“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6592: Diệp Huyên đi thẳng đến Chấp Pháp Tông!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vào đó thì kể cả Chí Cao Đế Tôn cũng có thể chết không nơi chôn thân.Cấm địa nguy hiểm không chỉ vì nguyên thú cấp tám, nguyên thú cấp chín mà nghe nói trong đó còn tồn tại một số biến đổi thời không quỷ quái.Chưa hết, người ta đồn rằng ở tam đại cấm địa mộ Bất Tử, cấm địa Thần Miếu, cấm địa Ám Ngục hiện hữu một số thứ từ thời kỳ thượng cổ.Còn việc đó có phải đồn nhảm nhí không thì không ai biết.Dù sao thì... không ai thật sự đặt chân vào đó cả.Thời kỳ thượng cổ?Đó là kỷ nguyên trước, cách hôm nay ít nhất là hàng trăm vạn năm. Đó đã là thời đại trước Vô Thượng Thần Đế rồi.Vô Thượng Thần Đế khai sáng kỷ nguyên mới, mở đầu cho thời đại mới, tạo ra thế giới mới, tất cả những gì nơi đây đều khác với thời kỳ thượng cổ.Ai mà biết được liệu lời đồn có thật không.Một lúc sau, Tần Ninh và nhóm sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đi tới đầm lầy đã nhắc đến.Ra khỏi dãy núi, ngang qua một đồng cỏ sẽ đến mảnh đầm lầy khổng lồ này, không những thế nơi đây còn bị từng tầng mây mù che phủ.Mấy đầm lầy thế này đều vô cùng nguy hiểm.Nhìn bên trong có vẻ là đất liền nhưng rất có thể tồn tại nguyên thú hùng mạnh nào đó.Trông nước nhỏ giọt từ từ vậy thôi nhưng không chừng là cái động không đáy.Hơn nữa, một khi rơi vào đầm lầy thì nhiều khả năng sẽ bị nó nhấn chìm, dù là võ giả cảnh giới Chí Tôn cũng không ngoại lệ.Đất của những thứ ao đầm nước đọng kia cất giấu nguyên thú quanh năm, uy năng mạnh mẽ.Trong những cuộc tranh tài trong vực trước đây, rất ít có đệ tử muốn vào đầm lầy săn nguyên thú.Săn nguyên thú ở những nơi khác như núi, sa mạc, thảo nguyên mà không đánh lại thì còn chạy được.Ở đây mà không đánh lại, chạy trốn thì có khi rơi vào miệng một con nguyên thú khác luôn.Nơi này thật sự quá nguy hiểm.Mấy người Tả Hạo nhìn bầu trời quanh quẩn mây mù đằng trước, chẳng thấy điểm cuối đầm lầy là ở đâu, trong lòng nhất thời thấy hơi sợ hãi."Vào xem sao".Tần Ninh lên tiếng.Hắn vừa nói câu ấy thì tức thì bị bọn Tả Hạo giữ chặt, can ngăn: "Tần công tử, đừng vào đó được không?""Đầm lầy này quá nguy hiểm, kể cả võ giả cảnh giới Tiểu Đế Tôn tam phẩm, tứ phẩm cũng không dám tự ý vào đâu, có khi chết đó"."Đúng đấy, đúng đấy, nguyên thú trong đầm lầy thực lực có thể không cao nhưng... xuất quỷ nhập thần lắm, đây trời sinh đã là địa bàn của chúng rồi!""Phải phải phải, chúng ta đừng vào thì hơn..."Nghe vậy, Tần Ninh đứng chắp tay nhìn về phía sáu người, hỏi: "Có muốn kiếm điểm không?"
Vào đó thì kể cả Chí Cao Đế Tôn cũng có thể chết không nơi chôn thân.
Cấm địa nguy hiểm không chỉ vì nguyên thú cấp tám, nguyên thú cấp chín mà nghe nói trong đó còn tồn tại một số biến đổi thời không quỷ quái.
Chưa hết, người ta đồn rằng ở tam đại cấm địa mộ Bất Tử, cấm địa Thần Miếu, cấm địa Ám Ngục hiện hữu một số thứ từ thời kỳ thượng cổ.
Còn việc đó có phải đồn nhảm nhí không thì không ai biết.
Dù sao thì... không ai thật sự đặt chân vào đó cả.
Thời kỳ thượng cổ?
Đó là kỷ nguyên trước, cách hôm nay ít nhất là hàng trăm vạn năm. Đó đã là thời đại trước Vô Thượng Thần Đế rồi.
Vô Thượng Thần Đế khai sáng kỷ nguyên mới, mở đầu cho thời đại mới, tạo ra thế giới mới, tất cả những gì nơi đây đều khác với thời kỳ thượng cổ.
Ai mà biết được liệu lời đồn có thật không.
Một lúc sau, Tần Ninh và nhóm sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đi tới đầm lầy đã nhắc đến.
Ra khỏi dãy núi, ngang qua một đồng cỏ sẽ đến mảnh đầm lầy khổng lồ này, không những thế nơi đây còn bị từng tầng mây mù che phủ.
Mấy đầm lầy thế này đều vô cùng nguy hiểm.
Nhìn bên trong có vẻ là đất liền nhưng rất có thể tồn tại nguyên thú hùng mạnh nào đó.
Trông nước nhỏ giọt từ từ vậy thôi nhưng không chừng là cái động không đáy.
Hơn nữa, một khi rơi vào đầm lầy thì nhiều khả năng sẽ bị nó nhấn chìm, dù là võ giả cảnh giới Chí Tôn cũng không ngoại lệ.
Đất của những thứ ao đầm nước đọng kia cất giấu nguyên thú quanh năm, uy năng mạnh mẽ.
Trong những cuộc tranh tài trong vực trước đây, rất ít có đệ tử muốn vào đầm lầy săn nguyên thú.
Săn nguyên thú ở những nơi khác như núi, sa mạc, thảo nguyên mà không đánh lại thì còn chạy được.
Ở đây mà không đánh lại, chạy trốn thì có khi rơi vào miệng một con nguyên thú khác luôn.
Nơi này thật sự quá nguy hiểm.
Mấy người Tả Hạo nhìn bầu trời quanh quẩn mây mù đằng trước, chẳng thấy điểm cuối đầm lầy là ở đâu, trong lòng nhất thời thấy hơi sợ hãi.
"Vào xem sao".
Tần Ninh lên tiếng.
Hắn vừa nói câu ấy thì tức thì bị bọn Tả Hạo giữ chặt, can ngăn: "Tần công tử, đừng vào đó được không?"
"Đầm lầy này quá nguy hiểm, kể cả võ giả cảnh giới Tiểu Đế Tôn tam phẩm, tứ phẩm cũng không dám tự ý vào đâu, có khi chết đó".
"Đúng đấy, đúng đấy, nguyên thú trong đầm lầy thực lực có thể không cao nhưng... xuất quỷ nhập thần lắm, đây trời sinh đã là địa bàn của chúng rồi!"
"Phải phải phải, chúng ta đừng vào thì hơn..."
Nghe vậy, Tần Ninh đứng chắp tay nhìn về phía sáu người, hỏi: "Có muốn kiếm điểm không?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vào đó thì kể cả Chí Cao Đế Tôn cũng có thể chết không nơi chôn thân.Cấm địa nguy hiểm không chỉ vì nguyên thú cấp tám, nguyên thú cấp chín mà nghe nói trong đó còn tồn tại một số biến đổi thời không quỷ quái.Chưa hết, người ta đồn rằng ở tam đại cấm địa mộ Bất Tử, cấm địa Thần Miếu, cấm địa Ám Ngục hiện hữu một số thứ từ thời kỳ thượng cổ.Còn việc đó có phải đồn nhảm nhí không thì không ai biết.Dù sao thì... không ai thật sự đặt chân vào đó cả.Thời kỳ thượng cổ?Đó là kỷ nguyên trước, cách hôm nay ít nhất là hàng trăm vạn năm. Đó đã là thời đại trước Vô Thượng Thần Đế rồi.Vô Thượng Thần Đế khai sáng kỷ nguyên mới, mở đầu cho thời đại mới, tạo ra thế giới mới, tất cả những gì nơi đây đều khác với thời kỳ thượng cổ.Ai mà biết được liệu lời đồn có thật không.Một lúc sau, Tần Ninh và nhóm sáu người Tả Hạo, Liễu Nghênh đi tới đầm lầy đã nhắc đến.Ra khỏi dãy núi, ngang qua một đồng cỏ sẽ đến mảnh đầm lầy khổng lồ này, không những thế nơi đây còn bị từng tầng mây mù che phủ.Mấy đầm lầy thế này đều vô cùng nguy hiểm.Nhìn bên trong có vẻ là đất liền nhưng rất có thể tồn tại nguyên thú hùng mạnh nào đó.Trông nước nhỏ giọt từ từ vậy thôi nhưng không chừng là cái động không đáy.Hơn nữa, một khi rơi vào đầm lầy thì nhiều khả năng sẽ bị nó nhấn chìm, dù là võ giả cảnh giới Chí Tôn cũng không ngoại lệ.Đất của những thứ ao đầm nước đọng kia cất giấu nguyên thú quanh năm, uy năng mạnh mẽ.Trong những cuộc tranh tài trong vực trước đây, rất ít có đệ tử muốn vào đầm lầy săn nguyên thú.Săn nguyên thú ở những nơi khác như núi, sa mạc, thảo nguyên mà không đánh lại thì còn chạy được.Ở đây mà không đánh lại, chạy trốn thì có khi rơi vào miệng một con nguyên thú khác luôn.Nơi này thật sự quá nguy hiểm.Mấy người Tả Hạo nhìn bầu trời quanh quẩn mây mù đằng trước, chẳng thấy điểm cuối đầm lầy là ở đâu, trong lòng nhất thời thấy hơi sợ hãi."Vào xem sao".Tần Ninh lên tiếng.Hắn vừa nói câu ấy thì tức thì bị bọn Tả Hạo giữ chặt, can ngăn: "Tần công tử, đừng vào đó được không?""Đầm lầy này quá nguy hiểm, kể cả võ giả cảnh giới Tiểu Đế Tôn tam phẩm, tứ phẩm cũng không dám tự ý vào đâu, có khi chết đó"."Đúng đấy, đúng đấy, nguyên thú trong đầm lầy thực lực có thể không cao nhưng... xuất quỷ nhập thần lắm, đây trời sinh đã là địa bàn của chúng rồi!""Phải phải phải, chúng ta đừng vào thì hơn..."Nghe vậy, Tần Ninh đứng chắp tay nhìn về phía sáu người, hỏi: "Có muốn kiếm điểm không?"