“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6439: Huấn luyện viên cũng không mạnh đến mức này đâu!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía pháp thân của Mục Huyên, vẻ mặt vẫn dửng dưng như trước."Chuẩn bị xong chưa?"Tần Ninh nhìn Mục Huyên, mở miệng nói: "Chuẩn bị xong rồi thì nhận lấy cái chết đi"."Ngươi tự tìm chết".Mục Huyên bừng cháy lửa giận, trong nháy mắt đã lao ra.Nhưng lúc này, Tần Ninh đứng tại chỗ, sắc mặt không thay đổi.Pháp thân.Ngưng tụ ra.Rồng!Phượng!Một con rồng vàng và một con phượng xanh xuất hiện hai bên vai Tần Ninh.Rồng dài trăm trượng, uy vũ bất phàm, trông rất sống động.Phượng cao trăm trượng, kiêu ngạo cao quý, khí chất lạnh như băng.Gào...Rít...Tiếng rồng gầm, tiếng phượng kêu đột nhiên vang lên.Trong phút chốc, hai cơ thể trăm trượng đã lao thẳng tới chỗ Mục Huyên.Sắc mặt Mục Huyên liền biến đổi, thanh đao trong tay bắn ánh sáng ra bốn phía, trong nháy mắt bùng nổ.Ầm!Trong phút chốc, bóng long phượng đã đáp xuống, Mục Huyên chém lưỡi đao ra, ánh đao tới trước long phượng, nhưng ngay lập tức đã bị long phượng nuốt mất.Giữa hai người, khí Chí Tôn bùng nổ, uy lực pháp thân không phải là cùng một cấp bậc.Lực bộc phát của pháp thân Mục Huyên tương đối với thực lực bản thân, nhưng... pháp thân khởi bước, khác biệt một trời một vực với pháp thân của Tần Ninh.Hoàn toàn không phải một cấp bậc.Giống như là cả hai đều là hai mươi tuổi, Tần Ninh ăn thịt cá lớn lên, Mục Huyên ăn cám bã lớn lên vậy, sức khỏe của hai người cũng sẽ khác nhau rất nhiều.Ầm...Tiếng nổ kịch liệt vang lên.Cả người Mục Huyên thụt lùi, sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, không nói đến việc trên người xuất hiện vết thương, mà pháp thân cũng phải run rẩy."Mục Huyên".Dưới đài, Mục Chước lập tức thay đổi sắc mặt.Một lần va chạm.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía pháp thân của Mục Huyên, vẻ mặt vẫn dửng dưng như trước.
"Chuẩn bị xong chưa?"
Tần Ninh nhìn Mục Huyên, mở miệng nói: "Chuẩn bị xong rồi thì nhận lấy cái chết đi".
"Ngươi tự tìm chết".
Mục Huyên bừng cháy lửa giận, trong nháy mắt đã lao ra.
Nhưng lúc này, Tần Ninh đứng tại chỗ, sắc mặt không thay đổi.
Pháp thân.
Ngưng tụ ra.
Rồng!
Phượng!
Một con rồng vàng và một con phượng xanh xuất hiện hai bên vai Tần Ninh.
Rồng dài trăm trượng, uy vũ bất phàm, trông rất sống động.
Phượng cao trăm trượng, kiêu ngạo cao quý, khí chất lạnh như băng.
Gào...
Rít...
Tiếng rồng gầm, tiếng phượng kêu đột nhiên vang lên.
Trong phút chốc, hai cơ thể trăm trượng đã lao thẳng tới chỗ Mục Huyên.
Sắc mặt Mục Huyên liền biến đổi, thanh đao trong tay bắn ánh sáng ra bốn phía, trong nháy mắt bùng nổ.
Ầm!
Trong phút chốc, bóng long phượng đã đáp xuống, Mục Huyên chém lưỡi đao ra, ánh đao tới trước long phượng, nhưng ngay lập tức đã bị long phượng nuốt mất.
Giữa hai người, khí Chí Tôn bùng nổ, uy lực pháp thân không phải là cùng một cấp bậc.
Lực bộc phát của pháp thân Mục Huyên tương đối với thực lực bản thân, nhưng... pháp thân khởi bước, khác biệt một trời một vực với pháp thân của Tần Ninh.
Hoàn toàn không phải một cấp bậc.
Giống như là cả hai đều là hai mươi tuổi, Tần Ninh ăn thịt cá lớn lên, Mục Huyên ăn cám bã lớn lên vậy, sức khỏe của hai người cũng sẽ khác nhau rất nhiều.
Ầm...
Tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Cả người Mục Huyên thụt lùi, sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, không nói đến việc trên người xuất hiện vết thương, mà pháp thân cũng phải run rẩy.
"Mục Huyên".
Dưới đài, Mục Chước lập tức thay đổi sắc mặt.
Một lần va chạm.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía pháp thân của Mục Huyên, vẻ mặt vẫn dửng dưng như trước."Chuẩn bị xong chưa?"Tần Ninh nhìn Mục Huyên, mở miệng nói: "Chuẩn bị xong rồi thì nhận lấy cái chết đi"."Ngươi tự tìm chết".Mục Huyên bừng cháy lửa giận, trong nháy mắt đã lao ra.Nhưng lúc này, Tần Ninh đứng tại chỗ, sắc mặt không thay đổi.Pháp thân.Ngưng tụ ra.Rồng!Phượng!Một con rồng vàng và một con phượng xanh xuất hiện hai bên vai Tần Ninh.Rồng dài trăm trượng, uy vũ bất phàm, trông rất sống động.Phượng cao trăm trượng, kiêu ngạo cao quý, khí chất lạnh như băng.Gào...Rít...Tiếng rồng gầm, tiếng phượng kêu đột nhiên vang lên.Trong phút chốc, hai cơ thể trăm trượng đã lao thẳng tới chỗ Mục Huyên.Sắc mặt Mục Huyên liền biến đổi, thanh đao trong tay bắn ánh sáng ra bốn phía, trong nháy mắt bùng nổ.Ầm!Trong phút chốc, bóng long phượng đã đáp xuống, Mục Huyên chém lưỡi đao ra, ánh đao tới trước long phượng, nhưng ngay lập tức đã bị long phượng nuốt mất.Giữa hai người, khí Chí Tôn bùng nổ, uy lực pháp thân không phải là cùng một cấp bậc.Lực bộc phát của pháp thân Mục Huyên tương đối với thực lực bản thân, nhưng... pháp thân khởi bước, khác biệt một trời một vực với pháp thân của Tần Ninh.Hoàn toàn không phải một cấp bậc.Giống như là cả hai đều là hai mươi tuổi, Tần Ninh ăn thịt cá lớn lên, Mục Huyên ăn cám bã lớn lên vậy, sức khỏe của hai người cũng sẽ khác nhau rất nhiều.Ầm...Tiếng nổ kịch liệt vang lên.Cả người Mục Huyên thụt lùi, sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, không nói đến việc trên người xuất hiện vết thương, mà pháp thân cũng phải run rẩy."Mục Huyên".Dưới đài, Mục Chước lập tức thay đổi sắc mặt.Một lần va chạm.