“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6424: Bên ngoài thành biên giới phía Nam.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Ngu sư tỷ đúng là xinh đẹp, dáng người cao gầy, da trắng nõn nà, khí chất như ngự tỷ, là kiểu mà ta thích"."Trương Hạc, ngươi đừng có nằm mơ nữa đi".Mấy vị đệ tử canh gác đùa giỡn vài câu rồi lại tiếp tục tập trung làm việc.Lúc này, Ngu Linh Cơ dẫn theo mười mấy người đi vào bên trái sơn môn.Cô ấy lấy lệnh bài ra, tiện tay gọi một cái, một con phi cầm toàn thân trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện.Cơ thể phi cầm kia cao ba trượng, bộ lông toàn thân trắng chói lóa, hơn nữa còn vô cùng mềm mại bồng bềnh.Thế nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy giống như một con vẹt lông trắng khổng lồ.Nguyên thú cấp sáu - Bạch Nhung Anh Thú!Bên trong Thánh Đạo tông, đệ tử tinh anh, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn, đệ tử tạp dịch đều không có tư cách cưỡi nguyên thú.Cho dù làm việc trong tông môn, nguyên thú để cưỡi đều là tông môn chăn nuôi, bao gồm hạc, chim ưng vân vân, đều được thống nhất sắp xếp.Nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ.Các đạo tử.Các đệ tử đứng đầu.Cùng với đám ngự thú sư của Ngự Thú Đường chính là ngoại lệ.Ngu Linh Cơ là đệ tử đứng đầu của một phong, địa vị gần với bảy vị đạo tử, có thể nói cũng là quyền cao chức trọng.Lúc này Ngu Linh Cơ vung tay lên, Bạch Nhung Anh Thú dang rộng hai cánh, trải trên mặt đất.Ngu Linh Cơ nhẹ nhàng bước lên trên."Đi theo ta".Cô ấy vừa nói xong, hơn mười vị đệ tử đều lần lượt leo lên Bạch Nhung Anh Thú.Bạch Nhung Anh Thú vỗ cánh bay cao, tốc độ cũng không nhanh.Ngu Linh Cơ lập tức nói: "Đông tây nam bắc bên trong Thánh Đạo tông đều có phạm vi hơn trăm dặm, nếu như chỉ đi bộ thì quá chậm"."Nói tóm lại, Thánh Đạo tông được chia làm mấy khu vực lớn"."Đệ tử tạp dịch ở một khu vực, khu vực dành cho đệ tử ngoại môn, khu vực của đệ tử nội môn và khu vực của đệ tử tinh anh!""Về phần các trưởng lão, đạo tử thì lại khác".Ngu Linh Cơ nghiêm túc nói: "Có lẽ các ngươi cho rằng đi theo Tần Ninh, ở trên ngọn núi của Tần Ninh là không vừa ý"."Thế nhưng trên thực tế, các ngươi đang chiếm hời đấy".

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Ngu sư tỷ đúng là xinh đẹp, dáng người cao gầy, da trắng nõn nà, khí chất như ngự tỷ, là kiểu mà ta thích".

"Trương Hạc, ngươi đừng có nằm mơ nữa đi".

Mấy vị đệ tử canh gác đùa giỡn vài câu rồi lại tiếp tục tập trung làm việc.

Lúc này, Ngu Linh Cơ dẫn theo mười mấy người đi vào bên trái sơn môn.

Cô ấy lấy lệnh bài ra, tiện tay gọi một cái, một con phi cầm toàn thân trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện.

Cơ thể phi cầm kia cao ba trượng, bộ lông toàn thân trắng chói lóa, hơn nữa còn vô cùng mềm mại bồng bềnh.

Thế nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy giống như một con vẹt lông trắng khổng lồ.

Nguyên thú cấp sáu - Bạch Nhung Anh Thú!

Bên trong Thánh Đạo tông, đệ tử tinh anh, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn, đệ tử tạp dịch đều không có tư cách cưỡi nguyên thú.

Cho dù làm việc trong tông môn, nguyên thú để cưỡi đều là tông môn chăn nuôi, bao gồm hạc, chim ưng vân vân, đều được thống nhất sắp xếp.

Nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ.

Các đạo tử.

Các đệ tử đứng đầu.

Cùng với đám ngự thú sư của Ngự Thú Đường chính là ngoại lệ.

Ngu Linh Cơ là đệ tử đứng đầu của một phong, địa vị gần với bảy vị đạo tử, có thể nói cũng là quyền cao chức trọng.

Lúc này Ngu Linh Cơ vung tay lên, Bạch Nhung Anh Thú dang rộng hai cánh, trải trên mặt đất.

Ngu Linh Cơ nhẹ nhàng bước lên trên.

"Đi theo ta".

Cô ấy vừa nói xong, hơn mười vị đệ tử đều lần lượt leo lên Bạch Nhung Anh Thú.

Bạch Nhung Anh Thú vỗ cánh bay cao, tốc độ cũng không nhanh.

Ngu Linh Cơ lập tức nói: "Đông tây nam bắc bên trong Thánh Đạo tông đều có phạm vi hơn trăm dặm, nếu như chỉ đi bộ thì quá chậm".

"Nói tóm lại, Thánh Đạo tông được chia làm mấy khu vực lớn".

"Đệ tử tạp dịch ở một khu vực, khu vực dành cho đệ tử ngoại môn, khu vực của đệ tử nội môn và khu vực của đệ tử tinh anh!"

"Về phần các trưởng lão, đạo tử thì lại khác".

Ngu Linh Cơ nghiêm túc nói: "Có lẽ các ngươi cho rằng đi theo Tần Ninh, ở trên ngọn núi của Tần Ninh là không vừa ý".

"Thế nhưng trên thực tế, các ngươi đang chiếm hời đấy".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Ngu sư tỷ đúng là xinh đẹp, dáng người cao gầy, da trắng nõn nà, khí chất như ngự tỷ, là kiểu mà ta thích"."Trương Hạc, ngươi đừng có nằm mơ nữa đi".Mấy vị đệ tử canh gác đùa giỡn vài câu rồi lại tiếp tục tập trung làm việc.Lúc này, Ngu Linh Cơ dẫn theo mười mấy người đi vào bên trái sơn môn.Cô ấy lấy lệnh bài ra, tiện tay gọi một cái, một con phi cầm toàn thân trắng như tuyết đột nhiên xuất hiện.Cơ thể phi cầm kia cao ba trượng, bộ lông toàn thân trắng chói lóa, hơn nữa còn vô cùng mềm mại bồng bềnh.Thế nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy giống như một con vẹt lông trắng khổng lồ.Nguyên thú cấp sáu - Bạch Nhung Anh Thú!Bên trong Thánh Đạo tông, đệ tử tinh anh, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn, đệ tử tạp dịch đều không có tư cách cưỡi nguyên thú.Cho dù làm việc trong tông môn, nguyên thú để cưỡi đều là tông môn chăn nuôi, bao gồm hạc, chim ưng vân vân, đều được thống nhất sắp xếp.Nhưng mọi thứ đều có ngoại lệ.Các đạo tử.Các đệ tử đứng đầu.Cùng với đám ngự thú sư của Ngự Thú Đường chính là ngoại lệ.Ngu Linh Cơ là đệ tử đứng đầu của một phong, địa vị gần với bảy vị đạo tử, có thể nói cũng là quyền cao chức trọng.Lúc này Ngu Linh Cơ vung tay lên, Bạch Nhung Anh Thú dang rộng hai cánh, trải trên mặt đất.Ngu Linh Cơ nhẹ nhàng bước lên trên."Đi theo ta".Cô ấy vừa nói xong, hơn mười vị đệ tử đều lần lượt leo lên Bạch Nhung Anh Thú.Bạch Nhung Anh Thú vỗ cánh bay cao, tốc độ cũng không nhanh.Ngu Linh Cơ lập tức nói: "Đông tây nam bắc bên trong Thánh Đạo tông đều có phạm vi hơn trăm dặm, nếu như chỉ đi bộ thì quá chậm"."Nói tóm lại, Thánh Đạo tông được chia làm mấy khu vực lớn"."Đệ tử tạp dịch ở một khu vực, khu vực dành cho đệ tử ngoại môn, khu vực của đệ tử nội môn và khu vực của đệ tử tinh anh!""Về phần các trưởng lão, đạo tử thì lại khác".Ngu Linh Cơ nghiêm túc nói: "Có lẽ các ngươi cho rằng đi theo Tần Ninh, ở trên ngọn núi của Tần Ninh là không vừa ý"."Thế nhưng trên thực tế, các ngươi đang chiếm hời đấy".

Chương 6424: Bên ngoài thành biên giới phía Nam.