“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6548: Toàn bộ Táng Vực đều bị tác động mạnh.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đi!”Cảnh Hoành không nói lời nào, kéo luôn Tần Ninh đi.Các đệ tử nội môn còn lại thấy một màn như vậy đều cảm thấy tức giận.“Nương nó, có được đặc quyền, ông đây ghét nhất là loại người như thế!”“Đừng ở chỗ này lải nhà lải nhải nữa, đó là Tần Ninh, là người lần trước giết chết một vị đệ tử tinh anh, nếu như ngươi có thể làm được việc này, ngươi cũng có thể có được đặc quyền!”“Bốn tầng ý cảnh của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, đời này của ông đây có thể lĩnh ngộ được ba tầng ý cảnh thì cho dù có chết cũng không có gì nuối tiếc!”“Ngươi cũng đừng khoác lác nữa, ngươi có thể lĩnh ngộ được một tầng, chết cũng không uổng phí!”“Cút…”, không ít đệ tử nội môn lúc này vừa ghen tị, vừa hâm mộ.Ngự thú sư thực sự là rất thưa thớt, bởi vậy, nguyên thú được bồi dưỡng chuyên môn cho việc đi đường của Thánh Đạo tông cũng có số lượng hạn chế.Hầu hết tất cả các đệ tử nội môn, tổng cộng khoảng hơn trăm người đều cưỡi chung một con nguyên thú phi cầm.Chỉ có nhóm đạo tử mới có thể một mình khống chế một con nguyên thú phi cầm.Cho dù là các đệ tử đứng đầu cũng không có tư cách này.Trong lúc không ít các đệ tử xung quanh đang oán giận, vài bóng người đã bước tới.Cầm đầu là một người mặc quần áo luyện đan, người kia nhìn về hướng đệ tử nội môn, nói: “Tần Ninh đâu?Có ai nhìn thấy Tần Ninh không?”“Từ sư huynh!”Lúc này, các đệ tử nội môn cung kính nói: “Vừa rồi ta nhìn thấy Tần Ninh bị Cảnh Hoành của Ngự Thú Đường kéo đi rồi!”“Nương nó!”Từ Hữu Tài hùng hùng hổ hổ nói: “Tên khốn Cảnh Hoành, thật đúng là xem Tần Ninh trở thành đệ tử của Ngự Thú Đường bọn họ rồi?Dám cướp người với ta?”Từ Hữu Tài và Cảnh Hoành chính là đồ đệ của trưởng lão Vân Thanh Tuyền và Lý Vinh Ưng.Hai người này đều là thiên tài nổi danh của Thánh Đạo tông.Một vị đan sư, một vị ngự thú sư.Cho dù là người đứng đầu các phong cũng đối xử với bọn họ ôn hoà, nhóm đạo tử cũng không dám bắt nạt hai vị này.Dù sao thì sau lưng bọn họ cũng có chỗ dựa không đơn giản.Nhất là Từ Hữu Tài.
Đi!”
Cảnh Hoành không nói lời nào, kéo luôn Tần Ninh đi.
Các đệ tử nội môn còn lại thấy một màn như vậy đều cảm thấy tức giận.
“Nương nó, có được đặc quyền, ông đây ghét nhất là loại người như thế!”
“Đừng ở chỗ này lải nhà lải nhải nữa, đó là Tần Ninh, là người lần trước giết chết một vị đệ tử tinh anh, nếu như ngươi có thể làm được việc này, ngươi cũng có thể có được đặc quyền!”
“Bốn tầng ý cảnh của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, đời này của ông đây có thể lĩnh ngộ được ba tầng ý cảnh thì cho dù có chết cũng không có gì nuối tiếc!”
“Ngươi cũng đừng khoác lác nữa, ngươi có thể lĩnh ngộ được một tầng, chết cũng không uổng phí!”
“Cút…”, không ít đệ tử nội môn lúc này vừa ghen tị, vừa hâm mộ.
Ngự thú sư thực sự là rất thưa thớt, bởi vậy, nguyên thú được bồi dưỡng chuyên môn cho việc đi đường của Thánh Đạo tông cũng có số lượng hạn chế.
Hầu hết tất cả các đệ tử nội môn, tổng cộng khoảng hơn trăm người đều cưỡi chung một con nguyên thú phi cầm.
Chỉ có nhóm đạo tử mới có thể một mình khống chế một con nguyên thú phi cầm.
Cho dù là các đệ tử đứng đầu cũng không có tư cách này.
Trong lúc không ít các đệ tử xung quanh đang oán giận, vài bóng người đã bước tới.
Cầm đầu là một người mặc quần áo luyện đan, người kia nhìn về hướng đệ tử nội môn, nói: “Tần Ninh đâu?
Có ai nhìn thấy Tần Ninh không?”
“Từ sư huynh!”
Lúc này, các đệ tử nội môn cung kính nói: “Vừa rồi ta nhìn thấy Tần Ninh bị Cảnh Hoành của Ngự Thú Đường kéo đi rồi!”
“Nương nó!”
Từ Hữu Tài hùng hùng hổ hổ nói: “Tên khốn Cảnh Hoành, thật đúng là xem Tần Ninh trở thành đệ tử của Ngự Thú Đường bọn họ rồi?
Dám cướp người với ta?”
Từ Hữu Tài và Cảnh Hoành chính là đồ đệ của trưởng lão Vân Thanh Tuyền và Lý Vinh Ưng.
Hai người này đều là thiên tài nổi danh của Thánh Đạo tông.
Một vị đan sư, một vị ngự thú sư.
Cho dù là người đứng đầu các phong cũng đối xử với bọn họ ôn hoà, nhóm đạo tử cũng không dám bắt nạt hai vị này.
Dù sao thì sau lưng bọn họ cũng có chỗ dựa không đơn giản.
Nhất là Từ Hữu Tài.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đi!”Cảnh Hoành không nói lời nào, kéo luôn Tần Ninh đi.Các đệ tử nội môn còn lại thấy một màn như vậy đều cảm thấy tức giận.“Nương nó, có được đặc quyền, ông đây ghét nhất là loại người như thế!”“Đừng ở chỗ này lải nhà lải nhải nữa, đó là Tần Ninh, là người lần trước giết chết một vị đệ tử tinh anh, nếu như ngươi có thể làm được việc này, ngươi cũng có thể có được đặc quyền!”“Bốn tầng ý cảnh của Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, đời này của ông đây có thể lĩnh ngộ được ba tầng ý cảnh thì cho dù có chết cũng không có gì nuối tiếc!”“Ngươi cũng đừng khoác lác nữa, ngươi có thể lĩnh ngộ được một tầng, chết cũng không uổng phí!”“Cút…”, không ít đệ tử nội môn lúc này vừa ghen tị, vừa hâm mộ.Ngự thú sư thực sự là rất thưa thớt, bởi vậy, nguyên thú được bồi dưỡng chuyên môn cho việc đi đường của Thánh Đạo tông cũng có số lượng hạn chế.Hầu hết tất cả các đệ tử nội môn, tổng cộng khoảng hơn trăm người đều cưỡi chung một con nguyên thú phi cầm.Chỉ có nhóm đạo tử mới có thể một mình khống chế một con nguyên thú phi cầm.Cho dù là các đệ tử đứng đầu cũng không có tư cách này.Trong lúc không ít các đệ tử xung quanh đang oán giận, vài bóng người đã bước tới.Cầm đầu là một người mặc quần áo luyện đan, người kia nhìn về hướng đệ tử nội môn, nói: “Tần Ninh đâu?Có ai nhìn thấy Tần Ninh không?”“Từ sư huynh!”Lúc này, các đệ tử nội môn cung kính nói: “Vừa rồi ta nhìn thấy Tần Ninh bị Cảnh Hoành của Ngự Thú Đường kéo đi rồi!”“Nương nó!”Từ Hữu Tài hùng hùng hổ hổ nói: “Tên khốn Cảnh Hoành, thật đúng là xem Tần Ninh trở thành đệ tử của Ngự Thú Đường bọn họ rồi?Dám cướp người với ta?”Từ Hữu Tài và Cảnh Hoành chính là đồ đệ của trưởng lão Vân Thanh Tuyền và Lý Vinh Ưng.Hai người này đều là thiên tài nổi danh của Thánh Đạo tông.Một vị đan sư, một vị ngự thú sư.Cho dù là người đứng đầu các phong cũng đối xử với bọn họ ôn hoà, nhóm đạo tử cũng không dám bắt nạt hai vị này.Dù sao thì sau lưng bọn họ cũng có chỗ dựa không đơn giản.Nhất là Từ Hữu Tài.