“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6553: Diệp Huyên cũng bất đắc dĩ vô cùng.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyền Nguyệt Thượng Nhân gật gật đầu.…Ở phía nam đại lục Cửu Nguyên chính là vị trí của thánh địa Thanh Dương.Hai bên sườn của thánh địa Thanh Dương chính là địa vực của động thiên Huyền Nguyệt và Đà La cung.Lúc này, bên trong thánh địa Thanh Dương.So với khung cảnh hợp lòng người của Thánh Đạo tông, sự yên tĩnh của Cửu Nguyên đan tông, sự mịt mờ lúc ẩn lúc hiện của động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương làm cho người ta cảm giác được sự uy nghiêm.Trong núi non liên miên không dứt, kiến trúc của thánh địa Thanh Dương lớp này chồng lớp khác, càng đi sâu vào trong, càng hiện ra sự uy nghiêm, vững chãi.Lúc này, trong thánh địa Thanh Dương, tại võ trường, rất nhiều đệ tử đã tụ tập ở đây.Mà các vị phong chủ, cùng với nhóm thánh tử ngược lại vẫn chưa đến.Thánh địa Thanh Dương, thánh chủ Thanh Dương Hoa, năm đó cũng là một võ giả thiên tài hàng đầu.Ngoại trừ thánh chủ, bên trong thánh địa Thanh Dương tổng cộng có năm vị phong chủ, tương đương với bảy vị đạo tông của Thánh Đạo tông.Vô Nhai Phong, phong chủ Vũ Văn Hoắc! Trường Sinh Phong, phong chủ Liêm Trường Sinh! Lạc Nguyên Phong, phong chủ Thi Ngọc! Tú Vân Phong, phong chủ Hề Bình Bình! Lãnh Vân Phong, phong chủ Lãnh Tử Duệ.Năm đại phong, năm vị phong chủ, địa vị cao quý.Giờ phút này, trên Lãnh Vân Phong.Phong chủ Lãnh Tử Duệ mặc trang phục màu đen, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư trước mặt.“Ngươi đạt đến cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng bảy muộn nhất, nhưng cũng là người tiến bộ nhanh nhất, trong khoảng thời gian này, thực lực của ngươi tăng lên, ta cũng thấy được rõ ràng”.Lãnh Tử Duệ thản nhiên nói: “Cuộc tranh tài trong vực lần này, nói không chừng ngươi có thể giành được vị trí thứ nhất!”“Nếu như trở thành người đứng đầu, có khả năng rất lớn trong tương lai sẽ trở thành thánh chủ của thánh địa Thanh Dương chúng ta”.Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư cũng chắp tay nói: “Phong chủ, ta không muốn trở thành thánh chủ”.“Vì sao?Bởi vì vị sư tôn kia của ngươi sao?”Lãnh Tử Duệ hừ một tiếng rồi nói: “Nếu như ngươi gặp ta sớm hơn mấy năm thì ngươi chính là đồ đệ tử ta, vị sư tôn kia của ngươi, có thể dạy ngươi cái gì?”Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư cười khổ trong lòng.

Huyền Nguyệt Thượng Nhân gật gật đầu.

…Ở phía nam đại lục Cửu Nguyên chính là vị trí của thánh địa Thanh Dương.

Hai bên sườn của thánh địa Thanh Dương chính là địa vực của động thiên Huyền Nguyệt và Đà La cung.

Lúc này, bên trong thánh địa Thanh Dương.

So với khung cảnh hợp lòng người của Thánh Đạo tông, sự yên tĩnh của Cửu Nguyên đan tông, sự mịt mờ lúc ẩn lúc hiện của động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương làm cho người ta cảm giác được sự uy nghiêm.

Trong núi non liên miên không dứt, kiến trúc của thánh địa Thanh Dương lớp này chồng lớp khác, càng đi sâu vào trong, càng hiện ra sự uy nghiêm, vững chãi.

Lúc này, trong thánh địa Thanh Dương, tại võ trường, rất nhiều đệ tử đã tụ tập ở đây.

Mà các vị phong chủ, cùng với nhóm thánh tử ngược lại vẫn chưa đến.

Thánh địa Thanh Dương, thánh chủ Thanh Dương Hoa, năm đó cũng là một võ giả thiên tài hàng đầu.

Ngoại trừ thánh chủ, bên trong thánh địa Thanh Dương tổng cộng có năm vị phong chủ, tương đương với bảy vị đạo tông của Thánh Đạo tông.

Vô Nhai Phong, phong chủ Vũ Văn Hoắc! Trường Sinh Phong, phong chủ Liêm Trường Sinh! Lạc Nguyên Phong, phong chủ Thi Ngọc! Tú Vân Phong, phong chủ Hề Bình Bình! Lãnh Vân Phong, phong chủ Lãnh Tử Duệ.

Năm đại phong, năm vị phong chủ, địa vị cao quý.

Giờ phút này, trên Lãnh Vân Phong.

Phong chủ Lãnh Tử Duệ mặc trang phục màu đen, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư trước mặt.

“Ngươi đạt đến cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng bảy muộn nhất, nhưng cũng là người tiến bộ nhanh nhất, trong khoảng thời gian này, thực lực của ngươi tăng lên, ta cũng thấy được rõ ràng”.

Lãnh Tử Duệ thản nhiên nói: “Cuộc tranh tài trong vực lần này, nói không chừng ngươi có thể giành được vị trí thứ nhất!”

“Nếu như trở thành người đứng đầu, có khả năng rất lớn trong tương lai sẽ trở thành thánh chủ của thánh địa Thanh Dương chúng ta”.

Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư cũng chắp tay nói: “Phong chủ, ta không muốn trở thành thánh chủ”.

“Vì sao?

Bởi vì vị sư tôn kia của ngươi sao?”

Lãnh Tử Duệ hừ một tiếng rồi nói: “Nếu như ngươi gặp ta sớm hơn mấy năm thì ngươi chính là đồ đệ tử ta, vị sư tôn kia của ngươi, có thể dạy ngươi cái gì?”

Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư cười khổ trong lòng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyền Nguyệt Thượng Nhân gật gật đầu.…Ở phía nam đại lục Cửu Nguyên chính là vị trí của thánh địa Thanh Dương.Hai bên sườn của thánh địa Thanh Dương chính là địa vực của động thiên Huyền Nguyệt và Đà La cung.Lúc này, bên trong thánh địa Thanh Dương.So với khung cảnh hợp lòng người của Thánh Đạo tông, sự yên tĩnh của Cửu Nguyên đan tông, sự mịt mờ lúc ẩn lúc hiện của động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương làm cho người ta cảm giác được sự uy nghiêm.Trong núi non liên miên không dứt, kiến trúc của thánh địa Thanh Dương lớp này chồng lớp khác, càng đi sâu vào trong, càng hiện ra sự uy nghiêm, vững chãi.Lúc này, trong thánh địa Thanh Dương, tại võ trường, rất nhiều đệ tử đã tụ tập ở đây.Mà các vị phong chủ, cùng với nhóm thánh tử ngược lại vẫn chưa đến.Thánh địa Thanh Dương, thánh chủ Thanh Dương Hoa, năm đó cũng là một võ giả thiên tài hàng đầu.Ngoại trừ thánh chủ, bên trong thánh địa Thanh Dương tổng cộng có năm vị phong chủ, tương đương với bảy vị đạo tông của Thánh Đạo tông.Vô Nhai Phong, phong chủ Vũ Văn Hoắc! Trường Sinh Phong, phong chủ Liêm Trường Sinh! Lạc Nguyên Phong, phong chủ Thi Ngọc! Tú Vân Phong, phong chủ Hề Bình Bình! Lãnh Vân Phong, phong chủ Lãnh Tử Duệ.Năm đại phong, năm vị phong chủ, địa vị cao quý.Giờ phút này, trên Lãnh Vân Phong.Phong chủ Lãnh Tử Duệ mặc trang phục màu đen, nhìn về phía Lý Nhàn Ngư trước mặt.“Ngươi đạt đến cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng bảy muộn nhất, nhưng cũng là người tiến bộ nhanh nhất, trong khoảng thời gian này, thực lực của ngươi tăng lên, ta cũng thấy được rõ ràng”.Lãnh Tử Duệ thản nhiên nói: “Cuộc tranh tài trong vực lần này, nói không chừng ngươi có thể giành được vị trí thứ nhất!”“Nếu như trở thành người đứng đầu, có khả năng rất lớn trong tương lai sẽ trở thành thánh chủ của thánh địa Thanh Dương chúng ta”.Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư cũng chắp tay nói: “Phong chủ, ta không muốn trở thành thánh chủ”.“Vì sao?Bởi vì vị sư tôn kia của ngươi sao?”Lãnh Tử Duệ hừ một tiếng rồi nói: “Nếu như ngươi gặp ta sớm hơn mấy năm thì ngươi chính là đồ đệ tử ta, vị sư tôn kia của ngươi, có thể dạy ngươi cái gì?”Nghe được lời này, Lý Nhàn Ngư cười khổ trong lòng.

Chương 6553: Diệp Huyên cũng bất đắc dĩ vô cùng.