“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6569:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đối với những chuyện này, Tần Ninh cũng không quá quan tâm.Thẳng cho đến ngày hôm nay, Tần Ninh dẫn theo Thời Thanh Trúc ra ngoài rồi đi vào một toà tửu lâu.Một bóng người xuất hiện trước mặt hai người.“Tần tiên sinh!”Người nọ nhìn thấy Tần Ninh thì chắp tay cười ha ha nói.“Liễu Văn Truyền!”Tần Ninh nhìn thoáng qua người vừa tới, mỉm cười nói: “Sao ngươi lại ở trong này?”“Lý sư huynh cũng đang ở đây!”Nói xong, Liễu Văn Truyền dẫn Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đi lên tầng hai, rồi bước vào một phòng riêng.Cánh cửa mở ra, Lý Nhàn Ngư mặc áo dài, nhìn thấy Tần Ninh, hắn ta lập tức đứng dậy, vẻ mặt vui mừng nói: “Sư tôn”.“Ngồi đi!”Mấy người đều ngồi xuống.Không bao lâu sau, người phục vụ của tửu lâu đã mang thức ăn và rượu lên.Thời Thanh Trúc mở giấy dán của vò rượu ra, lông mày hơi hơi nhíu lại, biểu cảm không mấy vui vẻ.Ở trong Thánh Đạo tông, mỗi ngày đều nhận được rượu của đám người Lý Vinh Ưng và Vân Thanh Tuyền, khẩu vị của nàng cũng bị nuôi thành kén chọn.“Ngươi là thánh tử, hiện giờ, không phải là nên được các trưởng lão của thánh địa Thanh Dương ân cần dạy bảo, dốc lòng bồi dưỡng để lần này ngươi có thể khiến cho bọn họ vẻ vang hay sao?”, Tần Ninh trêu ghẹo nói.“Sư tôn nói cái gì vậy”.Lý Nhàn Ngư cũng cười nói: “Vị trí thánh tử này của con được sắc phong muộn nhất, sự chú ý cũng không nằm ở trên người con”.“Ngược lại là sư tôn, trong thời gian một năm, người đã đến cảnh giới Đại Thần Tôn, có phải sư tôn cũng sẽ nhanh chóng đến cảnh giới Tiểu Đế Tôn hay không?”Tần Ninh gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu.Lý Nhàn Ngư hiểu rõ, nói: “Xem ra, sư tôn không muốn thăng cấp nhanh như vậy”.Nói xong, Lý Nhàn Ngư đứng dậy, rót rượu cho Tần Ninh.“Lần này, thế lực của ngũ đại bá chủ, toàn bộ đều đến hết, trong Cửu Nguyên Vực, quần hùng hội tụ, vô cùng náo nhiệt”, Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Hơn nữa, theo như con được biết, cuộc thí luyện trong tam đại cấm địa cũng đã được quyết định rồi”.Giai đoạn sơ tuyển, nhóm Chí Cao Đế Tôn trong ngũ đại bá chủ sẽ tiến vào bên trong cấm địa, xác định một khu vực.Rồi các đệ tử tông môn sẽ tiến vào trong khu vực đó, tiến hành thí luyện.Cái gọi là thí luyện, nói chính xác hơn chính là chém giết nguyên thú.Lấy số lượng nguyên thú chém giết được và thực lực để đưa ra phán định số điểm tích luỹ là bao nhiêu.
Đối với những chuyện này, Tần Ninh cũng không quá quan tâm.
Thẳng cho đến ngày hôm nay, Tần Ninh dẫn theo Thời Thanh Trúc ra ngoài rồi đi vào một toà tửu lâu.
Một bóng người xuất hiện trước mặt hai người.
“Tần tiên sinh!”
Người nọ nhìn thấy Tần Ninh thì chắp tay cười ha ha nói.
“Liễu Văn Truyền!”
Tần Ninh nhìn thoáng qua người vừa tới, mỉm cười nói: “Sao ngươi lại ở trong này?”
“Lý sư huynh cũng đang ở đây!”
Nói xong, Liễu Văn Truyền dẫn Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đi lên tầng hai, rồi bước vào một phòng riêng.
Cánh cửa mở ra, Lý Nhàn Ngư mặc áo dài, nhìn thấy Tần Ninh, hắn ta lập tức đứng dậy, vẻ mặt vui mừng nói: “Sư tôn”.
“Ngồi đi!”
Mấy người đều ngồi xuống.
Không bao lâu sau, người phục vụ của tửu lâu đã mang thức ăn và rượu lên.
Thời Thanh Trúc mở giấy dán của vò rượu ra, lông mày hơi hơi nhíu lại, biểu cảm không mấy vui vẻ.
Ở trong Thánh Đạo tông, mỗi ngày đều nhận được rượu của đám người Lý Vinh Ưng và Vân Thanh Tuyền, khẩu vị của nàng cũng bị nuôi thành kén chọn.
“Ngươi là thánh tử, hiện giờ, không phải là nên được các trưởng lão của thánh địa Thanh Dương ân cần dạy bảo, dốc lòng bồi dưỡng để lần này ngươi có thể khiến cho bọn họ vẻ vang hay sao?”, Tần Ninh trêu ghẹo nói.
“Sư tôn nói cái gì vậy”.
Lý Nhàn Ngư cũng cười nói: “Vị trí thánh tử này của con được sắc phong muộn nhất, sự chú ý cũng không nằm ở trên người con”.
“Ngược lại là sư tôn, trong thời gian một năm, người đã đến cảnh giới Đại Thần Tôn, có phải sư tôn cũng sẽ nhanh chóng đến cảnh giới Tiểu Đế Tôn hay không?”
Tần Ninh gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu.
Lý Nhàn Ngư hiểu rõ, nói: “Xem ra, sư tôn không muốn thăng cấp nhanh như vậy”.
Nói xong, Lý Nhàn Ngư đứng dậy, rót rượu cho Tần Ninh.
“Lần này, thế lực của ngũ đại bá chủ, toàn bộ đều đến hết, trong Cửu Nguyên Vực, quần hùng hội tụ, vô cùng náo nhiệt”, Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Hơn nữa, theo như con được biết, cuộc thí luyện trong tam đại cấm địa cũng đã được quyết định rồi”.
Giai đoạn sơ tuyển, nhóm Chí Cao Đế Tôn trong ngũ đại bá chủ sẽ tiến vào bên trong cấm địa, xác định một khu vực.
Rồi các đệ tử tông môn sẽ tiến vào trong khu vực đó, tiến hành thí luyện.
Cái gọi là thí luyện, nói chính xác hơn chính là chém giết nguyên thú.
Lấy số lượng nguyên thú chém giết được và thực lực để đưa ra phán định số điểm tích luỹ là bao nhiêu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đối với những chuyện này, Tần Ninh cũng không quá quan tâm.Thẳng cho đến ngày hôm nay, Tần Ninh dẫn theo Thời Thanh Trúc ra ngoài rồi đi vào một toà tửu lâu.Một bóng người xuất hiện trước mặt hai người.“Tần tiên sinh!”Người nọ nhìn thấy Tần Ninh thì chắp tay cười ha ha nói.“Liễu Văn Truyền!”Tần Ninh nhìn thoáng qua người vừa tới, mỉm cười nói: “Sao ngươi lại ở trong này?”“Lý sư huynh cũng đang ở đây!”Nói xong, Liễu Văn Truyền dẫn Tần Ninh và Thời Thanh Trúc đi lên tầng hai, rồi bước vào một phòng riêng.Cánh cửa mở ra, Lý Nhàn Ngư mặc áo dài, nhìn thấy Tần Ninh, hắn ta lập tức đứng dậy, vẻ mặt vui mừng nói: “Sư tôn”.“Ngồi đi!”Mấy người đều ngồi xuống.Không bao lâu sau, người phục vụ của tửu lâu đã mang thức ăn và rượu lên.Thời Thanh Trúc mở giấy dán của vò rượu ra, lông mày hơi hơi nhíu lại, biểu cảm không mấy vui vẻ.Ở trong Thánh Đạo tông, mỗi ngày đều nhận được rượu của đám người Lý Vinh Ưng và Vân Thanh Tuyền, khẩu vị của nàng cũng bị nuôi thành kén chọn.“Ngươi là thánh tử, hiện giờ, không phải là nên được các trưởng lão của thánh địa Thanh Dương ân cần dạy bảo, dốc lòng bồi dưỡng để lần này ngươi có thể khiến cho bọn họ vẻ vang hay sao?”, Tần Ninh trêu ghẹo nói.“Sư tôn nói cái gì vậy”.Lý Nhàn Ngư cũng cười nói: “Vị trí thánh tử này của con được sắc phong muộn nhất, sự chú ý cũng không nằm ở trên người con”.“Ngược lại là sư tôn, trong thời gian một năm, người đã đến cảnh giới Đại Thần Tôn, có phải sư tôn cũng sẽ nhanh chóng đến cảnh giới Tiểu Đế Tôn hay không?”Tần Ninh gật gật đầu, sau đó lại lắc lắc đầu.Lý Nhàn Ngư hiểu rõ, nói: “Xem ra, sư tôn không muốn thăng cấp nhanh như vậy”.Nói xong, Lý Nhàn Ngư đứng dậy, rót rượu cho Tần Ninh.“Lần này, thế lực của ngũ đại bá chủ, toàn bộ đều đến hết, trong Cửu Nguyên Vực, quần hùng hội tụ, vô cùng náo nhiệt”, Lý Nhàn Ngư mở miệng nói: “Hơn nữa, theo như con được biết, cuộc thí luyện trong tam đại cấm địa cũng đã được quyết định rồi”.Giai đoạn sơ tuyển, nhóm Chí Cao Đế Tôn trong ngũ đại bá chủ sẽ tiến vào bên trong cấm địa, xác định một khu vực.Rồi các đệ tử tông môn sẽ tiến vào trong khu vực đó, tiến hành thí luyện.Cái gọi là thí luyện, nói chính xác hơn chính là chém giết nguyên thú.Lấy số lượng nguyên thú chém giết được và thực lực để đưa ra phán định số điểm tích luỹ là bao nhiêu.