“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6510: "Haiz, cần gì phải thế?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đạt tới Hóa Cảnh! Người này biết cái gì gọi là đạt tới Hóa Cảnh sao?Nói khoác mà không biết ngượng! Trong lòng Từ Nham vô cùng giận dữ, bên ngoài cơ thể có ánh sáng pháp thân nhàn nhạt ngưng tụ, mà trong cơ thể, khí Chí Tôn đậm đà lúc này cũng bộc phát ra.Ầm! Chỉ trong phút chốc, bên trong thân thể như có ngàn khí Chí Tôn hóa thành sức mạnh làm người ta sợ hãi, bộc phát ra.Khí thế kinh khủng lan tràn."Đại Thần Tôn Quyền!"Từ Nham hét lên, trực tiếp đánh ra một quyền.Từng dòng khí dâng trào, quyền phong gào thét, lúc này lực lượng pháp thân và khí Chí Tôn dung hợp, trong nháy mắt đã bộc phát.Ầm! Không khí bị đánh vang lên một tiếng ầm nặng nề, một quyền ảnh trăm trượng lao thẳng tới chỗ Tần Ninh."Cút!"Hắn quát khẽ, đập ra một quyền."Đại Thần Tôn Quyền!"Cũng là tu hành Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, Tần Ninh lại dành thời gian để tu luyện võ quyết này, đương nhiên là nhìn trúng uy lực của nó.Một quyền, quyền ảnh trăm trượng gần như không phân cao thấp với quyền ảnh mà Từ Nham ngưng tụ.Quyền phong của hai người gào thét, trong nháy mắt đã đánh ra.Hai quyền ảnh lập tức va chạm với nhau.Ầm! Tiếng nổ kịch liệt bộc phát.Khí tức làm người ta sợ hãi lan tràn.Mà một giây sau, chỉ thấy được hai quyền ảnh va chạm, nhưng ngay sau đó một bóng người thụt lùi ầm ầm, sắc mặt trắng nhợt, phun ra máu tươi, cả người va vào mép Sinh Tử Đài rầm một tiếng."Phụt...", giờ phút này cả người Từ Nham chạm đất, nằm nhoài trên mặt đất, lại phun ra một búng máu tươi, sắc mặt trắng bệch.Đau đớn lan tràn khắp người.Lúc này xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.Một quyền đối với một quyền.Tần Ninh bình yên vô sự.Sắc mặt Từ Nham lại tái nhợt, ngã xuống đất không dậy nổi.Ai mạnh ai yếu, kẻ ngu cũng có thể nhìn ra."Ngươi...", "Ta thế nào?"Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Đại Thiên Tôn Quyền, xem ra một quyền ngươi lĩnh ngộ chênh lệch rất lớn với một quyền mà ta lĩnh ngộ nhỉ!""Ngươi...", cuối cùng Từ Nham không thể nói được một câu nào, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi.Tần Ninh thấy một màn này lại lạnh lùng nói: "Sinh Tử Đài không có thua thắng, chỉ có sống chết, giả chết cũng không được đâu!"Vừa dứt lời, Tần Ninh liền bước ra một bước.Từ Nham trên mặt đất đột nhiên động.

Đạt tới Hóa Cảnh! Người này biết cái gì gọi là đạt tới Hóa Cảnh sao?

Nói khoác mà không biết ngượng! Trong lòng Từ Nham vô cùng giận dữ, bên ngoài cơ thể có ánh sáng pháp thân nhàn nhạt ngưng tụ, mà trong cơ thể, khí Chí Tôn đậm đà lúc này cũng bộc phát ra.

Ầm! Chỉ trong phút chốc, bên trong thân thể như có ngàn khí Chí Tôn hóa thành sức mạnh làm người ta sợ hãi, bộc phát ra.

Khí thế kinh khủng lan tràn.

"Đại Thần Tôn Quyền!"

Từ Nham hét lên, trực tiếp đánh ra một quyền.

Từng dòng khí dâng trào, quyền phong gào thét, lúc này lực lượng pháp thân và khí Chí Tôn dung hợp, trong nháy mắt đã bộc phát.

Ầm! Không khí bị đánh vang lên một tiếng ầm nặng nề, một quyền ảnh trăm trượng lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.

"Cút!"

Hắn quát khẽ, đập ra một quyền.

"Đại Thần Tôn Quyền!"

Cũng là tu hành Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, Tần Ninh lại dành thời gian để tu luyện võ quyết này, đương nhiên là nhìn trúng uy lực của nó.

Một quyền, quyền ảnh trăm trượng gần như không phân cao thấp với quyền ảnh mà Từ Nham ngưng tụ.

Quyền phong của hai người gào thét, trong nháy mắt đã đánh ra.

Hai quyền ảnh lập tức va chạm với nhau.

Ầm! Tiếng nổ kịch liệt bộc phát.

Khí tức làm người ta sợ hãi lan tràn.

Mà một giây sau, chỉ thấy được hai quyền ảnh va chạm, nhưng ngay sau đó một bóng người thụt lùi ầm ầm, sắc mặt trắng nhợt, phun ra máu tươi, cả người va vào mép Sinh Tử Đài rầm một tiếng.

"Phụt...", giờ phút này cả người Từ Nham chạm đất, nằm nhoài trên mặt đất, lại phun ra một búng máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Đau đớn lan tràn khắp người.

Lúc này xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Một quyền đối với một quyền.

Tần Ninh bình yên vô sự.

Sắc mặt Từ Nham lại tái nhợt, ngã xuống đất không dậy nổi.

Ai mạnh ai yếu, kẻ ngu cũng có thể nhìn ra.

"Ngươi...", "Ta thế nào?"

Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Đại Thiên Tôn Quyền, xem ra một quyền ngươi lĩnh ngộ chênh lệch rất lớn với một quyền mà ta lĩnh ngộ nhỉ!"

"Ngươi...", cuối cùng Từ Nham không thể nói được một câu nào, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi.

Tần Ninh thấy một màn này lại lạnh lùng nói: "Sinh Tử Đài không có thua thắng, chỉ có sống chết, giả chết cũng không được đâu!"

Vừa dứt lời, Tần Ninh liền bước ra một bước.

Từ Nham trên mặt đất đột nhiên động.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đạt tới Hóa Cảnh! Người này biết cái gì gọi là đạt tới Hóa Cảnh sao?Nói khoác mà không biết ngượng! Trong lòng Từ Nham vô cùng giận dữ, bên ngoài cơ thể có ánh sáng pháp thân nhàn nhạt ngưng tụ, mà trong cơ thể, khí Chí Tôn đậm đà lúc này cũng bộc phát ra.Ầm! Chỉ trong phút chốc, bên trong thân thể như có ngàn khí Chí Tôn hóa thành sức mạnh làm người ta sợ hãi, bộc phát ra.Khí thế kinh khủng lan tràn."Đại Thần Tôn Quyền!"Từ Nham hét lên, trực tiếp đánh ra một quyền.Từng dòng khí dâng trào, quyền phong gào thét, lúc này lực lượng pháp thân và khí Chí Tôn dung hợp, trong nháy mắt đã bộc phát.Ầm! Không khí bị đánh vang lên một tiếng ầm nặng nề, một quyền ảnh trăm trượng lao thẳng tới chỗ Tần Ninh."Cút!"Hắn quát khẽ, đập ra một quyền."Đại Thần Tôn Quyền!"Cũng là tu hành Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, Tần Ninh lại dành thời gian để tu luyện võ quyết này, đương nhiên là nhìn trúng uy lực của nó.Một quyền, quyền ảnh trăm trượng gần như không phân cao thấp với quyền ảnh mà Từ Nham ngưng tụ.Quyền phong của hai người gào thét, trong nháy mắt đã đánh ra.Hai quyền ảnh lập tức va chạm với nhau.Ầm! Tiếng nổ kịch liệt bộc phát.Khí tức làm người ta sợ hãi lan tràn.Mà một giây sau, chỉ thấy được hai quyền ảnh va chạm, nhưng ngay sau đó một bóng người thụt lùi ầm ầm, sắc mặt trắng nhợt, phun ra máu tươi, cả người va vào mép Sinh Tử Đài rầm một tiếng."Phụt...", giờ phút này cả người Từ Nham chạm đất, nằm nhoài trên mặt đất, lại phun ra một búng máu tươi, sắc mặt trắng bệch.Đau đớn lan tràn khắp người.Lúc này xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.Một quyền đối với một quyền.Tần Ninh bình yên vô sự.Sắc mặt Từ Nham lại tái nhợt, ngã xuống đất không dậy nổi.Ai mạnh ai yếu, kẻ ngu cũng có thể nhìn ra."Ngươi...", "Ta thế nào?"Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Đại Thiên Tôn Quyền, xem ra một quyền ngươi lĩnh ngộ chênh lệch rất lớn với một quyền mà ta lĩnh ngộ nhỉ!""Ngươi...", cuối cùng Từ Nham không thể nói được một câu nào, phun ra một ngụm máu tươi rồi ngất đi.Tần Ninh thấy một màn này lại lạnh lùng nói: "Sinh Tử Đài không có thua thắng, chỉ có sống chết, giả chết cũng không được đâu!"Vừa dứt lời, Tần Ninh liền bước ra một bước.Từ Nham trên mặt đất đột nhiên động.

Chương 6510: "Haiz, cần gì phải thế?"