“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6677: Ba cuốn là một tầng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.Kiếm vàng vỡ vụn.Móng rồng vẫn còn nguyên.Bản thân đan quyển đã được Tần Ninh lấy những bảo vật trong trời đất để luyện ra, mỗi một chữ khắc trong đó đều là châm ngôn.Sau khi một kiếm vàng vỡ tan tành, hàng vạn kiếm vàng trong nháy mắt bộc phát ra.Ầm...Tiếng nổ kịch liệt vang lên.Tần Ninh nắm chặt bàn tay.Ba Đan Điển chắn ngang trước người, giống như ba tấm màn trướng khổng lồ che trời.Những tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, từng kiếm khí màu vàng lao ra, tất cả đều bị ba Đan Điển ngăn cản.Ánh mắt của Tần Ninh có mấy phần lạnh lùng.Dần dần khí thế của kiếm khí màu vàng càng ngày càng yếu ớt.Lúc này Tần Ninh bộc phát ra khí thế kinh khủng chập chờn.Hắn lại đến gần bàn đá màu vàng.Ầm...Tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.Núi vàng run rẩy.Tần Ninh tiếp tục đến gần.Núi vàng tiếp tục run rẩy.Đợi đến khi Tần Ninh điều khiển ba Đan Điển ép tới gần chân núi vàng, bên ngoài núi vàng kia đã xuất hiện từng vết nứt."Tự tìm cái chết!"Chỉ trong chớp nhoáng, vết nứt trên núi vàng lan ra mấy trượng, một bóng người lao ra ầm ầm từ bên trong đó.Người nọ mặc trường sam màu vàng, đầu đội mũ vàng, tay cầm một thanh kiếm màu vàng, bên trong thân kiếm tản ra từng khí tức kinh khủng, lao thẳng về phía Tần Ninh.Keng...Kiếm vàng chém lên trên ngọc giản, trong nháy mắt đã bị ngọc giản ngăn cản.Nhưng lúc này ánh sáng của ngọc giản cũng đột nhiên ảm đạm hẳn đi, Tần Ninh phun ra một ngụm máu tươi, cả người thụt lùi.Mà người đàn ông mặc đồ vàng, đầu đội mũ vàng, tay cầm kiếm vàng kia lại kiêu ngạo đứng trước núi vàng."Làm hỏng chuyện tốt của ta!"Giọng nói lạnh lùng mang theo sát khí khiến người ta khiếp sợ.
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Kiếm vàng vỡ vụn.
Móng rồng vẫn còn nguyên.
Bản thân đan quyển đã được Tần Ninh lấy những bảo vật trong trời đất để luyện ra, mỗi một chữ khắc trong đó đều là châm ngôn.
Sau khi một kiếm vàng vỡ tan tành, hàng vạn kiếm vàng trong nháy mắt bộc phát ra.
Ầm...
Tiếng nổ kịch liệt vang lên.
Tần Ninh nắm chặt bàn tay.
Ba Đan Điển chắn ngang trước người, giống như ba tấm màn trướng khổng lồ che trời.
Những tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, từng kiếm khí màu vàng lao ra, tất cả đều bị ba Đan Điển ngăn cản.
Ánh mắt của Tần Ninh có mấy phần lạnh lùng.
Dần dần khí thế của kiếm khí màu vàng càng ngày càng yếu ớt.
Lúc này Tần Ninh bộc phát ra khí thế kinh khủng chập chờn.
Hắn lại đến gần bàn đá màu vàng.
Ầm...
Tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.
Núi vàng run rẩy.
Tần Ninh tiếp tục đến gần.
Núi vàng tiếp tục run rẩy.
Đợi đến khi Tần Ninh điều khiển ba Đan Điển ép tới gần chân núi vàng, bên ngoài núi vàng kia đã xuất hiện từng vết nứt.
"Tự tìm cái chết!"
Chỉ trong chớp nhoáng, vết nứt trên núi vàng lan ra mấy trượng, một bóng người lao ra ầm ầm từ bên trong đó.
Người nọ mặc trường sam màu vàng, đầu đội mũ vàng, tay cầm một thanh kiếm màu vàng, bên trong thân kiếm tản ra từng khí tức kinh khủng, lao thẳng về phía Tần Ninh.
Keng...
Kiếm vàng chém lên trên ngọc giản, trong nháy mắt đã bị ngọc giản ngăn cản.
Nhưng lúc này ánh sáng của ngọc giản cũng đột nhiên ảm đạm hẳn đi, Tần Ninh phun ra một ngụm máu tươi, cả người thụt lùi.
Mà người đàn ông mặc đồ vàng, đầu đội mũ vàng, tay cầm kiếm vàng kia lại kiêu ngạo đứng trước núi vàng.
"Làm hỏng chuyện tốt của ta!"
Giọng nói lạnh lùng mang theo sát khí khiến người ta khiếp sợ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.Kiếm vàng vỡ vụn.Móng rồng vẫn còn nguyên.Bản thân đan quyển đã được Tần Ninh lấy những bảo vật trong trời đất để luyện ra, mỗi một chữ khắc trong đó đều là châm ngôn.Sau khi một kiếm vàng vỡ tan tành, hàng vạn kiếm vàng trong nháy mắt bộc phát ra.Ầm...Tiếng nổ kịch liệt vang lên.Tần Ninh nắm chặt bàn tay.Ba Đan Điển chắn ngang trước người, giống như ba tấm màn trướng khổng lồ che trời.Những tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, từng kiếm khí màu vàng lao ra, tất cả đều bị ba Đan Điển ngăn cản.Ánh mắt của Tần Ninh có mấy phần lạnh lùng.Dần dần khí thế của kiếm khí màu vàng càng ngày càng yếu ớt.Lúc này Tần Ninh bộc phát ra khí thế kinh khủng chập chờn.Hắn lại đến gần bàn đá màu vàng.Ầm...Tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.Núi vàng run rẩy.Tần Ninh tiếp tục đến gần.Núi vàng tiếp tục run rẩy.Đợi đến khi Tần Ninh điều khiển ba Đan Điển ép tới gần chân núi vàng, bên ngoài núi vàng kia đã xuất hiện từng vết nứt."Tự tìm cái chết!"Chỉ trong chớp nhoáng, vết nứt trên núi vàng lan ra mấy trượng, một bóng người lao ra ầm ầm từ bên trong đó.Người nọ mặc trường sam màu vàng, đầu đội mũ vàng, tay cầm một thanh kiếm màu vàng, bên trong thân kiếm tản ra từng khí tức kinh khủng, lao thẳng về phía Tần Ninh.Keng...Kiếm vàng chém lên trên ngọc giản, trong nháy mắt đã bị ngọc giản ngăn cản.Nhưng lúc này ánh sáng của ngọc giản cũng đột nhiên ảm đạm hẳn đi, Tần Ninh phun ra một ngụm máu tươi, cả người thụt lùi.Mà người đàn ông mặc đồ vàng, đầu đội mũ vàng, tay cầm kiếm vàng kia lại kiêu ngạo đứng trước núi vàng."Làm hỏng chuyện tốt của ta!"Giọng nói lạnh lùng mang theo sát khí khiến người ta khiếp sợ.