“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6690: "Cái này là cái gì?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bên cạnh cô ta là Nguyên Minh Nguyệt với bộ một quần áo màu trắng đơn giản, khí chất nhẹ nhàng.“Hai người Huyền Trung Nguyệt và Trác Văn Nguyệt lần này gây ra chuyện lớn rồi!”, Lý Ý Nguyệt thản nhiên nói.“Tại nơi diễn ra cuộc sơ tuyển này thì chuyện gì được tính là lớn?”, Nguyên Minh Nguyệt không nhịn được cười nói: “Mọi người đều vì tranh giành vị trí đứng đầu, thủ đoạn như thế nào thì có liên quan gì?”“Cái mà mọi người nhìn vào, chỉ là kết quả cuối cùng”.Lý Ý Nguyệt nghe vậy thì môi hơi giật giật nhưng cũng không nhiều lời.Lần này, ngoại trừ năm vị đạo tử khác của Thánh Đạo tông, cùng với ba vị đan tử của Cửu Nguyên đan tông là không có ở đây, thêm cả Mạc Thành Phong, còn những vị thiên kiêu khác, trên cơ bản là đều tập trung ở nơi này.Chỉ vì cái tên Tần Ninh kia!Làm cho người ta cảm thấy thật không thể tưởng tượng được.Thời điểm mọi người đang tụ tập ở đây, ngay khi tiếng gió gào thét truyền đến, dưới vách đá, một cỗ hơi thở khủng bố đột nhiên xuất hiện.Thân hình cao lớn trăm mét của Cửu Anh bay lên trên, vững vàng dừng ở trên vách đá.“Tần công tử”.“Tần Ninh!”Liễu Văn Truyền và Thời Thanh Trúc đồng thời thở ra một hơi nhẹ nhõm.Không có Tần Ninh ở đây, những người này có thể xé nát bọn họ, Liễu Văn Truyền nghĩ thầm trong lòng.Mà Thời Thanh Trúc thì xuất phát từ nỗi lo lắng cho Tần Ninh.Đồng thời, bên ngoài đại trận, hơn trăm người cũng trở nên cẩn thận.Tần Ninh!Có thể khiến cho Quý Trường Phong bị thương nặng, thực lực của kẻ này cũng không kém hơn các thiên kiêu tuyệt đỉnh, không ai dám xem thường hắn.Tần Ninh có cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng một lại tương đương với thực lực của Tiểu Đế Tôn tầng bảy, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đây đều là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi, không thể nào tin được.Lúc này, Tần Ninh từ trên người Cửu Anh đáp xuống, trong lòng còn ôm một người.“Lý sư huynh!”Liễu Văn Truyền nhìn thấy Lý Nhàn Ngư, vẻ mặt kinh hãi.Mà đồng thời, mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.Lý Nhàn Ngư!Thực sự không chết!Cái tên này vẫn chưa chết?Không ít người cảm thấy khó chịu trong lòng.Lúc này, Tần Ninh ôm Lý Nhàn Ngư đặt lên trên mặt đất.

Bên cạnh cô ta là Nguyên Minh Nguyệt với bộ một quần áo màu trắng đơn giản, khí chất nhẹ nhàng.

“Hai người Huyền Trung Nguyệt và Trác Văn Nguyệt lần này gây ra chuyện lớn rồi!”, Lý Ý Nguyệt thản nhiên nói.

“Tại nơi diễn ra cuộc sơ tuyển này thì chuyện gì được tính là lớn?”, Nguyên Minh Nguyệt không nhịn được cười nói: “Mọi người đều vì tranh giành vị trí đứng đầu, thủ đoạn như thế nào thì có liên quan gì?”

“Cái mà mọi người nhìn vào, chỉ là kết quả cuối cùng”.

Lý Ý Nguyệt nghe vậy thì môi hơi giật giật nhưng cũng không nhiều lời.

Lần này, ngoại trừ năm vị đạo tử khác của Thánh Đạo tông, cùng với ba vị đan tử của Cửu Nguyên đan tông là không có ở đây, thêm cả Mạc Thành Phong, còn những vị thiên kiêu khác, trên cơ bản là đều tập trung ở nơi này.

Chỉ vì cái tên Tần Ninh kia!

Làm cho người ta cảm thấy thật không thể tưởng tượng được.

Thời điểm mọi người đang tụ tập ở đây, ngay khi tiếng gió gào thét truyền đến, dưới vách đá, một cỗ hơi thở khủng bố đột nhiên xuất hiện.

Thân hình cao lớn trăm mét của Cửu Anh bay lên trên, vững vàng dừng ở trên vách đá.

“Tần công tử”.

“Tần Ninh!”

Liễu Văn Truyền và Thời Thanh Trúc đồng thời thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Không có Tần Ninh ở đây, những người này có thể xé nát bọn họ, Liễu Văn Truyền nghĩ thầm trong lòng.

Mà Thời Thanh Trúc thì xuất phát từ nỗi lo lắng cho Tần Ninh.

Đồng thời, bên ngoài đại trận, hơn trăm người cũng trở nên cẩn thận.

Tần Ninh!

Có thể khiến cho Quý Trường Phong bị thương nặng, thực lực của kẻ này cũng không kém hơn các thiên kiêu tuyệt đỉnh, không ai dám xem thường hắn.

Tần Ninh có cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng một lại tương đương với thực lực của Tiểu Đế Tôn tầng bảy, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đây đều là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi, không thể nào tin được.

Lúc này, Tần Ninh từ trên người Cửu Anh đáp xuống, trong lòng còn ôm một người.

“Lý sư huynh!”

Liễu Văn Truyền nhìn thấy Lý Nhàn Ngư, vẻ mặt kinh hãi.

Mà đồng thời, mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.

Lý Nhàn Ngư!

Thực sự không chết!

Cái tên này vẫn chưa chết?

Không ít người cảm thấy khó chịu trong lòng.

Lúc này, Tần Ninh ôm Lý Nhàn Ngư đặt lên trên mặt đất.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bên cạnh cô ta là Nguyên Minh Nguyệt với bộ một quần áo màu trắng đơn giản, khí chất nhẹ nhàng.“Hai người Huyền Trung Nguyệt và Trác Văn Nguyệt lần này gây ra chuyện lớn rồi!”, Lý Ý Nguyệt thản nhiên nói.“Tại nơi diễn ra cuộc sơ tuyển này thì chuyện gì được tính là lớn?”, Nguyên Minh Nguyệt không nhịn được cười nói: “Mọi người đều vì tranh giành vị trí đứng đầu, thủ đoạn như thế nào thì có liên quan gì?”“Cái mà mọi người nhìn vào, chỉ là kết quả cuối cùng”.Lý Ý Nguyệt nghe vậy thì môi hơi giật giật nhưng cũng không nhiều lời.Lần này, ngoại trừ năm vị đạo tử khác của Thánh Đạo tông, cùng với ba vị đan tử của Cửu Nguyên đan tông là không có ở đây, thêm cả Mạc Thành Phong, còn những vị thiên kiêu khác, trên cơ bản là đều tập trung ở nơi này.Chỉ vì cái tên Tần Ninh kia!Làm cho người ta cảm thấy thật không thể tưởng tượng được.Thời điểm mọi người đang tụ tập ở đây, ngay khi tiếng gió gào thét truyền đến, dưới vách đá, một cỗ hơi thở khủng bố đột nhiên xuất hiện.Thân hình cao lớn trăm mét của Cửu Anh bay lên trên, vững vàng dừng ở trên vách đá.“Tần công tử”.“Tần Ninh!”Liễu Văn Truyền và Thời Thanh Trúc đồng thời thở ra một hơi nhẹ nhõm.Không có Tần Ninh ở đây, những người này có thể xé nát bọn họ, Liễu Văn Truyền nghĩ thầm trong lòng.Mà Thời Thanh Trúc thì xuất phát từ nỗi lo lắng cho Tần Ninh.Đồng thời, bên ngoài đại trận, hơn trăm người cũng trở nên cẩn thận.Tần Ninh!Có thể khiến cho Quý Trường Phong bị thương nặng, thực lực của kẻ này cũng không kém hơn các thiên kiêu tuyệt đỉnh, không ai dám xem thường hắn.Tần Ninh có cảnh giới Tiểu Đế Tôn tầng một lại tương đương với thực lực của Tiểu Đế Tôn tầng bảy, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đây đều là chuyện không thể nào tưởng tượng nổi, không thể nào tin được.Lúc này, Tần Ninh từ trên người Cửu Anh đáp xuống, trong lòng còn ôm một người.“Lý sư huynh!”Liễu Văn Truyền nhìn thấy Lý Nhàn Ngư, vẻ mặt kinh hãi.Mà đồng thời, mọi người xung quanh đều thay đổi sắc mặt.Lý Nhàn Ngư!Thực sự không chết!Cái tên này vẫn chưa chết?Không ít người cảm thấy khó chịu trong lòng.Lúc này, Tần Ninh ôm Lý Nhàn Ngư đặt lên trên mặt đất.

Chương 6690: "Cái này là cái gì?"