“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6454: "Ha ha, ông chủ Trương khách khí rồi."
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cũng không phải là mệt mỏi về thể lực, mà là mệt mỏi về tinh thần.Hắn đã không muốn đánh nữa.Đúng là không có ý nghĩa.Nhưng nếu mình lùi bước, sau này đám người ngoại môn sẽ liên tục đến gây tìm phiền toái, ngược lại không bằng làm như bây giờ, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.Lúc này, trong đám người xung quanh lôi đài, Lâm Hiên và Lý Thi Dao ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều ngẩn người.Lý Văn Phong, thật sự ra sân! Lý Văn Phong là đệ tử Tuyết Môn.Lại là người phụ trách ngoại môn của Tuyết Môn.Chử Viên bị đánh bại, bọn họ cho rằng lúc này sẽ kết thúc, nhưng chưa từng nghĩ đến Lý Văn Phong cũng sẽ xuất hiện.Chẳng qua là bây giờ Lý Văn Phong ra sân, vậy sẽ rất thú vị.Lâm Hiên không khỏi nói: "Nếu như Tần Ninh có thể giết Lý Văn Phong, vậy… ta và ngươi cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn, lúc ấy hạng một ngoại môn sẽ là hắn".Mười hạng đầu ngoại môn giao thủ với nhau, thủ thắng thì được, nhưng muốn lấy tính mạng của đối thủ lại quá khó khăn.Nếu Tần Ninh quả thật có thể lấy mạng Lý Văn Phong, vậy hai người hạng một hạng ba bọn họ cũng sẽ không phải là đối thủ của Tần Ninh.Thánh Đạo tông có hơn mười ngàn đệ tử ngoại môn, thứ nhất là phải trải qua việc sàng lọc mỗi năm một lần, nhưng bây giờ đệ tử mới vừa vào ngoại môn đã giành được hạng nhất… Vậy chỉ có thể nói, thiên phú của Tần Ninh vô cùng hiếm có.Nhưng chuyện đã tới nước này, cũng không có gì đáng nói.Chỉ có thể nhìn kết quả.Hai người tiếp tục ký giấy sinh tử.Ánh mắt Lý Văn Phong sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Tần Ninh.Pháp thân thông suốt ngưng tụ.Một luồng ánh sáng xuất hiện khiến người ta thấy hoa cả mắt."Không tầm thường".Lúc này Tần Ninh cau mày lại.Pháp thân của Lý Văn Phong không ngừng tỏa sáng ra bốn phía, cuối cùng đã thành hình.Nhìn một cái, pháp thân này giống như một con gấu lớn với bộ lông toàn thân màu vàng, cơ thể cao ba trượng, nhưng ánh sáng màu vàng kia lại tỏa ra hơn cả trăm trượng.Hơn nữa bên ngoài con gấu to màu vàng còn có từng khí Chí Tôn ngưng tụ thành một khôi giáp."Pháp thân Kim Hùng Đại!"Trong đám người, Lý Thi Dao chậm rãi nói: "Người này… còn lợi hại hơn trước"."Đúng vậy...", lúc này Lâm Hiên cũng thở dài nói.Nếu không phải là lần này Tần Ninh làm ầm lên, chúng ta còn không biết đối thủ của mình đã mạnh lên rất nhiều từ bao giờ."Pháp thân Kim Hùng Đại!"
Cũng không phải là mệt mỏi về thể lực, mà là mệt mỏi về tinh thần.
Hắn đã không muốn đánh nữa.
Đúng là không có ý nghĩa.
Nhưng nếu mình lùi bước, sau này đám người ngoại môn sẽ liên tục đến gây tìm phiền toái, ngược lại không bằng làm như bây giờ, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.
Lúc này, trong đám người xung quanh lôi đài, Lâm Hiên và Lý Thi Dao ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều ngẩn người.
Lý Văn Phong, thật sự ra sân! Lý Văn Phong là đệ tử Tuyết Môn.
Lại là người phụ trách ngoại môn của Tuyết Môn.
Chử Viên bị đánh bại, bọn họ cho rằng lúc này sẽ kết thúc, nhưng chưa từng nghĩ đến Lý Văn Phong cũng sẽ xuất hiện.
Chẳng qua là bây giờ Lý Văn Phong ra sân, vậy sẽ rất thú vị.
Lâm Hiên không khỏi nói: "Nếu như Tần Ninh có thể giết Lý Văn Phong, vậy… ta và ngươi cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn, lúc ấy hạng một ngoại môn sẽ là hắn".
Mười hạng đầu ngoại môn giao thủ với nhau, thủ thắng thì được, nhưng muốn lấy tính mạng của đối thủ lại quá khó khăn.
Nếu Tần Ninh quả thật có thể lấy mạng Lý Văn Phong, vậy hai người hạng một hạng ba bọn họ cũng sẽ không phải là đối thủ của Tần Ninh.
Thánh Đạo tông có hơn mười ngàn đệ tử ngoại môn, thứ nhất là phải trải qua việc sàng lọc mỗi năm một lần, nhưng bây giờ đệ tử mới vừa vào ngoại môn đã giành được hạng nhất… Vậy chỉ có thể nói, thiên phú của Tần Ninh vô cùng hiếm có.
Nhưng chuyện đã tới nước này, cũng không có gì đáng nói.
Chỉ có thể nhìn kết quả.
Hai người tiếp tục ký giấy sinh tử.
Ánh mắt Lý Văn Phong sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Tần Ninh.
Pháp thân thông suốt ngưng tụ.
Một luồng ánh sáng xuất hiện khiến người ta thấy hoa cả mắt.
"Không tầm thường".
Lúc này Tần Ninh cau mày lại.
Pháp thân của Lý Văn Phong không ngừng tỏa sáng ra bốn phía, cuối cùng đã thành hình.
Nhìn một cái, pháp thân này giống như một con gấu lớn với bộ lông toàn thân màu vàng, cơ thể cao ba trượng, nhưng ánh sáng màu vàng kia lại tỏa ra hơn cả trăm trượng.
Hơn nữa bên ngoài con gấu to màu vàng còn có từng khí Chí Tôn ngưng tụ thành một khôi giáp.
"Pháp thân Kim Hùng Đại!"
Trong đám người, Lý Thi Dao chậm rãi nói: "Người này… còn lợi hại hơn trước".
"Đúng vậy...", lúc này Lâm Hiên cũng thở dài nói.
Nếu không phải là lần này Tần Ninh làm ầm lên, chúng ta còn không biết đối thủ của mình đã mạnh lên rất nhiều từ bao giờ.
"Pháp thân Kim Hùng Đại!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cũng không phải là mệt mỏi về thể lực, mà là mệt mỏi về tinh thần.Hắn đã không muốn đánh nữa.Đúng là không có ý nghĩa.Nhưng nếu mình lùi bước, sau này đám người ngoại môn sẽ liên tục đến gây tìm phiền toái, ngược lại không bằng làm như bây giờ, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.Lúc này, trong đám người xung quanh lôi đài, Lâm Hiên và Lý Thi Dao ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều ngẩn người.Lý Văn Phong, thật sự ra sân! Lý Văn Phong là đệ tử Tuyết Môn.Lại là người phụ trách ngoại môn của Tuyết Môn.Chử Viên bị đánh bại, bọn họ cho rằng lúc này sẽ kết thúc, nhưng chưa từng nghĩ đến Lý Văn Phong cũng sẽ xuất hiện.Chẳng qua là bây giờ Lý Văn Phong ra sân, vậy sẽ rất thú vị.Lâm Hiên không khỏi nói: "Nếu như Tần Ninh có thể giết Lý Văn Phong, vậy… ta và ngươi cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn, lúc ấy hạng một ngoại môn sẽ là hắn".Mười hạng đầu ngoại môn giao thủ với nhau, thủ thắng thì được, nhưng muốn lấy tính mạng của đối thủ lại quá khó khăn.Nếu Tần Ninh quả thật có thể lấy mạng Lý Văn Phong, vậy hai người hạng một hạng ba bọn họ cũng sẽ không phải là đối thủ của Tần Ninh.Thánh Đạo tông có hơn mười ngàn đệ tử ngoại môn, thứ nhất là phải trải qua việc sàng lọc mỗi năm một lần, nhưng bây giờ đệ tử mới vừa vào ngoại môn đã giành được hạng nhất… Vậy chỉ có thể nói, thiên phú của Tần Ninh vô cùng hiếm có.Nhưng chuyện đã tới nước này, cũng không có gì đáng nói.Chỉ có thể nhìn kết quả.Hai người tiếp tục ký giấy sinh tử.Ánh mắt Lý Văn Phong sáng như đuốc, nhìn chằm chằm Tần Ninh.Pháp thân thông suốt ngưng tụ.Một luồng ánh sáng xuất hiện khiến người ta thấy hoa cả mắt."Không tầm thường".Lúc này Tần Ninh cau mày lại.Pháp thân của Lý Văn Phong không ngừng tỏa sáng ra bốn phía, cuối cùng đã thành hình.Nhìn một cái, pháp thân này giống như một con gấu lớn với bộ lông toàn thân màu vàng, cơ thể cao ba trượng, nhưng ánh sáng màu vàng kia lại tỏa ra hơn cả trăm trượng.Hơn nữa bên ngoài con gấu to màu vàng còn có từng khí Chí Tôn ngưng tụ thành một khôi giáp."Pháp thân Kim Hùng Đại!"Trong đám người, Lý Thi Dao chậm rãi nói: "Người này… còn lợi hại hơn trước"."Đúng vậy...", lúc này Lâm Hiên cũng thở dài nói.Nếu không phải là lần này Tần Ninh làm ầm lên, chúng ta còn không biết đối thủ của mình đã mạnh lên rất nhiều từ bao giờ."Pháp thân Kim Hùng Đại!"