“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6694: Mặt người dạ thú!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đà La Nam cười lớn, trong tay cầm theo một thanh khoan đao, cách khoảng không chém ra.Ba người xung phong.Bốn người Trác Văn Nguyệt, Vạn Hạn, Hoàn Khải Minh và Kha Viêm Vũ cũng theo sát đánh đến.Bốn phía, hơn trăm vị cao thủ cảnh giới Tiểu Đế Tôn lại như hổ rình mồi.Mà cùng lúc đó, ở đỉnh núi phía xa xa, giữa không trung, bốn người Lý Ý Nguyệt, Nguyên Minh Nguyệt, Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết cũng nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng này.Một bước tiến vào tầng năm.Rốt cuộc đây là con đường tu hành gì?Hơn nữa, thăng cấp như vậy, thật sự không lo lắng sau này, khi tăng cảnh giới sẽ tạo thành tình huống căn cơ không vững chắc hay sao?Cái tên Tần Ninh này, bỗng nhiên từ Thánh Đạo tông chui ra, cả người đều vô cùng kỳ lạ.Mà hiện tại, lại luôn miệng nói muốn đòi lại công bằng cho Lý Nhàn Ngư, càng khiến người ta không thể nào tưởng tượng được.Lúc này, bảy vị thiên kiêu đứng đầu Tiểu Đế Tôn tầng bảy đã lập tức đánh đến.Bảy vị thiên kiêu, nháy mắt bày ra thiên phú của bản thân, khí thế khủng bố bùng nổ, lực lượng pháp thân tản ra đủ loại màu sắc.Rất khó để tưởng tượng, mấy ngày trước, những vị thiên kiêu này liên hợp với nhau, đối phó với Lý Nhàn Ngư, đem Lý Nhàn Ngư đẩy vào đường chết.Mà mấy ngày sau, những vị này lại tiếp tục liên hợp lại, đối phó với Tần Ninh.Chỉ là lần này, sẽ như thế nào?Nhìn thấy ba người cầm đầu là Thanh Vô Song, Huyền Trung Nguyệt và Đà La Nam, ánh mắt Tần Ninh mang theo sát khí.“Cút cho ta!”Một lời vừa dứt, Tần Ninh chém ra một kiếm.Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, kiếm chiêu của ý cảnh tầng bốn.Một kiếm chém ra, hư ảnh rồng vàng lập tức bùng nổ, khí thế khủng bố càn quét ra xung quanh.Ầm…Âm thanh gầm rú, nứt vỡ kịch liệt vang lên.Giữa lực xung kích, kiếm khí nháy mắt chém thẳng về phía ba người.Ba người Thanh Vô Song, Huyền Trung Nguyệt và Đà La Nam căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện lui về, thế nhưng ngay khi kiếm khí phóng tới trước mặt ba người, áp lực khủng bố truyền đến, khiến cho bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt, cơ thể lui về sau.Mà lúc này, Tần Ninh lần thứ hai bước ra, chém xuống một kiếm.“Tiểu Đế Kiếm”.Lần này, kiếm chiêu biến hoá kỳ lạ khó lường, như thần long ẩn nấp trong mây đen, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.Kiếm này, là đánh về phía Vạn Hạn.Vạn Hạn lập tức thay đổi sắc mặt, hắn ta nhắm mặt, bấm tay niệm pháp quyết, ngưng tụ lực lượng pháp thân.

Đà La Nam cười lớn, trong tay cầm theo một thanh khoan đao, cách khoảng không chém ra.

Ba người xung phong.

Bốn người Trác Văn Nguyệt, Vạn Hạn, Hoàn Khải Minh và Kha Viêm Vũ cũng theo sát đánh đến.

Bốn phía, hơn trăm vị cao thủ cảnh giới Tiểu Đế Tôn lại như hổ rình mồi.

Mà cùng lúc đó, ở đỉnh núi phía xa xa, giữa không trung, bốn người Lý Ý Nguyệt, Nguyên Minh Nguyệt, Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết cũng nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng này.

Một bước tiến vào tầng năm.

Rốt cuộc đây là con đường tu hành gì?

Hơn nữa, thăng cấp như vậy, thật sự không lo lắng sau này, khi tăng cảnh giới sẽ tạo thành tình huống căn cơ không vững chắc hay sao?

Cái tên Tần Ninh này, bỗng nhiên từ Thánh Đạo tông chui ra, cả người đều vô cùng kỳ lạ.

Mà hiện tại, lại luôn miệng nói muốn đòi lại công bằng cho Lý Nhàn Ngư, càng khiến người ta không thể nào tưởng tượng được.

Lúc này, bảy vị thiên kiêu đứng đầu Tiểu Đế Tôn tầng bảy đã lập tức đánh đến.

Bảy vị thiên kiêu, nháy mắt bày ra thiên phú của bản thân, khí thế khủng bố bùng nổ, lực lượng pháp thân tản ra đủ loại màu sắc.

Rất khó để tưởng tượng, mấy ngày trước, những vị thiên kiêu này liên hợp với nhau, đối phó với Lý Nhàn Ngư, đem Lý Nhàn Ngư đẩy vào đường chết.

Mà mấy ngày sau, những vị này lại tiếp tục liên hợp lại, đối phó với Tần Ninh.

Chỉ là lần này, sẽ như thế nào?

Nhìn thấy ba người cầm đầu là Thanh Vô Song, Huyền Trung Nguyệt và Đà La Nam, ánh mắt Tần Ninh mang theo sát khí.

“Cút cho ta!”

Một lời vừa dứt, Tần Ninh chém ra một kiếm.

Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, kiếm chiêu của ý cảnh tầng bốn.

Một kiếm chém ra, hư ảnh rồng vàng lập tức bùng nổ, khí thế khủng bố càn quét ra xung quanh.

Ầm…

Âm thanh gầm rú, nứt vỡ kịch liệt vang lên.

Giữa lực xung kích, kiếm khí nháy mắt chém thẳng về phía ba người.

Ba người Thanh Vô Song, Huyền Trung Nguyệt và Đà La Nam căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện lui về, thế nhưng ngay khi kiếm khí phóng tới trước mặt ba người, áp lực khủng bố truyền đến, khiến cho bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt, cơ thể lui về sau.

Mà lúc này, Tần Ninh lần thứ hai bước ra, chém xuống một kiếm.

“Tiểu Đế Kiếm”.

Lần này, kiếm chiêu biến hoá kỳ lạ khó lường, như thần long ẩn nấp trong mây đen, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.

Kiếm này, là đánh về phía Vạn Hạn.

Vạn Hạn lập tức thay đổi sắc mặt, hắn ta nhắm mặt, bấm tay niệm pháp quyết, ngưng tụ lực lượng pháp thân.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đà La Nam cười lớn, trong tay cầm theo một thanh khoan đao, cách khoảng không chém ra.Ba người xung phong.Bốn người Trác Văn Nguyệt, Vạn Hạn, Hoàn Khải Minh và Kha Viêm Vũ cũng theo sát đánh đến.Bốn phía, hơn trăm vị cao thủ cảnh giới Tiểu Đế Tôn lại như hổ rình mồi.Mà cùng lúc đó, ở đỉnh núi phía xa xa, giữa không trung, bốn người Lý Ý Nguyệt, Nguyên Minh Nguyệt, Vạn Tiên Hướng và Niếp Như Tuyết cũng nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng này.Một bước tiến vào tầng năm.Rốt cuộc đây là con đường tu hành gì?Hơn nữa, thăng cấp như vậy, thật sự không lo lắng sau này, khi tăng cảnh giới sẽ tạo thành tình huống căn cơ không vững chắc hay sao?Cái tên Tần Ninh này, bỗng nhiên từ Thánh Đạo tông chui ra, cả người đều vô cùng kỳ lạ.Mà hiện tại, lại luôn miệng nói muốn đòi lại công bằng cho Lý Nhàn Ngư, càng khiến người ta không thể nào tưởng tượng được.Lúc này, bảy vị thiên kiêu đứng đầu Tiểu Đế Tôn tầng bảy đã lập tức đánh đến.Bảy vị thiên kiêu, nháy mắt bày ra thiên phú của bản thân, khí thế khủng bố bùng nổ, lực lượng pháp thân tản ra đủ loại màu sắc.Rất khó để tưởng tượng, mấy ngày trước, những vị thiên kiêu này liên hợp với nhau, đối phó với Lý Nhàn Ngư, đem Lý Nhàn Ngư đẩy vào đường chết.Mà mấy ngày sau, những vị này lại tiếp tục liên hợp lại, đối phó với Tần Ninh.Chỉ là lần này, sẽ như thế nào?Nhìn thấy ba người cầm đầu là Thanh Vô Song, Huyền Trung Nguyệt và Đà La Nam, ánh mắt Tần Ninh mang theo sát khí.“Cút cho ta!”Một lời vừa dứt, Tần Ninh chém ra một kiếm.Thánh Nguyên Thái Cực Quyển, kiếm chiêu của ý cảnh tầng bốn.Một kiếm chém ra, hư ảnh rồng vàng lập tức bùng nổ, khí thế khủng bố càn quét ra xung quanh.Ầm…Âm thanh gầm rú, nứt vỡ kịch liệt vang lên.Giữa lực xung kích, kiếm khí nháy mắt chém thẳng về phía ba người.Ba người Thanh Vô Song, Huyền Trung Nguyệt và Đà La Nam căn bản chưa từng nghĩ đến chuyện lui về, thế nhưng ngay khi kiếm khí phóng tới trước mặt ba người, áp lực khủng bố truyền đến, khiến cho bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt, cơ thể lui về sau.Mà lúc này, Tần Ninh lần thứ hai bước ra, chém xuống một kiếm.“Tiểu Đế Kiếm”.Lần này, kiếm chiêu biến hoá kỳ lạ khó lường, như thần long ẩn nấp trong mây đen, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ.Kiếm này, là đánh về phía Vạn Hạn.Vạn Hạn lập tức thay đổi sắc mặt, hắn ta nhắm mặt, bấm tay niệm pháp quyết, ngưng tụ lực lượng pháp thân.

Chương 6694: Mặt người dạ thú!