“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6627: Đàm Xuân Linh càng đánh càng cảm thấy sợ hãi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe được lời này, thanh niên bên trái nhíu mày, nói: “Thánh Đạo tông, là cái người tên Tần Ninh kia?”Tần Ninh không trả lời, nói thẳng: “Người đâu?”“Người nào cơ?”Thanh niên bên trái không thèm để ý đến Tần Ninh, vô cùng không vui nói.Tần Ninh nhấc nhấc Mục Khô trong tay lên, nói: “Cô gái kia!”Giờ phút này, Mục Khô kêu rên: “Đệ đệ, cứu ta, cứu ta, tên khốn kiếp này, không nói hai lời đã ra tay, hắn đến vì cô gái kia!”Nghe được lời này, thanh niên ở giữa từng bước đi lên, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh.“Buông hắn ta ra”.Tần Ninh nhìn người thanh niên trước mặt.Người này, hẳn là Mục Vinh!“Buông hắn ta ra, ta cho ngươi chết thoải mái một chút”.Thanh niên kia lại nói, tựa như là một vị đế vương ở nhân gian, đang công khai đưa ra ý chỉ của mình.Lúc này, biểu cảm của năm người Tả Hạo, Liễu Nghênh vô cùng căng thẳng.Mục Vinh! Thiên chi kiêu tử của Cửu Nguyên đan tông.Trong Cửu Nguyên đan tông, ba vị đan tử ngạo nghễ trên cao, giống như bảy vị đạo tử của Thánh Đạo tông.Ngoài ra, còn có tam đại đệ tử tinh anh.Tên Mục Vinh này, chính là một trong tam đại đệ tử tinh anh, trong Cửu Nguyên đan tông, hắn ta có thủ đoạn thông thiên, cho dù là một vài trưởng lão cũng phải nể mặt hắn ta vài phần.Thiên tài như vậy, có tiềm lực vô hạn trong tương lai.“Buông hắn ta ra?”Lúc này, Tần Ninh mỉm cười, bàn tay cũng chậm rãi dùng sức, đem cánh tay Mục Khô vặn thành bánh quai chèo.“Lời ta nói, hình như ngươi nghe không rõ?Ta hỏi ngươi, cô gái kia ở đâu?”Tần Ninh nhìn về phía Mục Vinh, sắc mặt lạnh lùng nói.Giờ phút này, vẻ mặt Mục Vinh lạnh như băng.Lần đầu tiên có người dám can đảm kiêu ngạo trước mặt hắn ta như thế.

Nghe được lời này, thanh niên bên trái nhíu mày, nói: “Thánh Đạo tông, là cái người tên Tần Ninh kia?”

Tần Ninh không trả lời, nói thẳng: “Người đâu?”

“Người nào cơ?”

Thanh niên bên trái không thèm để ý đến Tần Ninh, vô cùng không vui nói.

Tần Ninh nhấc nhấc Mục Khô trong tay lên, nói: “Cô gái kia!”

Giờ phút này, Mục Khô kêu rên: “Đệ đệ, cứu ta, cứu ta, tên khốn kiếp này, không nói hai lời đã ra tay, hắn đến vì cô gái kia!”

Nghe được lời này, thanh niên ở giữa từng bước đi lên, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh.

“Buông hắn ta ra”.

Tần Ninh nhìn người thanh niên trước mặt.

Người này, hẳn là Mục Vinh!

“Buông hắn ta ra, ta cho ngươi chết thoải mái một chút”.

Thanh niên kia lại nói, tựa như là một vị đế vương ở nhân gian, đang công khai đưa ra ý chỉ của mình.

Lúc này, biểu cảm của năm người Tả Hạo, Liễu Nghênh vô cùng căng thẳng.

Mục Vinh! Thiên chi kiêu tử của Cửu Nguyên đan tông.

Trong Cửu Nguyên đan tông, ba vị đan tử ngạo nghễ trên cao, giống như bảy vị đạo tử của Thánh Đạo tông.

Ngoài ra, còn có tam đại đệ tử tinh anh.

Tên Mục Vinh này, chính là một trong tam đại đệ tử tinh anh, trong Cửu Nguyên đan tông, hắn ta có thủ đoạn thông thiên, cho dù là một vài trưởng lão cũng phải nể mặt hắn ta vài phần.

Thiên tài như vậy, có tiềm lực vô hạn trong tương lai.

“Buông hắn ta ra?”

Lúc này, Tần Ninh mỉm cười, bàn tay cũng chậm rãi dùng sức, đem cánh tay Mục Khô vặn thành bánh quai chèo.

“Lời ta nói, hình như ngươi nghe không rõ?

Ta hỏi ngươi, cô gái kia ở đâu?”

Tần Ninh nhìn về phía Mục Vinh, sắc mặt lạnh lùng nói.

Giờ phút này, vẻ mặt Mục Vinh lạnh như băng.

Lần đầu tiên có người dám can đảm kiêu ngạo trước mặt hắn ta như thế.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe được lời này, thanh niên bên trái nhíu mày, nói: “Thánh Đạo tông, là cái người tên Tần Ninh kia?”Tần Ninh không trả lời, nói thẳng: “Người đâu?”“Người nào cơ?”Thanh niên bên trái không thèm để ý đến Tần Ninh, vô cùng không vui nói.Tần Ninh nhấc nhấc Mục Khô trong tay lên, nói: “Cô gái kia!”Giờ phút này, Mục Khô kêu rên: “Đệ đệ, cứu ta, cứu ta, tên khốn kiếp này, không nói hai lời đã ra tay, hắn đến vì cô gái kia!”Nghe được lời này, thanh niên ở giữa từng bước đi lên, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh.“Buông hắn ta ra”.Tần Ninh nhìn người thanh niên trước mặt.Người này, hẳn là Mục Vinh!“Buông hắn ta ra, ta cho ngươi chết thoải mái một chút”.Thanh niên kia lại nói, tựa như là một vị đế vương ở nhân gian, đang công khai đưa ra ý chỉ của mình.Lúc này, biểu cảm của năm người Tả Hạo, Liễu Nghênh vô cùng căng thẳng.Mục Vinh! Thiên chi kiêu tử của Cửu Nguyên đan tông.Trong Cửu Nguyên đan tông, ba vị đan tử ngạo nghễ trên cao, giống như bảy vị đạo tử của Thánh Đạo tông.Ngoài ra, còn có tam đại đệ tử tinh anh.Tên Mục Vinh này, chính là một trong tam đại đệ tử tinh anh, trong Cửu Nguyên đan tông, hắn ta có thủ đoạn thông thiên, cho dù là một vài trưởng lão cũng phải nể mặt hắn ta vài phần.Thiên tài như vậy, có tiềm lực vô hạn trong tương lai.“Buông hắn ta ra?”Lúc này, Tần Ninh mỉm cười, bàn tay cũng chậm rãi dùng sức, đem cánh tay Mục Khô vặn thành bánh quai chèo.“Lời ta nói, hình như ngươi nghe không rõ?Ta hỏi ngươi, cô gái kia ở đâu?”Tần Ninh nhìn về phía Mục Vinh, sắc mặt lạnh lùng nói.Giờ phút này, vẻ mặt Mục Vinh lạnh như băng.Lần đầu tiên có người dám can đảm kiêu ngạo trước mặt hắn ta như thế.

Chương 6627: Đàm Xuân Linh càng đánh càng cảm thấy sợ hãi.