế.
Khuôn mặt tựa như tiên nữ, khí chất tuyệt vời.
Cô gái như vậy dù có vứt vào trong giữa biển hoa cũng là hạc giữa bầy gà, rất khó để không làm người khác chú ý.
Đối với chuyện này, Thời Thanh Trúc cũng tập mãi thành quen.
“Bắt đầu đi!”, đệ tử phụ trách ghi chép mở miệng nói.
Thời Thanh Trúc suy tư một lát, sau đó nắm chặt bàn tay, khí thế khủng bố bùng nổ.
Tiểu Thần Tôn trung kỳ!
Một quyền nện xuống.
Tùng…
Tiếng động nặng nề lại vang lên.
“Thời Thanh Trúc, Tiểu Thần Tôn trung kỳ, một trăm linh năm điểm!”
Trong khoảnh khắc, bốn phía trở nên im lặng.
Ngay sau đó, tiếng xôn xao vang lên.
“Một trăm linh lăm? Thật hay giả vậy?”
“Lực bộc phát vượt qua cực hạn của sức mạnh nắm giữ?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Âm thanh bùng nổ trầm thấp vang lên, mặt trống hoàn toàn không bị hao tổn gì.Bên cạnh, phía trên mặt kính lại xuất hiện một loạt chữ.“Tề Hủ An, Đại Thiên Tôn đỉnh phong, bảy mươi tám điểm!”Bảy mươi tám điểm!Xung quanh có không ít ánh mắt đều nhìn qua.Thực sự là rất giỏi.Bảy mươi tám điểm đã là rất cao rồi, những người kiểm tra đo lường lúc trước, người có thể vượt qua được bảy mươi điểm ít ỏi đến mức có thể đếm trên đầu ngón tay.Tề Hủ An nhìn về phía Tần Ninh, Lý Vân Tiêu cười nhạo nói: “Thế nào?”Lúc này, Lý Vân Tiêu cũng không phản ứng, hắn ta được sáu mươi lăm điểm, thông qua là đã vui vẻ lắm rồi.Về phần Tề Hủ An… điểm cao bao nhiêu thì có liên quan gì đến hắn ta đâu.Mà Tần Ninh… trực tiếp không nhìn đến.Sắc mặt Tề Hủ An trầm xuống, hắn ta đi xuống khỏi đài đá, ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tần Ninh như hổ rình mồi.“Thời Thanh Trúc!”Lúc này, đệ tử phụ trách ghi chép lại mở miệng đọc tiếp.Tề Hủ An cười nhạo nói: “Thổi được da trâu thì cũng đừng phá phách!”Thời Thanh Trúc cũng không phản ứng, bước lên đứng trên đài đá.Nhất thời, ánh mắt của không ít người xung quanh bị hấp dẫn.Cô gái đang thì tươi trẻ, mười bảy mười tám tuổi.Dáng người xinh đẹp, lồi lõm tinh tế.Khuôn mặt tựa như tiên nữ, khí chất tuyệt vời.Cô gái như vậy dù có vứt vào trong giữa biển hoa cũng là hạc giữa bầy gà, rất khó để không làm người khác chú ý.Đối với chuyện này, Thời Thanh Trúc cũng tập mãi thành quen.“Bắt đầu đi!”, đệ tử phụ trách ghi chép mở miệng nói.Thời Thanh Trúc suy tư một lát, sau đó nắm chặt bàn tay, khí thế khủng bố bùng nổ.Tiểu Thần Tôn trung kỳ!Một quyền nện xuống.Tùng…Tiếng động nặng nề lại vang lên.“Thời Thanh Trúc, Tiểu Thần Tôn trung kỳ, một trăm linh năm điểm!”Trong khoảnh khắc, bốn phía trở nên im lặng.Ngay sau đó, tiếng xôn xao vang lên.“Một trăm linh lăm? Thật hay giả vậy?”“Lực bộc phát vượt qua cực hạn của sức mạnh nắm giữ?”