“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6739: Cái gì cũng muốn thử.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ba trận đã đủ để chứng minh thực lực của Tần Ninh rồi.Vô địch!Lúc này, trưởng lão tóc trắng lại mở miệng nói: "Tiếp theo, một vị cuối cùng, thánh địa Thanh Dương, thánh tử, Lý Nhàn Ngư!"Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm.Lý Nhàn Ngư là người vô địch trong lần tuyển chọn.Tần Ninh là người vô địch trận đấu kế tiếp.Hai người này thì sao?Trong lòng đám võ giả không biết sự thật đều vô cùng chờ mong."Trưởng lão nói sai rồi, Lý Nhàn Ngư cũng không phải là người cuối cùng!"Mà đúng lúc này, một giọng nói hùng hồn đột nhiên vang lên.Theo âm thanh vang lên, chỉ thấy bên cạnh võ trường, hai bóng người đột nhiên xuất hiện.Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hai người kia.Ngay sau đó, toàn trường vang lên tiếng bàn tán xôn xao.“Mạc Thành Phong!”“Dương Hướng!”Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người bọn họ.Hai người này tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?Mà giờ phút này, bên trên đài cao, Đà La Khôn bỗng nhiên đứng dậy, ông ta nhìn về phía hai người trong võ trường, mỉm cười.Năm vị thiếu cung chủ của Đà La cung thì đã chết mất ba người, ông ta vốn tưởng rằng hai người Mạc Thành Phong và Dương Hướng cũng đã ngã xuống, thế nhưng không ngờ là bọn họ lại xuất hiện vào lúc này.Giờ phút này, Mạc Thành Phong hừ một tiếng rồi nói: “Hai người chúng ta còn chưa trở về, khiêu chiến cũng không được coi là hoàn chỉnh!”Một lời vừa dứt, Dương Hướng đã chậm rãi lấy Dung Hồn Thạch ra.Trong khoảnh khắc, phía trên vực bích xuất hiện một cái tên.“Đà La cung, Dương Hướng, mười ba vạn chín ngàn điểm tích luỹ”.Lúc này, mọi người đều sửng sốt.Điểm tích luỹ của Dương Hướng rất cao, gần sát với Lý Nhàn Ngư, còn cao hơn nhiều so với Loan Vân Tuỳ!Mà giờ phút này, Mạc Thành Phong cũng tung Dung Hồn Thạch của mình ra.“Đà La cung, Mạc Thành Phong, mười bốn vạn bảy ngàn điểm tích luỹ!”

Ba trận đã đủ để chứng minh thực lực của Tần Ninh rồi.

Vô địch!

Lúc này, trưởng lão tóc trắng lại mở miệng nói: "Tiếp theo, một vị cuối cùng, thánh địa Thanh Dương, thánh tử, Lý Nhàn Ngư!"

Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm.

Lý Nhàn Ngư là người vô địch trong lần tuyển chọn.

Tần Ninh là người vô địch trận đấu kế tiếp.

Hai người này thì sao?

Trong lòng đám võ giả không biết sự thật đều vô cùng chờ mong.

"Trưởng lão nói sai rồi, Lý Nhàn Ngư cũng không phải là người cuối cùng!"

Mà đúng lúc này, một giọng nói hùng hồn đột nhiên vang lên.

Theo âm thanh vang lên, chỉ thấy bên cạnh võ trường, hai bóng người đột nhiên xuất hiện.

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hai người kia.

Ngay sau đó, toàn trường vang lên tiếng bàn tán xôn xao.

“Mạc Thành Phong!”

“Dương Hướng!”

Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người bọn họ.

Hai người này tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?

Mà giờ phút này, bên trên đài cao, Đà La Khôn bỗng nhiên đứng dậy, ông ta nhìn về phía hai người trong võ trường, mỉm cười.

Năm vị thiếu cung chủ của Đà La cung thì đã chết mất ba người, ông ta vốn tưởng rằng hai người Mạc Thành Phong và Dương Hướng cũng đã ngã xuống, thế nhưng không ngờ là bọn họ lại xuất hiện vào lúc này.

Giờ phút này, Mạc Thành Phong hừ một tiếng rồi nói: “Hai người chúng ta còn chưa trở về, khiêu chiến cũng không được coi là hoàn chỉnh!”

Một lời vừa dứt, Dương Hướng đã chậm rãi lấy Dung Hồn Thạch ra.

Trong khoảnh khắc, phía trên vực bích xuất hiện một cái tên.

“Đà La cung, Dương Hướng, mười ba vạn chín ngàn điểm tích luỹ”.

Lúc này, mọi người đều sửng sốt.

Điểm tích luỹ của Dương Hướng rất cao, gần sát với Lý Nhàn Ngư, còn cao hơn nhiều so với Loan Vân Tuỳ!

Mà giờ phút này, Mạc Thành Phong cũng tung Dung Hồn Thạch của mình ra.

“Đà La cung, Mạc Thành Phong, mười bốn vạn bảy ngàn điểm tích luỹ!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ba trận đã đủ để chứng minh thực lực của Tần Ninh rồi.Vô địch!Lúc này, trưởng lão tóc trắng lại mở miệng nói: "Tiếp theo, một vị cuối cùng, thánh địa Thanh Dương, thánh tử, Lý Nhàn Ngư!"Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm.Lý Nhàn Ngư là người vô địch trong lần tuyển chọn.Tần Ninh là người vô địch trận đấu kế tiếp.Hai người này thì sao?Trong lòng đám võ giả không biết sự thật đều vô cùng chờ mong."Trưởng lão nói sai rồi, Lý Nhàn Ngư cũng không phải là người cuối cùng!"Mà đúng lúc này, một giọng nói hùng hồn đột nhiên vang lên.Theo âm thanh vang lên, chỉ thấy bên cạnh võ trường, hai bóng người đột nhiên xuất hiện.Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hai người kia.Ngay sau đó, toàn trường vang lên tiếng bàn tán xôn xao.“Mạc Thành Phong!”“Dương Hướng!”Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người bọn họ.Hai người này tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?Mà giờ phút này, bên trên đài cao, Đà La Khôn bỗng nhiên đứng dậy, ông ta nhìn về phía hai người trong võ trường, mỉm cười.Năm vị thiếu cung chủ của Đà La cung thì đã chết mất ba người, ông ta vốn tưởng rằng hai người Mạc Thành Phong và Dương Hướng cũng đã ngã xuống, thế nhưng không ngờ là bọn họ lại xuất hiện vào lúc này.Giờ phút này, Mạc Thành Phong hừ một tiếng rồi nói: “Hai người chúng ta còn chưa trở về, khiêu chiến cũng không được coi là hoàn chỉnh!”Một lời vừa dứt, Dương Hướng đã chậm rãi lấy Dung Hồn Thạch ra.Trong khoảnh khắc, phía trên vực bích xuất hiện một cái tên.“Đà La cung, Dương Hướng, mười ba vạn chín ngàn điểm tích luỹ”.Lúc này, mọi người đều sửng sốt.Điểm tích luỹ của Dương Hướng rất cao, gần sát với Lý Nhàn Ngư, còn cao hơn nhiều so với Loan Vân Tuỳ!Mà giờ phút này, Mạc Thành Phong cũng tung Dung Hồn Thạch của mình ra.“Đà La cung, Mạc Thành Phong, mười bốn vạn bảy ngàn điểm tích luỹ!”

Chương 6739: Cái gì cũng muốn thử.