“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6484:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này hai người đã say khướt rồi, nói chuyện cũng tuỳ tiện hơn rất nhiều.“Ta chỉ là cảm thấy buồn bực, tại sao Tần Ninh lại làm được?”Thời Thanh Trúc nghe được câu hỏi này thì nói: “Bởi vì chàng ấy lợi hại, học một suy ra ba, bất cứ lĩnh vực gì cũng vừa học đã biết, hơn nữa còn hiểu biết vô cùng sâu rộng”.“Vậy thì Tần Ninh chính là thiên tài rồi”.Vân Thanh Tuyền cảm thán nói.Lời này vừa dứt, Lý Vinh Ưng lại nâng một chén rượu lên, cười nói: “Tiểu thư Thanh Trúc cũng là thiên tài!”“Thế nhưng có vẻ như, ngươi lười biếng hơn Tần công tử không ít”.Nghe được lời này, Thời Thanh Trúc lập tức phản bác: “Không phải, Tần Ninh còn lười hơn so với ta”.“Ồ?”Lý Vinh Ưng lộ ra vẻ tò mò.Thời Thanh Trúc nói tiếp: “Đừng nhìn chàng ấy mỗi ngày giả vờ tu hành, thế nhưng trên thực tế là chàng ấy chưa muốn tăng cảnh giới, chỉ là…chàng ấy vẫn luôn nói, nước đầy tự qua cửa, cảnh giới tới một mức độ nhất định sẽ tự động tăng lên, chỉ có tăng lên như vậy mới có thể viên mãn”.“Nếu như lúc nào chàng ấy cũng chăm chăm làm cho cảnh giới tăng lên, thì hẳn là còn lợi hại hơn bây giờ nhiều”.Vân Thanh Tuyền nghe được những lời này thì tấm tắc khen ngợi: “Lợi hại, lợi hại, đối với việc tu hành của mình, quả nhiên là Tần Ninh nắm chắc!”Lúc này, ba người thoải mái nói chuyện với nhau.Hơn nửa giờ sau, hai người Tần Ninh và Hầu Trấn Thiên còn chưa trở về.Lý Vinh Ưng không nhịn được nói: “Tiểu thư Thanh Trúc, ngươi thấy Tần Ninh mạnh về phương diện nào hơn?”Nghe vậy, Thời Thanh Trúc suy tư chốc lát rồi mới nói: “Đều như nhau”.“Ồ?”Trận pháp của hắn cũng rất lợi hại?”“Đúng vậy, tuy rằng ta chưa từng thấy chàng ấy thi triển lần nào”.Lý Vinh Ưng lập tức cười nói: “Chuyện này có chút thú vị, đoán chừng lần này lão Hầu cũng sẽ bị trấn áp!”“Lão Hầu chính là trận sư Chí Tôn cấp tám, Tần Ninh…chưa hẳn sẽ…”“Sẽ không có chuyện đó!”Thời Thanh Trúc khoát tay nói: “Trong toàn bộ Thánh Đạo tông, cho dù là tất cả đan sư, khí sư, trận sư, vân vân cộng lại cũng không sánh bằng chàng ấy, hiểu biết của chàng ấy chắc chắn còn nhiều hơn…”, hai vị trưởng lão nghe được những lời này thì vô cùng kinh ngạc.Mà không bao lâu sau.Tần Ninh trở về.Nhưng không thấy bóng dáng của Hầu Trấn Thiên đâu.
Lúc này hai người đã say khướt rồi, nói chuyện cũng tuỳ tiện hơn rất nhiều.
“Ta chỉ là cảm thấy buồn bực, tại sao Tần Ninh lại làm được?”
Thời Thanh Trúc nghe được câu hỏi này thì nói: “Bởi vì chàng ấy lợi hại, học một suy ra ba, bất cứ lĩnh vực gì cũng vừa học đã biết, hơn nữa còn hiểu biết vô cùng sâu rộng”.
“Vậy thì Tần Ninh chính là thiên tài rồi”.
Vân Thanh Tuyền cảm thán nói.
Lời này vừa dứt, Lý Vinh Ưng lại nâng một chén rượu lên, cười nói: “Tiểu thư Thanh Trúc cũng là thiên tài!”
“Thế nhưng có vẻ như, ngươi lười biếng hơn Tần công tử không ít”.
Nghe được lời này, Thời Thanh Trúc lập tức phản bác: “Không phải, Tần Ninh còn lười hơn so với ta”.
“Ồ?”
Lý Vinh Ưng lộ ra vẻ tò mò.
Thời Thanh Trúc nói tiếp: “Đừng nhìn chàng ấy mỗi ngày giả vờ tu hành, thế nhưng trên thực tế là chàng ấy chưa muốn tăng cảnh giới, chỉ là…chàng ấy vẫn luôn nói, nước đầy tự qua cửa, cảnh giới tới một mức độ nhất định sẽ tự động tăng lên, chỉ có tăng lên như vậy mới có thể viên mãn”.
“Nếu như lúc nào chàng ấy cũng chăm chăm làm cho cảnh giới tăng lên, thì hẳn là còn lợi hại hơn bây giờ nhiều”.
Vân Thanh Tuyền nghe được những lời này thì tấm tắc khen ngợi: “Lợi hại, lợi hại, đối với việc tu hành của mình, quả nhiên là Tần Ninh nắm chắc!”
Lúc này, ba người thoải mái nói chuyện với nhau.
Hơn nửa giờ sau, hai người Tần Ninh và Hầu Trấn Thiên còn chưa trở về.
Lý Vinh Ưng không nhịn được nói: “Tiểu thư Thanh Trúc, ngươi thấy Tần Ninh mạnh về phương diện nào hơn?”
Nghe vậy, Thời Thanh Trúc suy tư chốc lát rồi mới nói: “Đều như nhau”.
“Ồ?”
Trận pháp của hắn cũng rất lợi hại?”
“Đúng vậy, tuy rằng ta chưa từng thấy chàng ấy thi triển lần nào”.
Lý Vinh Ưng lập tức cười nói: “Chuyện này có chút thú vị, đoán chừng lần này lão Hầu cũng sẽ bị trấn áp!”
“Lão Hầu chính là trận sư Chí Tôn cấp tám, Tần Ninh…chưa hẳn sẽ…”
“Sẽ không có chuyện đó!”
Thời Thanh Trúc khoát tay nói: “Trong toàn bộ Thánh Đạo tông, cho dù là tất cả đan sư, khí sư, trận sư, vân vân cộng lại cũng không sánh bằng chàng ấy, hiểu biết của chàng ấy chắc chắn còn nhiều hơn…”, hai vị trưởng lão nghe được những lời này thì vô cùng kinh ngạc.
Mà không bao lâu sau.
Tần Ninh trở về.
Nhưng không thấy bóng dáng của Hầu Trấn Thiên đâu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này hai người đã say khướt rồi, nói chuyện cũng tuỳ tiện hơn rất nhiều.“Ta chỉ là cảm thấy buồn bực, tại sao Tần Ninh lại làm được?”Thời Thanh Trúc nghe được câu hỏi này thì nói: “Bởi vì chàng ấy lợi hại, học một suy ra ba, bất cứ lĩnh vực gì cũng vừa học đã biết, hơn nữa còn hiểu biết vô cùng sâu rộng”.“Vậy thì Tần Ninh chính là thiên tài rồi”.Vân Thanh Tuyền cảm thán nói.Lời này vừa dứt, Lý Vinh Ưng lại nâng một chén rượu lên, cười nói: “Tiểu thư Thanh Trúc cũng là thiên tài!”“Thế nhưng có vẻ như, ngươi lười biếng hơn Tần công tử không ít”.Nghe được lời này, Thời Thanh Trúc lập tức phản bác: “Không phải, Tần Ninh còn lười hơn so với ta”.“Ồ?”Lý Vinh Ưng lộ ra vẻ tò mò.Thời Thanh Trúc nói tiếp: “Đừng nhìn chàng ấy mỗi ngày giả vờ tu hành, thế nhưng trên thực tế là chàng ấy chưa muốn tăng cảnh giới, chỉ là…chàng ấy vẫn luôn nói, nước đầy tự qua cửa, cảnh giới tới một mức độ nhất định sẽ tự động tăng lên, chỉ có tăng lên như vậy mới có thể viên mãn”.“Nếu như lúc nào chàng ấy cũng chăm chăm làm cho cảnh giới tăng lên, thì hẳn là còn lợi hại hơn bây giờ nhiều”.Vân Thanh Tuyền nghe được những lời này thì tấm tắc khen ngợi: “Lợi hại, lợi hại, đối với việc tu hành của mình, quả nhiên là Tần Ninh nắm chắc!”Lúc này, ba người thoải mái nói chuyện với nhau.Hơn nửa giờ sau, hai người Tần Ninh và Hầu Trấn Thiên còn chưa trở về.Lý Vinh Ưng không nhịn được nói: “Tiểu thư Thanh Trúc, ngươi thấy Tần Ninh mạnh về phương diện nào hơn?”Nghe vậy, Thời Thanh Trúc suy tư chốc lát rồi mới nói: “Đều như nhau”.“Ồ?”Trận pháp của hắn cũng rất lợi hại?”“Đúng vậy, tuy rằng ta chưa từng thấy chàng ấy thi triển lần nào”.Lý Vinh Ưng lập tức cười nói: “Chuyện này có chút thú vị, đoán chừng lần này lão Hầu cũng sẽ bị trấn áp!”“Lão Hầu chính là trận sư Chí Tôn cấp tám, Tần Ninh…chưa hẳn sẽ…”“Sẽ không có chuyện đó!”Thời Thanh Trúc khoát tay nói: “Trong toàn bộ Thánh Đạo tông, cho dù là tất cả đan sư, khí sư, trận sư, vân vân cộng lại cũng không sánh bằng chàng ấy, hiểu biết của chàng ấy chắc chắn còn nhiều hơn…”, hai vị trưởng lão nghe được những lời này thì vô cùng kinh ngạc.Mà không bao lâu sau.Tần Ninh trở về.Nhưng không thấy bóng dáng của Hầu Trấn Thiên đâu.