“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6366: Quả thực là không tồi!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Đám ngu xuẩn này, tưởng rằng Thiên Chuy Trì là nơi người nào cũng có thể vào sao”.Bộc Xước cười ha ha nói: “Ta nhớ rõ lần ấy ta tham gia khảo hạch, cuối cùng chỉ có một nửa số người đi qua được Bách Luyện Trì, mà có thể tiến vào Thiên Truy Trì thì không đến mười người!”“Tư Mã Tuyết Thiên, ta nhớ lúc ấy ngươi kiên trì được một nén hương phải không? Không hổ là đạo tử”.Tư Mã Tuyết Thiên nghe được những lời này thì nhìn về phía Bộc Xước, hừ một tiếng rồi nói: “Ngươi cũng kiên trì được một nén hương trong Thiên Chuy Trì, nói những lời này là đang chờ ta khen ngươi sao?”Mấy vị đạo tử, có ai mà không phải người tiến vào được Thiên Chuy Trì, kiên trì một nén hương?Có thể trở thành đạo tử, điều đó chứng minh bọn họ là những người ưu tú nhất được ngàn chọn vạn tuyển bên trong nhóm đệ tử Thánh Đạo tông.“Ta nhớ rõ năm đó, cái tên Hô Diên Bân kia kiên trì được hai nén hương”.Khi đề cập đến chuyện này, Kha Viêm Vũ vẫn cảm thấy kính nể như trước.Bọn họ đều đã vào trong đó, kiên trì được một nén hương đã cảm thấy cơ thể mình không thể thừa nhận được rồi, càng miễn bàn đến thời gian hai nén hương.Hô Diên Bân, người đứng đầu bảy đạo tử.Tên kia chính là quái vật.“Lần này, trong một nghìn hai trăm người này có thể có được bốn trăm người thông qua Bách Luyện Trì không, về phần sống sót trong Thiên Chuy Trì một tiếng đồng hồ, ta đoán chừng là không có”, Hoàn Khải Minh cười ha ha nói.“Điều này cũng không chắc”, Tư Mã Tuyết Thiên nhìn xuống phía dưới.Lúc này, Bộc Xước cũng cười nói: “Đúng vậy, ta thấy cái tên Tần Ninh kia rất có triển vọng”.“Quái vật ba trăm điểm, không có nghĩa là hắn có thể sống sót trong Bách Luyện Trì và Thiên Chuy Trì”, Hoàn Khải Minh lại nói.Lúc này, mấy vị đạo tử đều cẩn thận quan sát phía dưới, cõi lòng đầy chờ mong.Nếu như tất cả đều là những kẻ tầm thường thì quả thực là khiến cho người ta thất vọng.Có thiên tài, có yêu nghiệt, mấy người bọn họ mới không uổng công đến đây!Trước Bách Luyện Trì.Một ngàn hai trăm người xếp hàng thành từng đội ngũ, thi nhau nhìn về phía trước.Vừa nhìn qua, Bách Luyện Trì chỉ là một đầm nước thông thường.Rộng ba mươi trượng, dài... quanh co khúc khuỷu, chắc là tầm trăm trượng.Đi qua trăm trượng.Có cái gì khó?
“Đám ngu xuẩn này, tưởng rằng Thiên Chuy Trì là nơi người nào cũng có thể vào sao”.
Bộc Xước cười ha ha nói: “Ta nhớ rõ lần ấy ta tham gia khảo hạch, cuối cùng chỉ có một nửa số người đi qua được Bách Luyện Trì, mà có thể tiến vào Thiên Truy Trì thì không đến mười người!”
“Tư Mã Tuyết Thiên, ta nhớ lúc ấy ngươi kiên trì được một nén hương phải không? Không hổ là đạo tử”.
Tư Mã Tuyết Thiên nghe được những lời này thì nhìn về phía Bộc Xước, hừ một tiếng rồi nói: “Ngươi cũng kiên trì được một nén hương trong Thiên Chuy Trì, nói những lời này là đang chờ ta khen ngươi sao?”
Mấy vị đạo tử, có ai mà không phải người tiến vào được Thiên Chuy Trì, kiên trì một nén hương?
Có thể trở thành đạo tử, điều đó chứng minh bọn họ là những người ưu tú nhất được ngàn chọn vạn tuyển bên trong nhóm đệ tử Thánh Đạo tông.
“Ta nhớ rõ năm đó, cái tên Hô Diên Bân kia kiên trì được hai nén hương”.
Khi đề cập đến chuyện này, Kha Viêm Vũ vẫn cảm thấy kính nể như trước.
Bọn họ đều đã vào trong đó, kiên trì được một nén hương đã cảm thấy cơ thể mình không thể thừa nhận được rồi, càng miễn bàn đến thời gian hai nén hương.
Hô Diên Bân, người đứng đầu bảy đạo tử.
Tên kia chính là quái vật.
“Lần này, trong một nghìn hai trăm người này có thể có được bốn trăm người thông qua Bách Luyện Trì không, về phần sống sót trong Thiên Chuy Trì một tiếng đồng hồ, ta đoán chừng là không có”, Hoàn Khải Minh cười ha ha nói.
“Điều này cũng không chắc”, Tư Mã Tuyết Thiên nhìn xuống phía dưới.
Lúc này, Bộc Xước cũng cười nói: “Đúng vậy, ta thấy cái tên Tần Ninh kia rất có triển vọng”.
“Quái vật ba trăm điểm, không có nghĩa là hắn có thể sống sót trong Bách Luyện Trì và Thiên Chuy Trì”, Hoàn Khải Minh lại nói.
Lúc này, mấy vị đạo tử đều cẩn thận quan sát phía dưới, cõi lòng đầy chờ mong.
Nếu như tất cả đều là những kẻ tầm thường thì quả thực là khiến cho người ta thất vọng.
Có thiên tài, có yêu nghiệt, mấy người bọn họ mới không uổng công đến đây!
Trước Bách Luyện Trì.
Một ngàn hai trăm người xếp hàng thành từng đội ngũ, thi nhau nhìn về phía trước.
Vừa nhìn qua, Bách Luyện Trì chỉ là một đầm nước thông thường.
Rộng ba mươi trượng, dài... quanh co khúc khuỷu, chắc là tầm trăm trượng.
Đi qua trăm trượng.
Có cái gì khó?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Đám ngu xuẩn này, tưởng rằng Thiên Chuy Trì là nơi người nào cũng có thể vào sao”.Bộc Xước cười ha ha nói: “Ta nhớ rõ lần ấy ta tham gia khảo hạch, cuối cùng chỉ có một nửa số người đi qua được Bách Luyện Trì, mà có thể tiến vào Thiên Truy Trì thì không đến mười người!”“Tư Mã Tuyết Thiên, ta nhớ lúc ấy ngươi kiên trì được một nén hương phải không? Không hổ là đạo tử”.Tư Mã Tuyết Thiên nghe được những lời này thì nhìn về phía Bộc Xước, hừ một tiếng rồi nói: “Ngươi cũng kiên trì được một nén hương trong Thiên Chuy Trì, nói những lời này là đang chờ ta khen ngươi sao?”Mấy vị đạo tử, có ai mà không phải người tiến vào được Thiên Chuy Trì, kiên trì một nén hương?Có thể trở thành đạo tử, điều đó chứng minh bọn họ là những người ưu tú nhất được ngàn chọn vạn tuyển bên trong nhóm đệ tử Thánh Đạo tông.“Ta nhớ rõ năm đó, cái tên Hô Diên Bân kia kiên trì được hai nén hương”.Khi đề cập đến chuyện này, Kha Viêm Vũ vẫn cảm thấy kính nể như trước.Bọn họ đều đã vào trong đó, kiên trì được một nén hương đã cảm thấy cơ thể mình không thể thừa nhận được rồi, càng miễn bàn đến thời gian hai nén hương.Hô Diên Bân, người đứng đầu bảy đạo tử.Tên kia chính là quái vật.“Lần này, trong một nghìn hai trăm người này có thể có được bốn trăm người thông qua Bách Luyện Trì không, về phần sống sót trong Thiên Chuy Trì một tiếng đồng hồ, ta đoán chừng là không có”, Hoàn Khải Minh cười ha ha nói.“Điều này cũng không chắc”, Tư Mã Tuyết Thiên nhìn xuống phía dưới.Lúc này, Bộc Xước cũng cười nói: “Đúng vậy, ta thấy cái tên Tần Ninh kia rất có triển vọng”.“Quái vật ba trăm điểm, không có nghĩa là hắn có thể sống sót trong Bách Luyện Trì và Thiên Chuy Trì”, Hoàn Khải Minh lại nói.Lúc này, mấy vị đạo tử đều cẩn thận quan sát phía dưới, cõi lòng đầy chờ mong.Nếu như tất cả đều là những kẻ tầm thường thì quả thực là khiến cho người ta thất vọng.Có thiên tài, có yêu nghiệt, mấy người bọn họ mới không uổng công đến đây!Trước Bách Luyện Trì.Một ngàn hai trăm người xếp hàng thành từng đội ngũ, thi nhau nhìn về phía trước.Vừa nhìn qua, Bách Luyện Trì chỉ là một đầm nước thông thường.Rộng ba mươi trượng, dài... quanh co khúc khuỷu, chắc là tầm trăm trượng.Đi qua trăm trượng.Có cái gì khó?