“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6716:

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Hiện tại sẽ thống kê số điểm của đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn và số điểm của đệ tử cảnh giới Tiểu Đế Tôn, chọn ra một trăm người có số điểm cao nhất rồi tiến hành cuộc chiến thứ hạng cuối cùng!""Đại Thần Tôn mạnh nhất là Tiểu Vực Tử!"Tiểu Đế Tôn mạnh nhất là thủ khoa Vực Tử, là thế hệ thiên chi kiêu tử tối cao mới".Giờ phút này, đám đông dần dần yên lặng lại.Cuộc chiến Vực Tử, tới phần chính rồi.Sau khi Dịch Hàn Ngọc dứt lời, hai vách đá dựng lên sát rìa võ trường khổng lồ.Hai vách đá cao trăm trượng, bề mặt nhẵn bóng, tỏa sáng nhè nhẹ làm người ta từ trong thâm tâm kính sợ nó."Cảnh giới Đại Thần Tôn, cảnh giới Tiểu Đế Tôn, từng người hãy ném Dung Hồn Thạch vào tường Vực Tử, nó sẽ tự động ghi chép thông tin của các ngươi đồng thời thu số điểm của các ngươi, tiến hành xếp hạng, cuối cùng cho thấy một trăm người có số điểm cao nhất"."Tiếp đó, một trăm người cảnh giới Đại Thần Tôn mạnh nhất có thể khiêu chiến người trước mình, bắt đầu từ người thứ một trăm"."Đây chính là cuộc chiến thứ hạng cuối cùng của cuộc tranh tài trong vực, mỗi người chỉ được phép khiêu chiến một người trước mình, thắng thì thứ hạng thuộc về người đó, sau khi sửa lại kết quả sẽ tiếp tục khiêu chiến"."Nếu như thực lực của ngươi đủ mạnh thì hoàn toàn có thể từ thứ hạng một trăm khiêu chiến đến thứ nhất".Dịch Hàn Ngọc chậm rãi nói: "Mà khi đã khiêu chiến thì không theo quy tắc nào, cảnh giới Đại Thần Tôn không được sử dụng bảo khí Chí Tôn, bảo đan Chí Tôn vượt quá lục phẩm, cảnh giới Tiểu Đế Tôn không được phép sử dụng bảo khí, bảo đan vượt quá thất phẩm"."Có phe nhận thua thì bên kia phải dừng tay, nếu không ai nhận thua thì một sống một chết".Quy tắc vô cùng đơn giản.Nhưng càng đơn giản càng chứng tỏ cuộc tranh tài chân chính mà chính thức bắt đầu thì mức độ tàn khốc sẽ càng lớn hơn nữa."Được rồi, bắt đầu đi!"Dịch Hàn Ngọc lại cất tiếng, hai vách đá tỏa ra vầng sáng mập mờ.Từng võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn, cảnh giới Tiểu Đế Tôn đồng loạt đi tới trước vách đá.Sau khi từng võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn đi tới, ném Dung Hồn Thạch của mình vào, chẳng mấy chốc họ đã thấy những cái tên xuất hiện trên tường Vực Tử.Nhưng điều mọi người quan tâm không nằm ở chỗ đó.

"Hiện tại sẽ thống kê số điểm của đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn và số điểm của đệ tử cảnh giới Tiểu Đế Tôn, chọn ra một trăm người có số điểm cao nhất rồi tiến hành cuộc chiến thứ hạng cuối cùng!"

"Đại Thần Tôn mạnh nhất là Tiểu Vực Tử!

"Tiểu Đế Tôn mạnh nhất là thủ khoa Vực Tử, là thế hệ thiên chi kiêu tử tối cao mới".

Giờ phút này, đám đông dần dần yên lặng lại.

Cuộc chiến Vực Tử, tới phần chính rồi.

Sau khi Dịch Hàn Ngọc dứt lời, hai vách đá dựng lên sát rìa võ trường khổng lồ.

Hai vách đá cao trăm trượng, bề mặt nhẵn bóng, tỏa sáng nhè nhẹ làm người ta từ trong thâm tâm kính sợ nó.

"Cảnh giới Đại Thần Tôn, cảnh giới Tiểu Đế Tôn, từng người hãy ném Dung Hồn Thạch vào tường Vực Tử, nó sẽ tự động ghi chép thông tin của các ngươi đồng thời thu số điểm của các ngươi, tiến hành xếp hạng, cuối cùng cho thấy một trăm người có số điểm cao nhất".

"Tiếp đó, một trăm người cảnh giới Đại Thần Tôn mạnh nhất có thể khiêu chiến người trước mình, bắt đầu từ người thứ một trăm".

"Đây chính là cuộc chiến thứ hạng cuối cùng của cuộc tranh tài trong vực, mỗi người chỉ được phép khiêu chiến một người trước mình, thắng thì thứ hạng thuộc về người đó, sau khi sửa lại kết quả sẽ tiếp tục khiêu chiến".

"Nếu như thực lực của ngươi đủ mạnh thì hoàn toàn có thể từ thứ hạng một trăm khiêu chiến đến thứ nhất".

Dịch Hàn Ngọc chậm rãi nói: "Mà khi đã khiêu chiến thì không theo quy tắc nào, cảnh giới Đại Thần Tôn không được sử dụng bảo khí Chí Tôn, bảo đan Chí Tôn vượt quá lục phẩm, cảnh giới Tiểu Đế Tôn không được phép sử dụng bảo khí, bảo đan vượt quá thất phẩm".

"Có phe nhận thua thì bên kia phải dừng tay, nếu không ai nhận thua thì một sống một chết".

Quy tắc vô cùng đơn giản.

Nhưng càng đơn giản càng chứng tỏ cuộc tranh tài chân chính mà chính thức bắt đầu thì mức độ tàn khốc sẽ càng lớn hơn nữa.

"Được rồi, bắt đầu đi!"

Dịch Hàn Ngọc lại cất tiếng, hai vách đá tỏa ra vầng sáng mập mờ.

Từng võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn, cảnh giới Tiểu Đế Tôn đồng loạt đi tới trước vách đá.

Sau khi từng võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn đi tới, ném Dung Hồn Thạch của mình vào, chẳng mấy chốc họ đã thấy những cái tên xuất hiện trên tường Vực Tử.

Nhưng điều mọi người quan tâm không nằm ở chỗ đó.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Hiện tại sẽ thống kê số điểm của đệ tử cảnh giới Đại Thần Tôn và số điểm của đệ tử cảnh giới Tiểu Đế Tôn, chọn ra một trăm người có số điểm cao nhất rồi tiến hành cuộc chiến thứ hạng cuối cùng!""Đại Thần Tôn mạnh nhất là Tiểu Vực Tử!"Tiểu Đế Tôn mạnh nhất là thủ khoa Vực Tử, là thế hệ thiên chi kiêu tử tối cao mới".Giờ phút này, đám đông dần dần yên lặng lại.Cuộc chiến Vực Tử, tới phần chính rồi.Sau khi Dịch Hàn Ngọc dứt lời, hai vách đá dựng lên sát rìa võ trường khổng lồ.Hai vách đá cao trăm trượng, bề mặt nhẵn bóng, tỏa sáng nhè nhẹ làm người ta từ trong thâm tâm kính sợ nó."Cảnh giới Đại Thần Tôn, cảnh giới Tiểu Đế Tôn, từng người hãy ném Dung Hồn Thạch vào tường Vực Tử, nó sẽ tự động ghi chép thông tin của các ngươi đồng thời thu số điểm của các ngươi, tiến hành xếp hạng, cuối cùng cho thấy một trăm người có số điểm cao nhất"."Tiếp đó, một trăm người cảnh giới Đại Thần Tôn mạnh nhất có thể khiêu chiến người trước mình, bắt đầu từ người thứ một trăm"."Đây chính là cuộc chiến thứ hạng cuối cùng của cuộc tranh tài trong vực, mỗi người chỉ được phép khiêu chiến một người trước mình, thắng thì thứ hạng thuộc về người đó, sau khi sửa lại kết quả sẽ tiếp tục khiêu chiến"."Nếu như thực lực của ngươi đủ mạnh thì hoàn toàn có thể từ thứ hạng một trăm khiêu chiến đến thứ nhất".Dịch Hàn Ngọc chậm rãi nói: "Mà khi đã khiêu chiến thì không theo quy tắc nào, cảnh giới Đại Thần Tôn không được sử dụng bảo khí Chí Tôn, bảo đan Chí Tôn vượt quá lục phẩm, cảnh giới Tiểu Đế Tôn không được phép sử dụng bảo khí, bảo đan vượt quá thất phẩm"."Có phe nhận thua thì bên kia phải dừng tay, nếu không ai nhận thua thì một sống một chết".Quy tắc vô cùng đơn giản.Nhưng càng đơn giản càng chứng tỏ cuộc tranh tài chân chính mà chính thức bắt đầu thì mức độ tàn khốc sẽ càng lớn hơn nữa."Được rồi, bắt đầu đi!"Dịch Hàn Ngọc lại cất tiếng, hai vách đá tỏa ra vầng sáng mập mờ.Từng võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn, cảnh giới Tiểu Đế Tôn đồng loạt đi tới trước vách đá.Sau khi từng võ giả cảnh giới Đại Thần Tôn đi tới, ném Dung Hồn Thạch của mình vào, chẳng mấy chốc họ đã thấy những cái tên xuất hiện trên tường Vực Tử.Nhưng điều mọi người quan tâm không nằm ở chỗ đó.

Chương 6716: