“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6652: "Nửa đời sau của anh đều dựa vào em đó".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Vừa rồi, tại một cồn cát cách nơi này ba mươi dặm, ta gặp được Quý Trường Phong của Đà La cung!”“Được!”Tần Ninh điều khiển Cửu Anh, lập tức xuất phát.“Ngu Linh Cơ, về tin tức của những người khác, nếu như ngươi biết thì lập tức nói cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết, cái chết của sư tôn ngươi, rốt cuộc là như thế nào”.Lời nói bay bổng trong không khí, bóng dáng của Tần Ninh đã biến mất không thấy đâu.Lúc này, trong lòng Ngu Linh Cơ căng thẳng.Cái chết của sư tôn, chẳng lẽ còn có bí mật khác sao?Thế nhưng hiện giờ, nhìn thấy phương hướng Tần Ninh rời đi, trong lòng Ngu Linh Cơ lại càng thêm lo lắng.Rốt cuộc là Tần Ninh muốn làm cái gì?Hắn điều khiển Cửu Anh, rời đi cùng Thời Thanh Trúc.Lúc này, Tần Ninh đứng trên lưng Cửu Anh nhìn về một vùng cồn cát vô tận phía trước, ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng, tàn nhẫn.“Chàng tức giận sao?”Thời Thanh Trúc đứng bên cạnh, cẩn thận hỏi.“Ừm…”Tần Ninh đứng chắp tay, gật đầu nói: “Trần Nhất Mặc thì không thấy tăm hơi đâu, hiện giờ, đồ đệ của ta muốn làm Vực Tử của Cửu Nguyên Vực, nếu như hắn ta không có cái thực lực đó, vậy thì cũng thôi đi”.“Nhưng hắn ta lại có thực lực đó, giờ đây lại bị cái đám gọi là thiên kiêu kia liên hợp lại, ý đồ muốn tiêu diệt đồ đệ của ta, sao ta có thể không tức giận?”Thời Thanh Trúc nghe vậy cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, đám người này, thật là đáng ghét”.“Đáng ghét, vậy thì giết!”Hai người điều khiển Cửu Anh, một đường hướng thẳng về nơi mà Ngu Cơ Linh nói.Ước chừng mười lăm phút sau, phía cuối của núi non là cồn cát mênh mông vô tận.Ánh mắt trời rực rỡ, chói chang, chiếu rọi lên trên cồn cát, khúc xạ nên từng tia sáng, độ ấm cũng bất chợt tăng lên cao.Hai người trực tiếp tiến vào trong cồn cát, sau một hồi đi tới đi lui, Cửu Anh đột nhiên nói: “Bên kia có người”.“Qua đó!”Tần Ninh mở miệng nói.Chỉ thấy ở cồn cát phía trước, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, dần dần, bên tai truyền đến tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.Ước chừng bảy, tám bóng người, đang bị mười mấy người truy đuổi, lảo đảo chạy trốn.Xem tình hình, mấy người kia bị giết sạch chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
“Vừa rồi, tại một cồn cát cách nơi này ba mươi dặm, ta gặp được Quý Trường Phong của Đà La cung!”
“Được!”
Tần Ninh điều khiển Cửu Anh, lập tức xuất phát.
“Ngu Linh Cơ, về tin tức của những người khác, nếu như ngươi biết thì lập tức nói cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết, cái chết của sư tôn ngươi, rốt cuộc là như thế nào”.
Lời nói bay bổng trong không khí, bóng dáng của Tần Ninh đã biến mất không thấy đâu.
Lúc này, trong lòng Ngu Linh Cơ căng thẳng.
Cái chết của sư tôn, chẳng lẽ còn có bí mật khác sao?
Thế nhưng hiện giờ, nhìn thấy phương hướng Tần Ninh rời đi, trong lòng Ngu Linh Cơ lại càng thêm lo lắng.
Rốt cuộc là Tần Ninh muốn làm cái gì?
Hắn điều khiển Cửu Anh, rời đi cùng Thời Thanh Trúc.
Lúc này, Tần Ninh đứng trên lưng Cửu Anh nhìn về một vùng cồn cát vô tận phía trước, ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng, tàn nhẫn.
“Chàng tức giận sao?”
Thời Thanh Trúc đứng bên cạnh, cẩn thận hỏi.
“Ừm…”
Tần Ninh đứng chắp tay, gật đầu nói: “Trần Nhất Mặc thì không thấy tăm hơi đâu, hiện giờ, đồ đệ của ta muốn làm Vực Tử của Cửu Nguyên Vực, nếu như hắn ta không có cái thực lực đó, vậy thì cũng thôi đi”.
“Nhưng hắn ta lại có thực lực đó, giờ đây lại bị cái đám gọi là thiên kiêu kia liên hợp lại, ý đồ muốn tiêu diệt đồ đệ của ta, sao ta có thể không tức giận?”
Thời Thanh Trúc nghe vậy cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, đám người này, thật là đáng ghét”.
“Đáng ghét, vậy thì giết!”
Hai người điều khiển Cửu Anh, một đường hướng thẳng về nơi mà Ngu Cơ Linh nói.
Ước chừng mười lăm phút sau, phía cuối của núi non là cồn cát mênh mông vô tận.
Ánh mắt trời rực rỡ, chói chang, chiếu rọi lên trên cồn cát, khúc xạ nên từng tia sáng, độ ấm cũng bất chợt tăng lên cao.
Hai người trực tiếp tiến vào trong cồn cát, sau một hồi đi tới đi lui, Cửu Anh đột nhiên nói: “Bên kia có người”.
“Qua đó!”
Tần Ninh mở miệng nói.
Chỉ thấy ở cồn cát phía trước, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, dần dần, bên tai truyền đến tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.
Ước chừng bảy, tám bóng người, đang bị mười mấy người truy đuổi, lảo đảo chạy trốn.
Xem tình hình, mấy người kia bị giết sạch chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Vừa rồi, tại một cồn cát cách nơi này ba mươi dặm, ta gặp được Quý Trường Phong của Đà La cung!”“Được!”Tần Ninh điều khiển Cửu Anh, lập tức xuất phát.“Ngu Linh Cơ, về tin tức của những người khác, nếu như ngươi biết thì lập tức nói cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết, cái chết của sư tôn ngươi, rốt cuộc là như thế nào”.Lời nói bay bổng trong không khí, bóng dáng của Tần Ninh đã biến mất không thấy đâu.Lúc này, trong lòng Ngu Linh Cơ căng thẳng.Cái chết của sư tôn, chẳng lẽ còn có bí mật khác sao?Thế nhưng hiện giờ, nhìn thấy phương hướng Tần Ninh rời đi, trong lòng Ngu Linh Cơ lại càng thêm lo lắng.Rốt cuộc là Tần Ninh muốn làm cái gì?Hắn điều khiển Cửu Anh, rời đi cùng Thời Thanh Trúc.Lúc này, Tần Ninh đứng trên lưng Cửu Anh nhìn về một vùng cồn cát vô tận phía trước, ánh mắt lóe lên sự lạnh lùng, tàn nhẫn.“Chàng tức giận sao?”Thời Thanh Trúc đứng bên cạnh, cẩn thận hỏi.“Ừm…”Tần Ninh đứng chắp tay, gật đầu nói: “Trần Nhất Mặc thì không thấy tăm hơi đâu, hiện giờ, đồ đệ của ta muốn làm Vực Tử của Cửu Nguyên Vực, nếu như hắn ta không có cái thực lực đó, vậy thì cũng thôi đi”.“Nhưng hắn ta lại có thực lực đó, giờ đây lại bị cái đám gọi là thiên kiêu kia liên hợp lại, ý đồ muốn tiêu diệt đồ đệ của ta, sao ta có thể không tức giận?”Thời Thanh Trúc nghe vậy cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, đám người này, thật là đáng ghét”.“Đáng ghét, vậy thì giết!”Hai người điều khiển Cửu Anh, một đường hướng thẳng về nơi mà Ngu Cơ Linh nói.Ước chừng mười lăm phút sau, phía cuối của núi non là cồn cát mênh mông vô tận.Ánh mắt trời rực rỡ, chói chang, chiếu rọi lên trên cồn cát, khúc xạ nên từng tia sáng, độ ấm cũng bất chợt tăng lên cao.Hai người trực tiếp tiến vào trong cồn cát, sau một hồi đi tới đi lui, Cửu Anh đột nhiên nói: “Bên kia có người”.“Qua đó!”Tần Ninh mở miệng nói.Chỉ thấy ở cồn cát phía trước, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, dần dần, bên tai truyền đến tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.Ước chừng bảy, tám bóng người, đang bị mười mấy người truy đuổi, lảo đảo chạy trốn.Xem tình hình, mấy người kia bị giết sạch chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.